Ma Vật Tế Đàn
Chương 272: Thủ phạm
Một bộ móng vuốt sắc bén dài tới mấy chục mét, xé rách không khí mà quét qua Yến Tuyết đang mang sắc mặt tái nhợt ngã trên mặt đất.
Một luồng gió lớn quét qua mặt Yến Tuyết khiến cho mặt nàng sinh ra một trận đau rát, mà mặt đất lạnh lẽo xung quanh thế mà lại xuất hiện bốn vết móng dài.
Từ tiếng động này thôi nàng đã có thể biết uy lực của một đòn này rất mạnh, đủ để cắt đứt một thùng nước bằng hợp kim một cách dễ dàng.
Trong lúc nguy hiểm, Yến Tuyết rút thủy tinh kiếm ra, rót máu vào, chăn lại móng vuốt đang đánh tới.
Bùm.
Uy lực kinh khủng từ thủy tinh kiếm truyền về phía Yến Tuyết sau đó truyền xuống dưới mặt đất lạnh lẽo.
Mặt đất phía dưới người Yến Tuyết nứt ra, đá vụ, bùn đất tất cả đều văng lên.
Trong nháy mắt, mặt đất xuất hiện một cái hố có đường kính đạt tới mấy chục mét, mà Yến Tuyết lại nhếch nhác ngồi bên trong hố.
Bàn tay nàng chảy đầy máu, hai tay hoàn toàn chết lặng, mà thủy tinh kiếm trong tay nàng cũng không khống chế được mà rơi xuống.
Phong ma hồ mở cái miệng to đầy máu ra, bất thình lình cắn về phía Yến Tuyết, rõ ràng là muốn cắn đứt nửa người trên của nàng, nó quả thật cũng có hàm răng sắc bén như vậy.
Trong khoảnh khắc đầy nguy hiểm này, Yến Tuyết đạp hai chân chật vật lùi ra phía sau, nhưng đã không còn kịp rồi, cái miệng to đầy máu đã cách nàng càng lúc càng gần.
Rầm!
Đúng lúc này, một bóng dáng xuất hiện, ngăn giữa Yến Tuyết và Phong ma hồ, đồng thời cũng xuất hiện một bàn tay lửa khổng lồ màu vàng.
Kích thước của bàn tay lửa khổng lồ màu vàng còn to hơn cả đầu của Phong ma hồ, đột nhiên đè trên đầu Phong ma hồ, ném thân thể to lớn của nó đi, thân thể nó cuốn theo đất cát mà ngã xuống.
Ngao.
Phong ma hồ tru lên, cật lực giãy dụa, nhưng bàn tay lửa khổng lồ trên đầu nó lại giống như một ngọn núi lớn, mặc cho nó có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra được.
Ngọn lửa màu vàng kinh khủng đốt cháy đầu nó, sau đó ngọn lửa màu vàng lan ra toàn thân nó, bao phủ nó bên trong ngọn lửa màu vàng.
Người xuất hiện đương nhiên là Phương Bình, sau khi nhận được điện thoại từ phòng quản lí nhiệm vụ bên Khoa Đối kháng Ma vật, hắn lập tức cảm nhận tọa độ không gian trên người Yến Tuyết rồi thuấn di chạy tới, vừa đúng lúc cứu được nàng.
“Sao rồi, bị thương có nặng không?”
Phương Bình dùng cánh tay hóa thành bàn tay lửa khổng lồ đốt cháy Phong ma hồ đè nó nằm bẹp trên mặt đất. quay đầu nhìn về phía Yến Tuyết mà hỏi.
Với chiến lực vượt qua Ngũ giai của hắn bây giờ, đối phó với một con ma vật Ngũ giai cấp độ bình thường tất nhiên là một việc rất nhẹ nhàng.
“Không quá nặng, may mà ngươi đến kịp, nếu không hôm nay nguy rồi.”
“Chiến lực của ngươi lại mạnh lên rồi, một con ma vật Ngũ giai cũng không hề có sức phản kháng trong tay ngươi nhỉ.”
Yến Tuyết nhặt thủy tinh kiếm lên, chống trên mặt đất, khó khăn đứng lên.
Nhìn con Phong ma hồ bị cánh tay biến thành bàn tay lửa màu vàng khổng lồ của Phương Bình cưỡng bức đè nó xuống mặt đất đang không ngừng tru tréo, trong lòng nàng nghĩ mà còn sợ, lại có chút khâm phục.
Con ma vật Ngũ giai Phong ma hồ bức ép nàng vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm, ở trước mặt Phương Bình lại giống như một thứ đồ chơi dễ dàng bị chà đạp, thực lực của Phương Bình rõ ràng đã mạnh lên rồi.
Sau đó nàng chợt nghĩ ra một chuyện, nghi hoặc hỏi.
“Làm sao ngươi biết ta bị tấn công? Với lại, không phải ngươi không có ở khu căn cứ sao?”
“Sáng nay vừa mới trở về, là bên phía Khoa Đối kháng Ma vật nói cho ta biết ngươi gặp nguy hiểm.”
Phương Bình giải thích.
Ngao.
Từ khoảnh khắc Phương Bình xuất hiện kia, kết cục của con Phong ma hồ này liền đã được định sẵn, nó kêu thảm thiết một tiếng cuối cùng rồi ngừng giãy dụa, hoàn toàn chết đi.
Phương Bình thu lại ngọn lửa màu vàng làm lộ ra thi thể bị cháy sém của Phong ma hồ.
Đúng lúc này, thi thể bị cháy sém của Phong ma hồ giống như là bụi đen vỡ tan, cuối cùng hóa thành bột phấn màu đen.
