Bộ Bộ Kinh Tâm
Chương 64: hương 64
Ta yên lặng một chút rồi nói: "Thập Tứ a ca, người đã nếm trải tư vị tương tư bao giờ chưa? Đó là một nhát đâm vào lòng, dù cho hoa thơm trăng sáng, cảnh đẹp trời quang thì cõi lòng cũng âm thầm đau đớn, ý niệm không sao bình lặng được. Hôm nay ta không còn có khả năng theo huynh ấy, trước kia thì do chính bản thân ta, hiện tại là tình thế không cho phép. Trước khi nương nương qua đời, ta từng đã hỏi qua huynh ấy "có bằng lòng cưới ta không". Huynh ấy trả lời "để xem". Mặc dù không nói rõ, nhưng trong lòng ta đã sớm hiểu được, huynh ấy không có khả năng cưới ta. Nếu hai người đã không có khả năng, cần gì phải cố níu giữ không buông, còn tỏ ra quan tâm ,như thế chỉ càng khiến người ta thêm nhức nhối mà thôi. Hôm nay càng thất vọng đau khổ, càng có thể dễ dàng quên lãng. Ta tình nguyện để huynh ấy đau nhức luôn một lần để quên đi tất cả, từ nay về sau một chút cũng không phải vướng bận!"
Thập Tứ thì thào nói: " Một nhát đâm vào lòng?". Cúi đầu trầm mặc một hồi, nói: "Là vô tình vẫn là có tình . Nếu ngươi sẵn lòng chờ, mọi chuyện vẫn có thể…"
Chờ? Chờ hắn làm thái tử sao? Ta cười khổ hỏi: "Nếu ta sẵn lòng thì sao đây? Vạn tuế gia có thể cho phép ta chờ đợi mãi được sao? Thật lòng mà nói, ta cũng chẳng mong muốn gả cho ai cả, chỉ đợi một người cũng được thôi! Nhưng vạn tuế gia có thể cho phép sao?"
Thập Tứ im lặng một lúc, hỏi: "Ngươi có thể quên Bát ca sao?". Ta thản nhiên nói: "Đã quên rồi!". Thập Tứ A ca cười khổ vài tiếng nói: "Hoá ra đây sẽ là "Cùng nhau vượt qua cơn hoạn nạn, không bằng khi thoát khỏi hoạn nạn liền quên nhau"(*). vẫn là ta quá ngây thơ. Thôi! Thôi! Thôi! Hôm nay cũng đã nói rõ ràng, từ nay về sau lòng ta coi như cũng không còn vướng bận gì nữa."
Hắn nghiêm mặt nói: "Sau này rốt cuộc là có chuyện gì, ta cũng không chống đỡ được. Từ giờ trở đi, nhất định phải cẩn thận, mọi việc có thể tránh liền tránh. Có rất nhiều chuyện bắt đầu từ một việc đơn giản nhưng lại trở nên nghiêm trọng. Nếu không sao lại có những việc sai lầm mà để người ta túm lấy bắt bẻ như hôm nay. Người bị dồn đến đường cùng, sẽ vùng dậy mà quay trở lại phản công. Nếu như bị liên luỵ tới, chúng ta cũng không có khả năng bào hộ ngươi chu toàn.". Ta nghiêm túc gật đầu: "Ta hiểu rõ rồi!".Hắn phất tay nói: "Trở về đi!", nói xong xoay người bỏ đi.
Ta nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng cảm thấy mịt mù. ngày sau ta gả cho Tứ a ca, phải làm thế nào để đối mặt với bọn họ đây? Thập Tam a ca thử dò xét ta, cũng chỉ dùng Cửu a ca, nếu đổi thành Thập a ca, Thập Tứ a ca, liệu ta có thể nói ra quan điểm một cách lưu loát như vậy không? Nghĩ đến Thập Tam a ca, lại nghĩ tới vận mệnh bị giam cầm mười năm của hắn, cho dù biết cuối cùng kết cục vẫn là tốt, nhưng trong lòng vẫn thấy nặng nề. Mấy ngày nữa là năm mới mà trong lòng tràn đầy áp lực.
——-
Nguyên gốc : Tương nhu dĩ mạt, bất nhược tương vong vu giang hồ.
Trích trong Trang tử, Thiên vận :
Tuyền hạc, ngư tương dữ xứ vu lục, tương hu dĩ thấp, tương nhu dĩ mạt, bất nhược tương vong vu giang hồ.
Khi suối cạn, cá chen chúc với nhau trong bùn. Ở đó phun nhớt dãi làm ướt nhau, sao bằng ở sông hồ mà quên nhau.
Chú:
Điển cố: Chuyện kể rằng có hai con cá bị sa vào vùng nước cạn, để sinh tồn, hai con cá nhỏ dùng miệng hà hơi ấm cho nhau, tình cảnh như thế làm cho người cảm động.
Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Nhưng sinh tồn như thế không phải là bình thường, thậm chí là tội nghiệp. Đối với hai con cá mà nói, lý tưởng nhất là chúng bơi được ra biển rộng lớn vô tận, mỗi con có nơi thuộc về riêng bản thân chúng. Cuối cùng, bọn chúng quên mất vùng nước cạn kia. Mỗi con ở một phương, sống hạnh phúc, quên đi lẫn nhau, quên đi những ngày sống dựa vào nhau.
Lời bình : Con cá quên được, có khi có thể sống bình yên. Còn nếu như trong hai có một con không quên được thì sao ? Con người đối với tình cảm cũng như thế…"Tương nhu dĩ mạt", có lúc cần thiết cho sinh tồn, không còn cách nào khác. "Tương nhu dĩ mạt" làm người cảm động nhưng "tương vong vu giang hồ" – quên hết chuyện trước kia cũng là cần thiết.
Có thể lãng quên, có thể bỏ qua cũng là một hạnh phúc.
(Chú điển cố và lời bình tìm thấy trong Tiên sở )
Bạn cần đăng nhập để bình luận