Sau khi đột tử, Lâm Chu xuyên đến thế giới song song. Sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cậu bị trói chặt với một hệ thống mỹ thực. Thứ hai đầu tuần sẽ mở quầy hàng ở một địa điểm ngẫu nhiên nào đó, bán một món ngon bất kỳ, khách khứa tìm đến cũng chẳng ai giống ai. Bán bánh bao ở cổng công viên, bán cháo trứng muối thịt nạc trên đỉnh núi hay mứt quả trước cổng trường…món nào cũng làm người ta ứa nước miếng, muốn ngừng mà không được. Ngay lúc lúc quán ăn toàn món ngon khiến khách hàng nhớ mãi không quên, kéo đến ùn ùn…”Đù má, ông chủ bán bánh bao đâu rồi?” “Chỉ vì một bát cháo mà nửa đêm tôi hùng hục leo núi, sợ muộn nên còn không dám ngủ luôn! Kết quả ông chủ lại mất hút con mẹ nó luôn?”… Làm các thực khách phát hiện chủ quán của những quầy hàng này vậy mà đều là cùng một người, chỉ là địa điểm quầy hàng không cố định, đồ ăn cũng mỗi lần mỗi khác.