--- Không hổ là nam nhân thụ giáo 9 năm phổ cập bắt buộc, cách giải thích phi thường hợp lí ---
Chương 272: Thủ phạm
Biên: Hắc Dược
“Ngọn lửa có uy lực mạnh như vậy sao, liền thi thể đều bị đốt thành tro?”
Yến Tuyết có một ít nghi ngờ nhìn Phương Bình chăm chú, ngọn lửa màu vàng của Phương Bình lại bá đạo như vậy, thậm chí ngay cả thi thể ma vật cũng bị đốt trụi không còn vết tích gì.
“Không đúng.”
Phương Bình lại là hơi nhướng mày.
Nếu là hắn muốn thì xác thực có thể làm cho một con Ngũ giai ma vật hóa thành tro tàn, đến cả xương cũng không còn.
Thế nhưng vừa nãy đến giờ hắn vẫn đang duy trì cho ngọn lửa chỉ cháy chứ không hỏa thiêu, thứ hai hắn cũng không định sẽ đốt trụi như vậy, dù sao thi thể Ngũ giai ma vật là có thể dùng để hiến tế.
Cái con Ngũ giai ma vật này ở thời điểm tử vong thì đã lập tức hóa thành tro tàn, cái này cũng không phải hiệu quả từ ngọn lửa màu vàng của hắn, trong chuyện này có gì đó quái lạ.
Hắn đi lên phía trước quệt lấy một chút tro tàn, dùng hai ngón tay chà xát.
“Sao thế? Cái này con ma vật có vấn đề à?”
Thấy Phương Bình như vậy, Yến Tuyết đi lên phía trước, nghi hoặc hỏi.
“Ngươi nhìn một chút đi.”
Phương Bình thả một nhúm tro tàn vào lòng bàn tay Yến Tuyết, nàng dùng ngón tay xoa một cái, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Này không phải là tro xương, nói cách khác. . . Thứ tập kích ta không phải là một con ma vật?”
“Hừm, hẳn là lấy loại năng lực nào đó để chế tạo ma vật.”
Phương Bình nhíu mày gật đầu.
Một vị trí trong rừng cách khu vực Yến Tuyết bị tấn công khoảng mấy trăm mét, cô gái đeo khuyên môi núp trong một tán cây cành lá rậm rạp, chắm chú quan sát tình trạng của Yến Tuyết và Phong Ma hồ, chờ đợi Yến Tuyết bị giết là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi nhìn thấy Phương Bình thuấn di xuất hiện, trên mặt của nàng hiện lên vẻ kiêng kỵ, ngay lập tức nàng kích hoạt một món vật phẩm ma hóa đặc thù có thể che đậy khí tức ở trên người nàng.
“Không được, sao hắn lại xuất hiện ở đây, hắn không phải đã rời khỏi khu căn cứ sao?”
Sau khi nhận được tư liệu có quan hệ đến Yến Tuyết, cô nàng đã biết được trên người Yến Tuyết có vật phẩm tọa độ không gian của Phương Bình, cho nên khi nàng lựa chọn thời cơ ra tay với Yến Tuyết là cố ý chọn thời điểm Phương Bình không có mặt ở khu khu căn cứ.
Lại không nghĩ rằng Phương Bình lại sẽ ở thời khắc mấu chốt như vậy mà xuất hiện cứu Yến Tuyết, để cho nàng dã tràng xe cát.
“Nếu chủ nhân vị trí thứ tư trên bảng danh sách lại thành đối thủ, đối với ta mà nói là quá mức miễn cưỡng.”
“Chỉ có thể rút lui trước, lần sau lại tìm cơ hội ra tay.”
Nàng lặng yên từ trên cây trượt xuống, khi rơi xuống đất không hề có một tiếng động, nhanh chóng hướng về phía xa xa mà chạy đi.
“Xung quanh không có ai? Là loại hình năng lực thao túng ở khoảng cách siêu xa, hay là người này có sở hữu vật phẩm ma hóa che giấu khí tức?”
Haki Quan Sát của Phương Bình vẫn luôn được kích hoạt, nhưng trong phạm vi cảm nhận của hắn thì lại không cảm giác được bất kì kẻ khả nghi nào.
Lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi hơn ba kilomet, ngoại trừ hắn và Yến Tuyết liền chỉ còn ba Tam giai Giác Tỉnh giả, mà ba Tam giai Giác Tỉnh giả này hẳn là chính là ba thành viên khác trong tiểu đội Yến Tuyết.
“Trạng thái Tiên Nhân.”
Hắn nhanh chóng vận dụng Trạng thái Tiên Nhân để cảm giác, mở rộng phạm vi và độ nhạy bén.
So với Haki Quan Sát, Trạng thái Tiên Nhân không thể nghi ngờ là mạnh hơn rất nhiều, điểm này từ cuộc đại chiến Nhẫn giới lần thứ tư trong Naruto là có thể nhìn ra, đây là năng lực cảm giác cường đại đến mức không có bất luận cách nào có thể ngụy trang hay lẩn trốn được.
Tuy rằng loại cảm giác nhận biết cường đại này cũng không chỉ là bởi vì Trạng thái Tiên Nhân, nhưng cũng đã đủ để chứng minh,Trạng thái Tiên Nhân có cảm giác cực kỳ cường đại. (B: Đoạn này tại hạ không hiểu…)
Đột nhiên, trong mắt Phương Bình xuất hiện vẻ lạnh lùng, một thanh phi đao tự động từ trong áo bay ra hướng về một phương hướng nhanh chóng phóng tới, còn hắn thì ôm eo Yến Tuyết liên tiếp thuấn di theo hướng thanh phi đao lấp lóe ẩn hiện kia mà đi.
Yến Tuyết không có lên tiếng, tùy ý để Phương Bình ôm chính mình, nàng có thể xác nhận Phương Bình tất nhiên là đã phát hiện cái gì.
Quả nhiên, sau mấy lần thoắt ẩn thoắt hiện, hai người phát hiện một bóng người đang di chuyển nhanh chóng ở trong rừng nhanh chóng, trên người đối phương mặc mang một cái áo da màu đen có đính đinh nhọn, từ bóng lưng mà xem hẳn là một cô gái.
Xèo!
Phi đao vòng tới phía trước cô gái, Phương Bình cũng mang theo Yến Tuyết thuấn di ngăn ở phía trước cô gái này.
“Ngươi là người đã ra tay với mấy người nhóm Yến Tuyết sao?”
Phương Bình dùng vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô gái kia, sát cơ nồng nặc từ trên người hắn lộ ra, nếu không phải hắn kịp thời chạy tới chỉ sợ Yến Tuyết cũng đã lạnh.
“Nếu như ta nói không phải thì ngươi tin sao?”
Tay trái của cô nàng cầm tấm bảng vẻ, cơ thể hơi căng thẳng, kiêng kỵ nhìn Phương Bình trả lời.
“Ngươi cảm thấy ta sẽ tin không?”
Phương Bình hừ lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm tấm bảng vẽ trong tay trái của cô nàng này, liên hệ với sự việc kì dị từ con Phong Ma hồ kia khiến cho hắn không khỏi hoài nghi, cô gái hẳn là có sở hữu năng lực triệu hoán ma vật từ bên trong tranh vẽ ra.
“Nếu như vậy cần gì phải hỏi.”
Mồ hôi nhỏ giọt trên trán của cô nàng, thứ tư của bảng danh sách, cái bài danh này có phân lượng không hề nhẹ, khiến cho nàng có áp lực rất lớn.
Nàng tuy rằng giả vờ ung dung, nhưng nhưng trong lòng là đã kiêng dè không thôi.
Yến Tuyết bị Phương Bình vòng tay ôm eo, sắc mặt tái nhợt dựa vào người Phương Bình, nàng cẩn thận hồi ức lại, nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không thể nhận ra người này, thậm chí chưa từng gặp qua.
Lại nhớ về quá trình chiến đấu vừa rồi, trong lòng nàng lập tức có suy đoán.
“Mục tiêu của ngươi hẳn là chỉ mỗi ta đúng chứ?”
Sau khi con Phong Ma hồ xuất hiện, mục tiêu của nó cũng hết sức rõ ràng, vẫn chỉ luôn nhắm vào nàng, nếu là một con ma vật chân chính thì cũng là thôi, nhưng bây giờ nếu không phải ma vật thật, vậy thì không thể không khiến nàng hoài nghi đối phương là nhằm vào nàng nên mới có mặt ở đây.
“Thông minh, mục tiêu của ta xác thực là ngươi, nhưng đáng tiếc, chỉ thiếu một chút liền thành công.”
Cô gái biểu lộ ra vẻ khá là tiếc hận mà nói.
“Tại sao lại ra tay với ta, chúng ta không có thù đúng chứ?”
Yến Tuyết nhíu mày hỏi.
“Ngươi cảm thấy. . . ta sẽ trả lờisao?”
Cô gái đã không hề định trả lời, sở dĩ vẫn tiếp tục trò chuyện với hai người Phương Bình, Yến Tuyếtcũng chỉ là vì để cho hai người buông lỏng cảnh giác.
Mà hiện tại, nàng nhận thấy mục đích đã đạt được, sự chú ý của hai người đã chỉ hướng về mỗi vấn đề ” tại sao nàng muốn ra tay với Yến Tuyết”, cũng không thể tránh khỏi việc đề phòng nàng của hai người sẽ bị hạ thấp.
Nàng đột nhiên vung tay mở mặt bìa của tấm bảng vẽ trong tay ra, mà ngón tay vừa nãy bị nàng cắn rách lại một lần nữa vỡ miệng vết thương rỉ máu.
Ngón tay dính máu quét ngang thân một con ma vật khác trên một tờ giấy khác, sắc mặt nàng vui vẻ, thành công, năng lực đã phát động.
Chỉ cần để con ma vật này kéo dài thời gian một chốc, nàng liền chắc chắn thừa dịp lúc đó để đào tẩu.
Thế nhưng sau một khắc, nụ cười trên mặt nàng trở nên cứng ngắc, con ma vật bị dính máu trên tờ giấy được kẹp trong bảng vẽ không hề nhúc nhích, kích hoạt năng lực thất bại.
Không biết từ lúc nào, trên bầu trời xuất hiện một mặt trăng nhuốm máu đỏ lòm vảy xuống ánh sáng màu huyết dụ.
Không, thứ này không phải trăng máu, đúng hơn là một con mắt màu đỏ.
Viền ngoài là họa tiết bốn lưỡi dao cong cong dính liền thành một vòng, mà bên trong thì có hình tròn nhô ra ba mũi gai nhọn.
“Ảo thuật, không ổn, ta trúng ảo thuật!”
Sắc mặt cô gái trở nên kinh hoảng, ý chí cường đại của Ngũ giai Giác Tỉnh giả điên cuồng khuấy động, rốt cục, không gian ảo thuật bị xé nát, nàng một lần nữa hồi phục tâm trí.
Cảnh giới của nàng ở hàng Ngũ giai Giác Tỉnh giả cũng là thuộc về loại khá mạnh, đối mặt ảo thuật do một Tứ giai Giác Tỉnh giả như Phương Bình triển khai vẻn vẹn trong nháy mắt cũng đủ để nàng tránh thoát được.
Bảng vẽ vẫn như trước ở trong tay nàng, nàng vẫn đứng tại chỗ, ngay từ đầu liền chưa hề mở tấm bìa bảng vẽ ra.
Nàng lúc này rất muốn mở bảng vẽ để gọi ra ma vật, nhưng ngay chính lúc này đây nàng đột nhiên cảm giác không khí xung quanh hết sức nóng.
Ngẩng đầu liền thấy một cột lửa màu vàng cực lớn, vô cùng nhanh chóng mạnh mẽ va chạm lên trên người nàng.
Bồng ——
Bảng vẽ trong tay này ở dưới uy lực của ngọn lửa màu vàng trong nháy mắt hóa thành tro tàn.
Nhiệt độ cao khủng bố thiêu đốt ở trên người nàng, cái áo da trên người nàng dùng thi thể Ngũ giai ma vật thuộc da chế thành cũng bắt đầu cháy rừng rực.
Mà những vị trí khác trên thân thể nàng không có áo da bảo vệ, càng là hoàn toàn bại lộ thiêu đốt bị ở trong ngọn lửa màu vàng.
Đầu tóc bắt đầu bốc cháy rừng rực, mặt này cháy đen một mảnh, những đồ vật kim loại như bông tai, khuyên môi bị hòa tan thành chất lỏng, chảy vào lỗ tai chảy vào miệng của nàng, đau đến nỗi nàng vật vã kêu rên liên hồi.
Dưới lực trùng kích khủng bố bất ngờ đánh thẳng vào người như vậy, thân thể của nàng bị bắn bay ra xa, một cây lại một cây bị nàng đụng gãy, liên tiếp đụng gãy mười mấy cây mới bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất.
--- Qua sốt mắt hơi sưng nên đăng trễ, xin thông cảm nếu hôm nay có nhỡ đăng trễ luôn ạ ---
Chương 273: Thân phận của cô nàng bí ẩn
Biên: Hắc Dược
Vèo!
Phương Bình nghiêm mặt, khống chế phi đao bắn về phía vị trí cô nàng bị văng tới.
Cô ả muốn dùng tin tức làm Phương Bình phân tâm, nhưng Phương Bình sao có thể bị mánh khóe nhỏ như vậy lừa được chứ.
Lúc nhìn thấy bảng vẽ trong tay cô ta, hắn đã đoán được ả này có năng lực triệu hồi ma vật từ trong tranh.
Hắn dứt khoát tương kế tựu kế, nhân cơ hội mà thi triển ảo thuật với cô ta, thừa dịp cô ta rơi vào trong ảo thuật thì tập kích ả, phá hủy những bức vẽ có thể dùng để triệu hồi ma vật trong tay nàng.
Đúng lúc này, ả phun máu tươi ngã xuống đất, bày ra cử chỉ kinh người, ả đưa tay xé bỏ lớp quần áo bị cháy sạch trên người mình đi.
“Không xong rồi!”
Phương Bình kinh hô một tiếng, nghĩ thầm không ổn.
Chỉ thấy trên da thịt của ả thế mà lại xuất hiện một hình xăm, mà hình xăm này rõ ràng là một con ma vật nào đó.
Quả nhiên ngay sau đó, dự cảm không ổn trong lòng hắn trở thành sự thật.
Cô ta lấy tay quẹt máu trên khóe miệng sau đó bôi lên người mình, tức thì, hình xăm trên người cô ta nháy mắt biến thành một con ma vật thật lớn.
Ma vật có sáu chân cùng với một đôi mắt kép, hai chân sau cực kỳ thô to, ngoại hình của nó giống như một con châu chấu lớn.
Ma vật không có thực thể, chỉ có một luồng sương mù màu đen tạo thành, đây là một con ma vật loại linh thể.
Sau khi con ma vật này xuất hiện, hai con mắt kép có sự dao động qua lại quen thuộc, ngay sau đó, phi đao có tốc độ nhanh chóng đang bay vụt về phía cô ả chợt đột nhiên dừng lại giữa không gian, lơ lửng giữa không trung.
“Năng lực không gian.”
Phương Bình giật mình, ma vật có năng lực làm cho phi đao dừng giữa không trung, cũng không giống như Vô Hình Niệm Lực của Lục Dự, mà là một loại năng lực không gian.
Vì hắn cảm nhận được không gian chấn động, chỉ có hắn là sẽ rất quen thuộc đối với loại chấn động này.
Tuy rằng hắn bị hết hồn vì cô ta có thể triệu hồi ra một con ma vật có năng lực không gian hiếm có, nhưng Phương Bình vẫn lấy lại phản ứng ngay lập tức.
Tay phải hóa thành ngọn lửa, bắn ra một cái cột lửa thật lớn kéo dài về phía trước, đánh vào tầng không gian bị đông cứng lại ở phía trước.
Ầm.
Cột lửa gặp phải một lực cản khổng lồ.
Không khí vốn là đang ở trạng thái khí lại giống như biến thành thể rắn, chắn giữa hắn và cô nàng.
Chỉ có điều, năng lực Mera Mera no Mi biến dị bây giờ có uy lực thật sự rất mạnh, đã vượt qua cấp Ngũ giai, cực kỳ gần với Thần Tinh.
Răng rắc!
Cùng với tiếng vỡ vụn thì không khí đang đông đặc lại kia đã bị đánh vỡ, cột lửa tiếp tục bắn về phía trước, đánh về phía cô nàng và con ma vật châu chấu.
Cô nàng cùng với ma vật châu chấu bị đánh bay, nàng ta lại phun ra một ngụm máu tươi, cả người dường như không tìm được chỗ nào lành lặn.
Mà thân thể được cấu tạo từ vật chất màu đen của ma vật châu chấu cũng bị tổn thương.
Tuy rằng ma vật loại linh thể miễn dịch với các loại tấn công vật lý, nhưng không thể miễn dịch với năng lực loại nguyên tố.
Chẳng qua là trong lúc bị đánh bay, trong hai mắt kép của ma vật châu chấu lại truyền ra sự dao động không gian, nhưng không có khuếch tán ra bên ngoài nữa mà là vây mình và cô nàng lại bên trong.
“Không hay rồi.”
Trong lòng Phương Bình đột nhiên có một loại suy đoán không tốt, hắn thuấn di xuất hiện ngay chỗ cô nàng và ma vật châu chấu, tay phải hóa thành bàn tay lửa khổng lồ đánh về phía ả và ma vật châu chấu.
Nhưng ngay khi bàn tay lửa khổng lồ sắp tới gần nàng ta và ma vật châu chấu thì thân ảnh của họ xoẹt một cái liền biến mất.
Hoàn toàn biến mất khỏi phạm vi xung quanh, cho dù là trong cảm giác của Trạng thái Tiên nhân cũng không thể cảm nhận được.
Con ma vật châu chấu này vậy mà lại có năng lực thuấn di, hơn nữa loại năng lực này khác với Phi Lôi Thần thuật, hoàn toàn không cần tọa độ không gian, thuấn di mới là đặc điểm mạnh nhất của con ma vật châu chấu này.
“Thế mà lại có thể triệu hồi ra con ma vật có năng lực thuấn di!”
Yến Tuyết hơi giật mình, không nghĩ tới cô nàng kia lại triệu hồi ra được một con ma vật có năng lực thuấn di, cuối cùng còn trốn thoát thành công.
“Thứ năng lực phiền phức.” (B: Dừa <(“))
Phương Bình nhíu mày.
Thực lực của con ma vật mà cô nàng triệu hồi ra cũng không tính là mạnh, giống như Phong ma hồ và con ma vật châu chấu này vậy, chiến lực ở bên trong hàng Ngũ giai cũng chỉ có thể coi là bình thường.
Chỉ có điều loại năng lực này khó chơi ở chỗ nó có thể triệu hồi ra ma vật có đủ loại năng lực, giống như con ma vật châu chấu này, nó lại có năng lực thuấn di càng nhanh càng tiện hơn so với Phi Lôi Thần thuật.
Sau khi đối phương thành công triệu hồi ra ma vật châu chấu, hắn rất khó có thể giữ đối phương lại, trừ phi nhất kích tất sát con ma vật châu chấu Ngũ giai này, nếu không thì rất khó ngăn cản ma vật châu chấu khởi động năng lực thuấn di.
“Sao ngươi lại bị nhắm đến rồi?”
Hắn có chút lo lắng nhìn về phía Yến Tuyết hỏi.
“Ta cũng không biết.”
Yến Tuyết lắc đầu, đến bây giờ nàng cũng không biết lý do.
Không hiểu sao bị ám sát, hoàn toàn không có một chút điềm báo trước nào cả, nàng đã đắc tội ai đến cả nàng cũng không biết.
“Trước khi tìm ra thế lực phía sau người này thì phải cẩn thận, bây giờ ngươi đang bị thương, trong khoảng thời gian này đến chỗ ta ở đi.”
Phương Bình có một chút lo lắng nói.
“Ừ.”
Sắc mặt Yến Tuyết vốn có một chút tái nhợt liền đỏ ửng, phát ra âm thanh nhỏ như muỗi.
Mấy phút sau, ba người tổ Yến Tuyết và nhân viên cứu viện của khu căn cứ chạy đến.
“Tiền bối Yến Tuyết, ngươi không có chuyện gì đúng là quá tốt.”
Thấy tuy rằng Yến Tuyết bị thương nhưng không có nguy hiểm đến mạng sống, nhóm ba người của Yến Tuyết thời phào nhẹ nhõm một hơi.
Nếu Yến Tuyết có mệnh hệ nào, ba người bọn họ sẽ áy náy cả đời.
“May mà mọi người kịp thời cầu cứu khu căn cứ, Phương Bình mới chạy tới đúng lúc được.”
Yến Tuyết gật đầu với ba người, có người ngoài ở đây, rất nhanh nàng đã khôi phục lại bộ dáng lạnh nhạt trước sau như một.
“Tiền bối Yến Tuyết và chủ nhân vị trí thứ tư trên bảng xếp hạng Phương Bình quen nhau sao?”
Người nữ ở giữa ba người liếc mắt nhìn Phương Bình ở bên cạnh một cái rồi hỏi.
“Ừ, coi như có chút quen biết.”
Khóe miệng Yến Tuyết nhếch lên.
Phương Bình buồn cười nhìn thoáng qua cô nàng vừa chối bỏ mình này, rồi hắn lại hóa thành bộ dáng lãnh đạm, ánh mắt nhìn vào một người trong đám người cứu việc, lúc này, người đó cũng đi về phía Phương Bình.
Đây là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt thoáng có nét tang thương, là bộ trưởng Tang Hoa của phòng quản lí nhiệm vụ.
“Phương Bình tiên sinh, lần này rất cảm ơn sự giúp đỡ của ngài.”
Tang Hoa bắt tay với Phương Bình, sau đó nói lời cảm tạ.
“Không cần đâu, Yến Tuyết là bạn của ta, ta không thể thờ ơ mặc kệ, về chuyện này, ta có chuyện muốn báo cáo với bộ trưởng Tang, mời bộ trưởng Tang tới phía trước rồi nói.”
Sau khi dẫn bộ trưởng Tang qua một bên, Phương Bình nói lại cho ông ta chuyện hắn vừa gặp được.
Yến Tuyết là thành viên của Khoa Đối kháng Ma vật, còn đứng vị trí thứ hai mươi bảy trên bảng xếp hạng, tất nhiên đã nằm trong danh sách bảo vệ của Khoa Đối kháng Ma vật, vậy nên nói ra sự việc liên quan đến chuyện bị tập kích vừa nãy cho Khoa Đối kháng Ma vật biết là điều cần thiết.
“Cái gì, không đơn giản chỉ là bị ma vật tập kích, mà là có người thao túng ở phía sau?”
Tang Hoa lấy làm kinh hãi, lập tức nhận ra tính nghiêm trọng của việc này.
“Đúng vậy, đối phương có thể triệu hồi ma vật từ trong tranh, con Phong ma hồ đã tập kích nhóm Yến Tuyết là do đối phương dùng năng lực này triệu hồi ra.”
Phương Bình nói.
“Có thể từ bức tranh mà gọi ra ma vật?”
Trong lòng Tang Hoa khẽ động mà hỏi.
“Chẳng lẽ người này có đeo khuyên ở tai và môi?”
--- Chuẩn bị khởi động chiến hạm, mời mọi người lên tàu ---
Chương 274: Vũ Chân Trúc
Biên: Hắc Dược
“Hừm, chính là cô gái này, Tang bộ trưởng biết cô gái này sao?”
Phương Bình bất ngờ hỏi.
“Ừm, người này tên là Vũ Chân Trúc, là một Ngũ giai liệp ma nhân tự do, thỉnh thoảng sẽ nhận một ít nhiệm vụ săn giết ma vật ở Khoa Đối kháng Ma vật.”
“Mấy năm gần đây cũng đã xảy ra mấy vụ án thành viên Khoa Đối kháng Ma vật gặp trường hợp bị ma vật tập kích mà bỏ mình, nhưng đến cuối cùng vẫn không thể tìm thấy manh mối hay chính con ma vật liên quan đến vụ việc.”
Tang Hoa gật gù, tiếp tục nói.
“Khoa Đối kháng Ma vật đã từng có một nghi vấn, hoài nghi rằng những con ma vật trong các vụ án là do một vị Giác Tỉnh giả dùng năng lực để chế tạo thành, vì lẽ đó cũng bắt đầu điều tra về những năng lực tương tự.”
“Mà trong danh sách những đối tượng bị tình nghi là có Vũ Chân Trúc, thế nhưng bởi vì không có chứng cứ, cuối cùng công cuộc điều tra cũng đành bỏ dở, chỉ có thể sống chết mặc bay, lần này cuối cùng cũng coi như là có chứng cứ, sau khi trở về, ta sẽ lập tức đề đơn xin lệnh truy nã.”
Hai người lại trò chuyện hồi lâu, thế nhưng đến cuối cùng Phương Bình cũng không có thể dò hỏi ra thêm được manh mối nào về thế lực giật dây Vũ Chân Trúc.
Yến Tuyết cùng Vũ Chân Trúc rõ ràng cũng không quen biết, vì lẽ đó việc Vũ Chân Trúc có ân oán với Yến Tuyết khả năng hầu như là số không, sau lưng Vũ Chân Trúc tất nhiên có người sai khiến.
Hắn mơ hồ cảm giác, Tang Hoa hẳn là biết được một chút gì đó, nhưng tựa hồ trong lòng Tang Hoa có điều kiêng kị, vì lẽ đó ông cũng không dám lỡ lời.
Đành chào hỏi vài câu với Tang Hoa cho xong chuyện, rồi Phương Bình mang theo Yến Tuyết thuấn di biến mất.
Bây giờ Yến Tuyết có thương tích trên người, nhiệm vụ đang thực hiện tự nhiên là không có cách nào tiếp tục, hơn nữa bây giờ Yến Tuyết bị người khác theo dõi, vì cân nhắc sự an toàn của Yến Tuyết, hắn và Khoa Đối kháng Ma vật đều không đồng ý để Yến Tuyết tiếp tục nhiệm vụ.
Bồng ——
Tại căn cứ nuôi trồng và sản xuất của Tả gia, Vũ Chân Trúc cùng ma vật châu chấu đột nhiên xuất hiện, song song ngã xuống đất, thân thể của con ma vật châu chấu không tiếp tục duy trì được nữa mà hóa thành bụi tro bay tán loạn, còn Vũ Chân Trúc trông như là con cá mắc cạn, hô hấp khó khăn vô cùng vật vã.
Nàng xuất hiện dẫn phát động tĩnh đã kinh động đến Giác Tỉnh giả trực ban của khu xưởng này, chỉ chốc lát sau là đã có mấy Giác Tỉnh giả đang tuần tra từ khu vực gần đó chạy tới.
Trong đó có một người nam trông hơn ba mươi tuổi là nhóm trưởng, sau khi chạy tới nơi hắn lập tức cùng đồng bạn bao vây Vũ Chân Trúc lại, mặt đầy đề phòng mà hỏi.
“Ngươi là người nào?”
“Gọi cho. . . Tả Vệ, hắn biết. . . ta là ai.”
Giọng nói của Vũ Chân Trúc khàn khàn.
Đối với người ngoài, thân phận của nàng chính là liệp ma nhân tự do, nhưng trên thực tế, nàng sớm đã bí mật trở thành cung phụng của Tả gia.
Nếu như có thể, nàng cũng không định sẽ trắng trợn xuất hiện ở căn cứ nuôi trồng và sản xuất của Tả gia như thế, tế nhưng bây giờ nàng đang bị thương nặng, hoàn toàn là không có năng lực sinh tồn trong khu vực hoang dã, cũng chỉ có thể tìm tới những khu vực do Tả gia quản lí như nơi này mà xin sự trợ giúp.
“Ngươi biết Tả Vệ? Mang nàng tới phòng y tế đi.”
Đồng dạng là con cháu của Tả gia, hắn ta tự nhiên là nhận thức Tả Vệ, ra hiệu cho đồng bạn đem Vũ Chân Trúc về phòng y tế, chính mình thì đi gọi điện thoại liên lạc với Tả Vệ.
Sau mấy tiếng, Tả Vệ vô cùng lo lắng chạy tới căn cứ nuôi trồng và sản xuất này, gặp được Vũ Chân Trúc đang nằm ở trong phòng y tế.
“Đây chính là thứ ngươi bảo đảm sẽ không hề có sơ hở nào với ta đó sao?”
Nhìn chằm chằm Vũ Chân Trúc, hai mắt Tả Vệ như phun ra lửa, hắn là muốn phát điên.
Trước khi tới hắn đã thông qua thế lực thuộc về Tả gia ở trong Khoa Đối kháng Ma vật mà biết được phi vụ ám sát Yến Tuyết bị thất bại.
Kế hoạch ám sát Yến Tuyết này là cho hắn lấy công chuộc tội, là cơ hội trở mình duy nhất của hắn, lại không nghĩ rằng một Ngũ giai Giác Tỉnh giả đi ám sát một Tứ giai Giác Tỉnh giả, đáng nhẽ hẳn phải chắc chắn thành công, thế mà lại thất bại.
“Có thể trách ta sao, tình báo của ngươi không phải nói Phương Bình không có mặt ở khu căn cứ à, làm sao hắn có thể nhanh chóng tới giải vây kịp thời như vậy?”
Vũ Chân Trúc đã sử dụng ma dược chữa thương, toàn thân được băng bó đàng hoàng, nàng cũng khôi phục được một chút mà nửa nằm ở trên giường, hừ lạnh nói.
Nhớ đến sự kiện mới vừa xảy ra không lâu trước đây, chỉ vừa lóe qua một tia suy nghĩ trong lòng mà nàng cũng không khỏi sợ hãi, thực lực của Phương Bình thực sự quá mức khủng bố, đối mặt với đối phương, nàng thậm chí đã có một chút cảm giác như đối mặt với Thần Tinh.
Một con Ngũ giai ma vật ở trong tay đối phương thế mà thậm chí ngay cả thời gian để giãy dụa đều không có, hoàn toàn là bị nghiền sát.
Nếu không phải trên người nàng có xăm hình Thứ Thanh, Thứ Thanh lại là một con ma vật cónăng lực không gian chuyên dụng cho thuấn di, thì nàng chắc chắn phải chết.
“Ngay tại sáng sớm hôm nay hắn mới trở về khu căn cứ, có trời mới biết hắn làm sao có thể quay trở về vừa kịp lúc như thế.”
“Lại nói từ lúc tiểu đội của Yến Tuyết bị tập kích cho đến khi cứu viện chạy tới cũng có tới cả mấy phút, thời gian dài như vậy, ngay cả một Tứ giai Giác Tỉnh giả ngươi đều giải quyết không được sao?”
Tả Vệ chất vấn.
“Ngươi cũng không phải không biết Yến Tuyết không phải là Tứ giai Giác Tỉnh giả bình thường, nhưng phàm là người có thể leo lên bảng danh sách, thực lực đều là có sự nổi trội trong số các Tứ giai còn lại, cho dù ta là thao túng Ngũ giai ma vật, muốn giết chết đối phương cũng phải tốn nhiều sức lực hơn.”
Vũ Chân Trúc tranh luận, rồi sau đó có một ít lo lắng mà hỏi.
“Tình huống bây giờ thế nào rồi, qua lần ám sát này, Khoa Đối kháng Ma vật bên kia có thái độ gì?”
Tả Vệ khẽ cau mày nói.
“Khoa Đối kháng Ma vật đã tuyên bố lệnh truy nã ngươi, ngươi hiện tại thành thật ở yên trong căn cứ nuôi trồng và sản xuất này mà dưỡng thương đi, không có được sự cho phép thì bất kì chỗ nào cũng không được đi.”
“Cái gì, bị truy nã, Tả gia chẳng lẽ không thể nghĩ ra biện pháp gì để xử lí lệnh truy nã này sao?”
Vũ Chân Trúc biến sắc, trường hợp một khu căn cứ cỡ lớn như khu căn cứ Ngân Xuyên này mà phát lệnh truy nã là không phải chuyện đùa, một khi bị truy nã, không chỉ là khu căn cứ Ngân Xuyên, liền ngay cả trong những khu căn cứ lân cận cũng sẽ trở thành đối tượng bị truy nã.
“Không có biện pháp, ngươi lần này ám sát chính là người thứ hai mươi bảy trên bảng danh sách, hơn nữa còn bị phát hiện ra thân phận, cho dù Tả gia có muốn động tay động chân giúp ngươi gỡ bỏ truy nã thì cũng rất khó.”
Tả Vệ lắc đầu.
“Đáng chết, chẳng lẽ ta muốn cả đời phải sống ngoài vùng hoang dã? Không được, Tả gia nhất định phải giúp ta gỡ bỏ lệnh truy nã, bằng không đừng trách ta không khách khí.”
Vũ Chân Trúc tức giận nói.
“Ngươi là đang đe dọa Tả gia sao? Nếu ngươi thật dám làm như thế, đối với ngươi hay đối với Tả gia đều không có lợi, khuyên ngươi hãy bỏ cái ý niệm này đi.”
Tả Vệ đầu tiên là lạnh giọng cảnh cáo, sau đó lại động viên nói.
“Gỡ bỏ lệnh truy nã tuy rằng khó khăn, nhưng cũng không phải là không có hi vọng, thế nhưng việc này cần thực hiện một cách tỉ mỉ.”
“Đầu tiên là để ngươi thực hiện nhiệm vụ lập công, sau đó dùng công lao đổi lấy ơn đặc xá, Tả gia vẫn đang giúp ngươi hoạt động, nhưng chuyện này nhất định không phải trong thời gian ngắn là có thể hoàn thành được.”
“Biết được ngươi bị thương, Tả Cao Phong đại nhân cố ý bảo ta mang đến cho ngươi một bình ma dược chữa thương, đây là ma dược đặc hiệu có tác dụng phục hồi tốt hơn so với các loại ma dược thông thường, sẽ hỗ trợ cho thương thế của ngươi khôi phục một cách nhanh chóng, vô cùng hiệu quả.”
Tả Vệ lấy ra một cái bình nhỏ màu nâu, trong bình nhỏ có chứa hơn nửa bình chất lỏng trong suốt thấy đáy, bên ngoài thân bình có điêu khắc những hình ảnh tinh tế đẹp mắt cùng dòng chữ “phục hồi cao cấp”.
Từ vẻ ngoài đến xem, món đồ này tựa hồ xác thực là một bình ma dược so với thuốc chữa trị thông thường có tác dụng khôi phục càng tốt hơn, nhưng lúc lấy cái bình này ra cũng là lúc trong mắt Tả Vệ có một tia tàn nhẫn không dễ phát hiện ra.
Trên thực tế, hắn lần này đến chỉ có một mục đích, đó chính là làm cho Vũ Chân Trúc trở thành nhân chứng không cách nào mở miệng được, một kẻ đã chết.
Vũ Chân Trúc bị Khoa Đối kháng Ma vật truy nã, nếu là bị bắt được thật, rất khả năng sẽ khiến Tả gia bị bại lộ, vì lẽ đó, biện pháp tốt nhất là khiến Vũ Chân Trúc trở thành một thi thể không cách nào mở miệng được.
“Thay ta cảm ơn Tả Cao Phong đại nhân.”
Vũ Chân Trúc mừng rỡ tiếp nhận bình thuốc “phục hồi cao cấp”, sau một chớp mắt nàng đột nhiên có động tác lạ.
Một quyền nện hướng về Tả Vệ, lực lượng khổng lồ của Ngũ giai Giác Tỉnh giả tập kích ngay giữa ngực Tả Vệ, thân thể Tả Vệ không bị khống chế bay ngược ra, va chạm xuyên thủng vách tường té ra ngoài.
Chương 275: Vị khách ngoài ý muốn
Biên: Hắc Dược
Răng rắc.
Vứt bỏ lọ thuốc đặc trị nhưng thực chất lại là thuốc độc trong tay ra, Vũ Chân Trúc cắn ngón tay, lấy máu phác họa ra một con ma vật.
Ma vật chui từ trong giấy ra, hóa thành một con ma vật châu chấu, hai mắt lộ ra không gian dao động, bao quanh người Vũ Chân Trúc.
Nàng yêu cầu Tả gia giúp đỡ hủy bỏ lệnh truy nã, đó là đang thăm dò thái độ của Tả gia, mà kết quả lại làm lòng nàng có một loại dự cảm xấu, rõ ràng Tả gia chỉ đối phó cho có lệ mà thôi.
Sau khi nhìn thấy lọ thuốc đặc trị này, lòng nàng lạnh lẽo, sớm đã đoán được Tả gia định giết người diệt khẩu rồi.
Vậy nên Vũ Chân Trúc quả quyết ra tay, trước hết tạm thời đánh lui Tả Vệ, tranh thủ thời gian để dùng năng lực chạy trốn.
Bùm bùm bùm!
Đột nhiên vách tường bốn phía ầm một tiếng đổ xuống, mấy thân ảnh phá tường xông vào, đồng thời dùng năng lực tấn công về hướng Vũ Chân Trúc và ma vật châu chấu.
Khí tức của mỗi người đều rất mạnh, trong đó có ba người là Ngũ giai Giác Tỉnh giả.
Khoảng cách từ lúc mà cô đánh Tả Vệ bị thương đến hiện tại chỉ vừa qua hai ba giây, cao thủ trấn giữ ở gia tộc Tả gia không thể phản ứng kịp mà chạy tới nhanh như vậy.
Lý giải duy nhất đó là thật ra Tả gia vốn đã chuẩn bị ra tay với cô rồi, những Giác Tỉnh giả này đã được sắp xếp canh giữ xung quanh phòng y tế từ sớm để đề phòng cô chạy trốn.
“Tả gia, chúng ta chờ đó mà xem!”
Trong nháy mắt hiểu ra những điều này, Vũ Chân Trúc nghiến răng nghiến lợi, trong lòng phẫn nộ mà cùng ma vật châu chấu biến mất.
Ầm ầm!
Phòng y tế với diện tích gần hai mươi tư mét vuông dưới sự tấn công mạnh mẽ mà nổ tung, san bằng tất cả, thậm chí còn xuất hiện một cái hố thật lớn.
“Chết tiết, cô ta thế mà có thể nhận ra!”
Tả Vệ ôm ngực nhìn mục tiêu biến mất khỏi phòng y tế, sắc mặt hắn trắng bệch.
Do vết thương vừa phải chịu, cũng do sự sợ hãi đối với nhân sinh u tối sau này.
Dùng kế hãm hại Ma Vật các thất bại, ám sát Yến Tuyết thất bại, bây giờ giết người diệt khẩu cũng thất bại.
Hắn đã có thể tưởng tượng ra được sau này hắn phải đối mặt với nhân sinh u ám thế nào rồi, nhóm Trảm Thủ là nơi duy nhất hắn có thể đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận