Ma Vật Tế Đàn
Chương 199: Tái chiến Lý Bằng Lăng
Chương 199: Tái chiến Lý Bằng Lăng
Trans: Minh Thành
“Lúc trước, thời điểm ta giết chết nữ tử áo đỏ kia, kẻ đánh lén ta hẳn là ngươi đi?”
Phương Bình dừng bước lại, ở trước mặt năng lực thuấn di, dựa vào hai chân là không thể nào chạy thoát.
Với lại hắn cũng không có ý muốn chạy trốn, mục đích của hắn chỉ vẻn vẹn là rời xa căn cứ lương thực, tránh cho căn cứ lương thực bị phá hư.
“Nữ tử áo đỏ? Nàng gọi Hồng Y, tên của nàng là Hồng Y.”
Nghe được Phương Bình nhấc lên nữ tử áo đỏ, trong mắt Lý Bằng Lăng lóe lên một tia bi thống, lên tiếng nói.
“Ta không hy vọng nàng ở trong trí nhớ của người khác ngay cả danh tự đều không có.”
“Hồng Y à, ta nhớ kỹ rồi.”
Phương Bình gật đầu, đối phương tuy là địch nhân, tuy là Ma Nhân tộc, nhưng dù sao cũng là Ngũ giai cường giả, nhớ kỹ tên của đối phương, xem như một cách tôn trọng đối với cường giả.
“Mau chóng giải quyết, mặc dù tín hiệu đã bị che đậy, nhưng nói không chừng sẽ có thủ đoạn khác có thể thông tri đến Khoa Đối Kháng Ma Vật!”
Nam tử có năng lực không gian nói ra, sau đó một cái thuấn di xuất hiện ở nơi xa.
“Đoạn Không, cám ơn.”
Lý Bằng Lăng cảm tạ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Phương Bình, ánh mắt băng hàn, càng thêm thấu xương, đợi một tháng, thời điểm báo thù cuối cùng đã tới.
Bá ——
Đối với người tới giết mình, Phương Bình đương nhiên sẽ không khách khí, thời điểm đối phương còn đang nói chuyện với nhau, hắn đã đột nhiên xuất thủ.
Vận dụng Susanoo hình thái thứ ba, hóa thành cự nhân có nửa người trên mặc áo giáp màu xanh lá.
Xoắn ốc kiếm nhanh chóng xoay tròn, đại lượng mũi tên màu xanh lá bắn ra, tập kích Lý Bằng Lăng.
Lý Bằng Lăng không có tránh né, mặt đất nhúc nhích, hóa thành một con cự mãng nham thạch to lớn.
Cự mãng nham thạch, toàn thân từ nham thạch tạo thành, thật dày nham thạch liền tựa như là một tầng lại một tầng khôi giáp, trung điệp gia cố trên người của nó.
Đây là năng lực đã từng sử dụng lần trước khi cùng Phương Bình giao thủ.
Chỉ là so với khi đó, cự mãng nham thạch không thể nghi ngờ càng thêm to lớn, chiều dài đã vượt qua hai mươi mét.
Hiển nhiên, thời điểm bị Phương Bình khiêu chiến, hắn đã che giấu thực lực.
Hắn ẩn tàng ở trong khu căn cứ Ngân Xuyên, rõ ràng không muốn biểu hiện quá mức nổi bật.
Ô ——
Cái đuôi lớn quất mạnh mà ra, tốc độ đã đạt tới vận tốc âm thanh, khi cuốn lên thấy được không khí gợn sóng.
Bồng ——
Tất cả mũi tên màu xanh lá đều bị quất bay.
Mà cự mãng nham thạch thì nương theo lấy tiếng ầm ầm, nhanh chóng hướng Phương Bình bò vòng quanh.
Ven đường, liền tựa như bị máy ủi đất đẩy qua, lưu lại một vết tích to lớn.
Nương theo một tiếng ô, cái đuôi lớn quất về phía Phương Bình.
Không khí nổi lên gợn sóng kịch liệt, liền tựa như vải vóc mà run rẩy dữ dội.
Mà cây cối chung quanh dưới kình phong thì ngã trái ngã phải, thậm chí ngay cả rễ cũng rút lên, bay lên.
Được Susanoo bảo hộ bên trong, sắc mặt Phương Bình ngưng trọng.
Hắn liền biết thực lực của đối phương cực mạnh, cho dù hắn hôm nay, cùng lúc trước thì thực lực khách quan đã tăng lên rất nhiều, vẫn không có nắm chắc đánh bại được đối phương.
Kiến xoắn ốc trên tay phải Susanoo xoay tròn, mang theo kình phong hình dạng xoắn ốc, va chạm với cái đuôi lớn của cự mãng nham thạch.
Oanh ——
Tràn ngập kinh khủng sóng xung kích lấy chỗ va chạm làm trung tâm, kình phong vẩy ra, đất đá tung bay, chung quanh cây cối đột ngột từ mặt đất tróc lên.
Cái đuôi lớn của cự mãng nham thạch bị bức lui, nhưng đầu lâu dữ tợn của cự mãng nham thạch lại cắn về phía Phương Bình.
Tay trái Susanoo vươn ra, bắt được vị trí bảy tấc của cự mãng nham thạch, gắt gao nắm chặt cự mãng nham thạch.
Cự mãng nham thạch thì nhân cơ hội này, thân thể quăn xoắn, thân thể dài đến hơn hai mươi mét như là xiềng xích to lớn, cuốn trên thân Susanoo.
Ken két ——
Quăn xoắn trên người Susanoo, cự mãng nham thạch phát lực, Susanoo cho dù bên ngoài có mặc áo giáp phòng ngự cường hãn, thì cũng không khỏi truyền ra thanh âm không chịu nổi gánh nặng.
Sắc mặt Phương Bình ngưng trọng, tranh thủ thời gian rút ra Trảm Phách Đao – Zanpakuto bên hông, trong lòng ngâm xướng.
“Tản mát đi, Thiên Bản Hôi Cảnh.”
Trảm Phách Đao – Zanpakuto dung nhập mặt đất, trên trăm chuôi lưỡi dao to lớn phá đất mà lên, vỡ nát hóa thành mấy triệu lưỡi dao màu xanh, nhanh chóng bay múa.
Phốc phốc phốc ——
Thân thể khổng lồ của cự mãng nham thạch xuất hiện lít nha lít nhít vết cắt, nham thạch nhỏ vụn tại không trung rơi xuống, trong chớp mắt liền thụ trọng thương.
Cự mãng nham thạch không còn trói buộc Susanoo, nhanh chóng thoát ly, chỉ là lúc này, tay trái cùng tay phải Susanoo vây quanh, không cho cự mãng nham thạch thoát ly.
Cự mãng nham thạch kịch liệt giãy dụa, lại tránh thoát không được, mà có đến trăm vạn lưỡi dao màu xanh, nhanh chóng từ trên thân cự mãng nham thạch xẹt qua.
Răng rắc ——
Cự mãng nham thạch hư hao tới trình độ nhất định, rốt cuộc sụp đổ, hóa thành một khối lại một khối nham thạch vỡ vụn.
Phá hủy cự mãng nham thạch, lưỡi dao màu xanh vây quanh Lý Bằng Lăng, cùng lúc đó, kiếm xoắn ốc trong tay Susanoo bắn ra vô số mũi tên màu xanh lá, tập kích Lý Bằng Lăng.
“Hừ.”
Lý Bằng Lăng hừ lạnh một tiếng, lại một đầu cự mãng nham thạch xuất hiện.
Không chỉ có như thế, quang ảnh chớp động, lại có ba đầu cự mãng nham thạch khác giống nhau như đúc xuất hiện.
Bốn đầu cự mãng nham thạch, có đuôi lớn quất kích, có đầu lâu va chạm, đánh úp về phía mấy triệu lưỡi dao cùng vô số mũi tên màu xanh lá vây quanh Lý Bằng Lăng, tất cả đều bị đụng bay.
Sau đó, tất cả bốn đầu cự mãng nham thạch đều vây công Phương Bình.
Phương Bình tranh thủ thời gian lấy mấy triệu lưỡi dao cùng vô số mũi tên màu xanh lá ngăn cản bốn đầu cự mãng nham thạch tới gần.
Nhưng đối mặt gia tăng số lượng gấp bốn lần, căn bản không ngăn cản nổi.
Bành ——
Một cái đuôi lớn quất kích lên người Susanoo, Susanoo trượt ra ngoài, áo giáp trên người Susanoo xuất hiện vết rách.
Phương Bình vừa thao túng Susanoo ổn định thân hình, bỗng nhiên, lại một cái đuôi lớn quật lên người Susanoo.
Susanoo lần nữa trượt ra ngoài, áo giáp trên thân bị đánh ra vết tích càng thêm nghiêm trọng.
Bành, bành, bành!
Susanoo không ngừng gặp trọng kích, vết tích càng ngày càng nhiều.
Mắt thấy liền muốn không chịu nổi gánh nặng, sụp đổ ra, đột nhiên lúc này, Lý Bằng Lăng lại thu tay.
Gọi về bốn đầu cự mãng nham thạch, nhìn qua Phương Bình lần nữa thao túng Susanoo bò dậy, âm thanh mang theo sát ý đè nén, nói ra.
“Xuất ra thủ đoạn có thể làm cho thực lực tăng vọt kia của ngươi.”
Hắn muốn đánh bại trạng thái mạnh nhất của Phương Bình, hắn muốn để cho Phương Bình chết trong tuyệt vọng.
Chỉ có ở thời điểm đối phương mạnh nhất đánh bại đối phương, mới có thể để cho đối phương cảm nhận được tuyệt vọng.
“Tiên Nhân hình thức.”
Phương Bình không nói một lời, hai tay nhanh chóng kết ấn, vận dụng hình thức Tiên Nhân.
Cặp mắt của hắn xuất hiện nhãn ảnh màu đỏ, khí tức tăng vọt.
Ken két!
Vết rách trên người Susanoo trong chốc lát khôi phục, không chỉ có như thế, nửa người dưới cùng hai chân của Susanoo sinh trưởng mà ra.
Khí tức trên thân tăng vọt, tỏa ra khí tức mạnh mẽ tuyệt đối.
Nương theo hình thức Tiên Nhân tăng phúc cho nhẫn thuật, Susanoo tiến vào hình thái thứ tư.
Ầm ầm!
Dưới sự thao túng của Phương Bình, Susanoo bắt đầu chạy, một bước chính là hơn mười mét, nhanh chóng đánh giết về phía Lý Bằng Lăng.
Nhìn thấy Susanoo đánh giết mà đến, cảm giác được khí áp to lớn đập vào mặt, trong lòng Lý Bằng Lăng cũng rốt cuộc ngưng trọng.
Bốn đầu cự mãng nham thạch dây dưa với nhau cùng một chỗ, trong thời gian cực ngắn, thế mà hóa thành một đầu cự mãng nham thạch càng thêm to lớn.
Cự mãng nham thạch to lớn, thân dài đến hơn ba mươi mét, đầu lâu tựa như đầu tàu khổng lồ, đồng dạng tỏa ra khí tức khủng bố.
Chương 200: Bẫy rập
Trans: Minh Thành
Ầm ầm!
KIếm xoắn ốc xoay tròn đâm ra, cự mãng nham thạch quất mạnh đuôi lớn.
Tựa như kinh lôi chợt vang, mặt đất xuất hiện một cái khe to lớn lan tràn ra chừng hơn hai trăm mét.
Cây cối chung quanh dưới gió lốc bị nhổ tận gốc, bay về phương xa, đất đá vẩy ra liền tựa như là một khỏa lại một khỏa đạn pháo.
Cách đó không xa, mặt tường vây căn cứ lương thực số 6 hướng bên này, nhận dư ba trùng kích, đổ sụp.
Cái này chỉ vẻn vẹn là lần thứ nhất cả hai giao phong.
Sau lần thứ nhất giao phong, lần thứ hai giao phong tiếp theo mà tới.
Cự mãng nham thạch dùng đầu lâu đâm vọt tới Susanoo, mà Susanoo thì lấy kiếm xoắn ốc quét ngang.
Ầm ầm!
Lần này, mặt đất dưới chân cả hai sụp đổ, chung quanh xuất hiện một cái hố to.
Mặt ngoài cự mãng nham thạch, có khối lớn nham thạch rơi xuống, mà mặt ngoài Susanoo, cũng xuất hiện lít nha lít nhít vết rách.
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm!
Tựa như thiên thạch va chạm, mỗi một lần va chạm, đều có thể truyền ra sóng chấn động kịch liệt, cho dù bên ngoài mấy cây số, đều có thể rõ ràng cảm giác được.
Ầm ầm!
Lại là một lần va chạm, cự mãng nham thạch trở nên tàn phá, mà Susanoo trong nháy mắt sụp đổ.
Không phải uy lực Susanoo sau khi có Tiên Nhân hình thức tăng phúc không bằng cự mãng nham thạch, mà là bởi vì thời gian hạn định để vận dụng Tiên Nhân hình thức đã qua.
“Đáng tiếc.”
Đứng ở bên trong cái hố, Phương Bình lắc đầu, cuối cùng cũng không thể trước lúc Tiên Nhân hình thức bị giải trừ, giết chết đối phương.
Thực lực của đối phương, tuyệt không yếu hơn nam nhân lần trước, cho dù so sánh cùng Hồ Ngạo Nhi, cũng không kém nhiều.
“Hôm nay là ngày chết của ngươi.”
Lý Bằng Lăng từ phía sau cự mãng nham thạch đi ra, trong mắt lộ ra sát ý băng lãnh thấu xương.
Phương Bình cũng không có bởi vì rơi vào tuyệt cảnh mà tuyệt vọng, khóe miệng của hắn nhếch lên, nói ra.
“Chết sẽ là các ngươi.”
Tiếng nói của Phương Bình vừa ra trong nháy mắt.
Một cái bàn tay màu bạc khổng lồ đột ngột xuất hiện, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, chụp về phía nam tử có năng lực không gian.
Tốc độ cực nhanh, đủ để đạt tới mấy lần vận tốc âm thanh, mà lại là ở khoảng cách rất gần đột nhiên xuất thủ.
Cho dù có được năng lực thuấn di, nam tử vẫn như cũ không kịp thuấn di tránh né.
Bồng ——
Bàn tay màu bạc khổng lồ đánh vào trên thân nam tử có năng lực không gian.
Xương cốt toàn thân nam tử rung động đùng đùng, trên thân huyết nhục tung bay, xuất hiện từng đạo da bị nẻ tựa như vết thương.
Quẳng bay ra ngoài vài trăm mét, rốt cuộc không thể từ dưới đất bò dậy.
Thân thể hắn hóa to lớn, hóa thành một con quái điểu có bốn cánh, trên đầu lâu to lớn của quái điểu xuất hiện con số thứ tự “195”.
Đây là con số thứ tự chỉ có tử vong mới biến thành hình thái Ma Vật hoặc chủ động biến thành hình thái Ma Vật mới có thể nhìn thấy.
“Đoạn Không…”
Lý Bằng Lăng vừa kinh vừa sợ nhìn về phía Đoạn Không bị bàn tay màu bạc khổng lồ đánh bay ra ngoài mất mạng tại chỗ, sau đó quay đầu, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Phương Bình.
“Đây là… bẫy rập?”
“Không sai, đây là bẫy rập.”
Phương Bình gật đầu, ở trước khi xác nhận nhiệm vụ đóng giữ căn cứ lương thực số 6, hắn còn xác nhận một cái nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này là dẫn xuất Ma Nhân tộc.
Phương Bình, trong ba người trẻ tuổi, một kẻ duy nhất giết chết qua người của Ma Nhân tộc, cũng là người có khả năng nhất sẽ bị Ma Nhân tộc cừu thị, ám sát.
Cho nên, Khoa Đối Kháng Ma Vật tìm tới Phương Bình, ủy thác nhiệm vụ này.
Nhiệm vụ cũng không có tính cưỡng chế, nhưng Phương Bình vẫn đáp ứng.
Dẫn Ma Nhân tộc ra rồi đánh giết, đối với hắn cùng Khoa Đối Kháng Ma Vật đều có chỗ tốt, không có đạo lý không đáp ứng.
“Cho dù chết, ta cũng muốn lôi ngươi chôn cùng.”
Khuôn mặt Lý Bằng Lăng trở nên vặn vẹo, điều khiển cự mãng nham thạch, mở ra miệng lớn dữ tợn, cắn về phía Phương Bình.
Đoạn Không có được năng lực không gian đã chết, đối mặt một vị Thần Tinh cường giả uy tín lâu năm, hắn không có khả năng sống sót.
Nhưng cho dù là chết, hắn cũng muốn lôi đối phương chôn cùng.
Răng rắc ——
Cự mãng nham thạch một ngụm ngậm Phương Bình trong miệng.
Hai cây răng độc dài đến nửa mét đâm thật sâu vào trong cơ thể Phương Bình.
Thân thể Phương Bình dưới lực lượng cường đại đè ép, gần như không thành hình người, máu tươi chảy dài.
“Chết đi, chết đi…”
Nhìn Phương Bình bị cự mãng nham thạch cắn đến cơ hồ không thành hình người, Lý Bằng Lăng thoải mái cười to.
Chính mình mặc dù không sống nổi, nhưng tốt xấu lôi đối phương chôn cùng, thù của Hồng Y xem như đã báo.
“Cứ như vậy muốn ta chết?”
Bỗng nhiên, một thanh âm vang lên, hắn đột nhiên nhìn lại, lập tức trở nên ngốc trệ.
Chỉ thấy bên ngoài mấy chục mét, lại một tên Phương Bình xuất hiện ở nơi đó, trên thân hoàn hảo không chút tổn hại, không nhìn thấy một tí thương thế.
Hắn tranh thủ thời gian quay đầu nhìn về phía cự mãng nham thạch, chỉ thấy trong miệng cự mãng nham thạch rỗng tuếch, đâu còn có người.
“Phân thân?”
Dù sao cũng là tồn tại Ngũ giai, hắn liền minh bạch nguyên nhân.
“Không sai.”
Phương Bình gật đầu.
Vừa rồi, tại thời điểm Susanoo biến mất, hắn thừa dịp tro bụi che chắn tầm mắt, chế tạo ra ảnh phân thân.
Mà bản thân thì thông qua năng lực Nuke Nuke no Mi trốn vào trong đất, rút lui đến phạm vi an toàn.
Đùng, đùng, đùng!
Chưa đợi Lý Bằng Lăng điều khiển cự mãng nham thạch ra tay lần nữa với Phương Bình, một loạt tiếng bước chân vang lên, đi tới chính là một mỹ phụ trung niên, đúng vậy, là phó cục trưởng Lữ Vận.
Vừa rồi một kích để Đoạn Không mất mạng chính là nàng.
Sắc mặt Lý Bằng Lăng mang theo kinh hoảng, thao túng cự mãng nham thạch thanh thế cuồn cuộn tập kích Lữ Vận, nhưng Lữ Vận lại không chút hoang mang, thẳng đến thời điểm cự mãng nham thạch tới gần, tay phải hóa thành màu bạc đánh ra.
Răng rắc ——
Cự mãng nham thạch nhìn như dưới một chưởng mềm nhũn bị đánh bay, trên không trung vỡ vụn tan rã, hóa thành vô số đá vụn.
Sau đó, tay phải mảnh khảnh màu bạc nâng lên, một cái bàn tay màu bạc khổng lồ, như một tòa Ngũ Chỉ sơn phong, chụp về phía Lý Bằng Lăng.
Nhìn qua bàn tay màu bạc khổng lồ đánh tới, biết hẳn phải chết không nghi ngờ, Lý Bằng Lăng hoàn toàn mất đi ý thức phản kháng, không có trốn, cứ như vậy đứng tại chỗ.
Bỗng nhiên.
Một cái cự trảo dã thú to lớn xuất hiện, ngăn ở phía trước bàn tay màu bạc khổng lồ.
Oanh ——
Tựa như sao chổi đụng mặt trăng, cả hai va chạm sinh ra sóng xung kích, cuốn lên gió bão siêu cấp, chung quanh, cho dù cự thạch nặng đến mấy tấn cũng bị thổi lên.
Một nữ tử tóc đỏ xuất hiện ở bên cạnh Lý Bằng Lăng.
Nàng thoáng nhìn thi thể Đoạn Không cách đó không xa, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, mang theo tức giận nói.
“Ngu xuẩn, bẫy rập rõ ràng như vậy đều không có nhìn ra.”
Sau đó, ánh mắt nàng nhìn về phía Lữ Vận, trong mắt lộ ra kiêng kị.
Oanh!
Lại thêm một cự trảo dã thú đánh ra, che khuất bầu trời, hướng về Lữ Vận vỗ tới.
Lữ Vận không dám khinh thường, đánh ra bàn tay màu bạc khổng lồ ngăn cản.
Ầm ầm!
Bàn tay màu bạc khổng lồ cùng cự trảo dã thú va chạm, gợn sóng kinh khủng lấy cả hai làm trung tâm tràn ngập ra, gió lốc gào thét, cát bay đá chạy, tựa như tận thế.
Mà nữ tử tóc đỏ thì nhân cơ hội này, một tay nắm lên Lý Bằng Lăng, bộc phát ra tốc độ so với thanh âm còn nhanh hơn, xoay người rời đi.
Luận thực lực, nàng tự nhận là không kém gì Lữ Vận, thế nhưng bây giờ đang ở trong phạm vi thế lực của khu căn cứ Ngân Xuyên.
Không được bao lâu, liền sẽ có Thần Tinh cường giả tiếp viện chạy đến, nàng tuyệt đối không thể ở lâu, nếu không cho dù là nàng thì cũng phải chết không nghi ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận