Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 989: Lai lịch của Pháp Hải (1)

Bởi vì loại cảm giác này, Dương Lỗi không thể không đẩy tốc độ nhanh hơn, hắn muốn thoát khỏi loại cảm giác này.
Tiến vào bên trong chùa, cái loại cảm giác này, cái loại cảm giác bị giám thị này vẫn không hề biến mất. Chẳng lẽ là cảm giác của mình sai lầm, xuất hiện ảo giác ? Không, không có khả năng .

- Vút.. .

Lúc này Dương Lỗi cảm giác có một cỗ lực lượng cường đại, đột nhiên hướng tới chính mình mà chụp, thật giống như bị hút vào vậy. Một cỗ lực kéo cường đại lôi đi, làm Dương Lỗi bất đắc dĩ phải vận công chống cự .

. Trong nháy mắt cả người xuất hiện ra.

- Tại sao lại thế?

Thấy tàng hình của Dương Lỗi mất đi hiệu lực, nhưng hắn lại phóng xuất ra khí thế cường đại của mình, Liễu Hàn lấy làm kinh hãi liền vội vàng hỏi .

- Ngươi mau mau tiến vào bên trong chùa, đi tìm Pháp Hải tiền bối.

Dương Lỗi biết, việc này khẳng định là người kia đang nhòm ngó chính mình.

Tu vi như thế, chính mình không đối phó được, hơn nữa chính mình thử dùng Thiên Đao nhị thức để tập trung vào đối phương. Nhưng căn bản là không có cách nào mà tập trung, cho nên Dương Lỗi biết, người này có tu vi khủng bố, cũng không phải chính mình có thể đối phó.

- Chà.. .

Lúc này một âm thanh thật giống từ xa trong hư không vô tận truyền lại đây, không thể phân biệt được nam hay nữ

- Không tồi, khá lắm, rất khá .

- Là ai?

Dương Lỗi hô

- Giấu đầu lòi đuôi thì làm được cái gì?

- Ha hả, muốn gặp ta thì còn không phải lúc. Tiểu tử kia, cố gắng lên, một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp mặt lần nữa.

Âm thanh kia nói

- Nếu như ngươi đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh, ta sẽ cho ngươi một niềm vui bất ngờ a.

Nói xong, Dương Lỗi liền cảm giác cỗ lực hút cường đại trên người mình đã biến mất.

Điều này làm cho Dương Lỗi thở phào nhẹ nhõm. Giờ này khắc này, toàn thân Dương Lỗi đều bị ướt đẫm mồ hôi .Cái loại cảm giác này, sinh tử nắm giữ ở trong tay người khác có lẽ không dễ chịu lắm.

Hít một hơi thật sâu, Dương Lỗi vội vàng chạy về hướng tới bên trong chùa .

- Bệ hạ.

- Không cần đa lễ.

Dương Lỗi xua xua tay, người trong Kim Sơn Tự đối với Dương Lỗi có lẽ biết cực kì rõ ràng. Sau khi đăng cơ, Dương Lỗi cũng đã đến Kim Sơn Tự hai lần.

Một mạch đi vào không bị ngăn trở.

- Bệ hạ, Đại sư chờ đã lâu.

Dương Lỗi đi tới chỗ Lôi Phong Tháp của Pháp Hải, liền nhìn thấy một tăng nhân đi ra thi lễ.

- Hảo.

- Bệ hạ, ta cũng chỉ có thể đưa đến nơi này, bệ hạ tự động vào đi thôi.

Tăng nhân kia chấp tay hành lễ rồi nói.

Dương Lỗi gật đầu. Hắn cũng không hề nhiều lời, cứ thế xoay người tiến vào trong tháp .

- Ngươi đã đến rồi.

- Đến đây đi.

Dương Lỗi đi vào bên trong tháp. Hắn thấy Liễu Hàn đang khoanh chân mà ngồi ở trên một tấm đệm cói bồ đoàn, tựa hồ như có chỗ đang lĩnh hội tỉnh ngộ. Dương Lỗi biết, đây là cơ may của Liễu Hàn, e rằng đến khi lão tỉnh lại, tu vi lại có thăng tiến .

- Đại sư, lần này ta tới đây thì mục đích nói vậy Đại sư cũng đã hiểu rõ chứ ?

Dương Lỗi tùy ý kéo lại một tấm nệm cói bồ đoàn, đặt nó xuống, nhìn Pháp Hải rồi hỏi .

Pháp Hải gật đầu, thở dài một hơi mà nói:

- Ta không nghĩ tới hắn vẫn tìm đến nơi này, đã nhiều năm như vậy .

- Hắn là ai vậy? Lai lịch gì? Hơn nữa, thiết nghĩ phía dưới Lôi Phong Tháp này hẳn không phải là đơn giản như vậy chứ?

Đôi mắt Dương Lỗi không hề chớp một cái nào, cứ nhìn chằm chằm vào Pháp Hải. Đây là chuyện Dương Lỗi muốn biết .

Dù sao đây chính là chuyện mà mình không có cách nào giải quyết, có thể nói, chính là một quả bom hẹn giờ. Mà hiện tại quả bom hẹn giờ này đã bắt đầu đếm ngược thời gian, lúc nào cũng có khả năng phát nổ. Một khi nó nổ tung ra ngoài, khi đó khẳng định bản thân mình chính là tan xương nát thịt .

Dương Lỗi mặc dù không biết người kia rốt cuộc là lai lịch gì, nhưng nếu liên quan đến Pháp Hải, liên quan đến Lôi Phong Tháp, mặc dù nói, người này không phải từ thời điểm truyện Bạch Xà trong truyền thuyết mà chính mình biết rõ, nhưng cũng có thể có chỗ liên hệ.

Nói không chừng người bị giam hãm phía dưới Lôi Phong Tháp này chính là Bạch Xà Bạch Tố Trinh kia, mà không phải Bạch Tố Trinh của mình .

Còn về phần người tìm đến Pháp Hải gây phiền toái, có thể là đứa con của Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh hay không ?

Đang trong lúc Dương Lỗi suy nghĩ miên man, Pháp Hải nói:

- Lúc trước những việc lặt vặt này, với tu vi của ngươi khi đó mà nói cho ngươi là không thích hợp. Hơn nữa trước đây ngươi bị ta đề cao tu vi, bỏ qua tật ngầm không tiện nói ra. Ơ. .. Không đúng, không đúng, hiện tại cả thân thể của ngươi dang ở trong một loại trạng thái hoàn mỹ. Ngươi tu luyện Bất Tử Kim Thân Quyết, lại tu luyện tới cấp bậc này, rất giỏi, rất giỏi .

Đôi mắt của Pháp Hải liền giống như chiếu tia X - quang, khiến cho Dương Lỗi cảm giác trên dưới toàn thân không có một chút bí mật nào đáng nói.

- Đại sư khen trật rồi, chẳng qua là vận may mà thôi. Do vận may cho phép, lúc này mới làm cho vãn bối vừa vặn học xong một môn kỳ công này. Nhưng mà mặc dù tu luyện tới tình trạng này, nhưng... Nhưng thiết nghĩ muốn có chỗ tiến bộ nữa thì quá khó khăn. Thật sự là quá khó khăn. Trừ phi có thể tìm được Sinh Mệnh Bản Nguyên, đáng tiếc, Sinh Mệnh Bản Nguyên này làm sao mà ta có thể tìm được. Thực lực bây giờ của ta còn quá yếu, mặc dù là có tin tức về Sinh Mệnh Bản Nguyên thì cũng không có cách nào đi tìm. Mặc dù tìm được, cũng không thu được vào trong tay.

Dương Lỗi cười khổ không thôi.

- Sinh Mệnh Bản Nguyên đích thật là rất khó thu được, nhưng mà.. .

- Nhưng mà cái gì?

Dương Lỗi vừa nghe liền bị thu hút, gia hỏa này rất có khả năng không chỉ có tin tức về Sinh Mệnh Bản Nguyên, thậm chí, rất có khả năng chính bản thân Pháp Hải còn có Sinh Mệnh Bản Nguyên. Nếu như có thể thu được Sinh Mệnh Bản Nguyên như thế, chính mình liền có thể làm cho Bất Tử Kim Thân Quyết của bản thân lại được tăng lên.

Bất Tử Kim Thân Quyết đến cấp bậc này, mỗi lần tăng lên một cấp bậc đều là cực kì khó khăn. Nếu như có thể lại thu được Sinh Mệnh Bản Nguyên, chính mình sẽ có được lợi ích rất lớn. Khi đó khiến cho Bất Tử Kim Thân Quyết tăng lên một hai cấp bậc nữa cũng không phải không có khả năng.

- Ta thật sự có Sinh Mệnh Bản Nguyên, nhưng hiện tại ta không có cách nào cho ngươi.

Pháp Hải nói.

- Tiền bối, ngài, ngài thật sự có Sinh Mệnh Bản Nguyên?

Dương Lỗi nghe vậy thì vui mừng, liền hỏi.

- Có, nhưng không lấy ra ngoài nổi .

Pháp Hải đáp.

Dương Lỗi:

- lẩm bẩm lầm bầm.. .

Thế này thì rất buồn bực. Không lấy ra ngoài được, với năng lực của Pháp Hải, tại không gian vị diện này thì có vật gì mà không lấy ra ngoài nổi? Có thể nói, trừ kẻ đang bị phong ấn phía dưới Lôi Phong Tháp kia, và vị nào đó như vừa rồi, thì ai có thể đủ sức chống đỡ được với Pháp Hải? Còn có cái gì mà không lấy ra ngoài nổi ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận