Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống
Chương 37: Món Ăn Thử Thách
Trong căn bếp của nhà hàng, không gian yên tĩnh một cách kỳ lạ. Cơn mưa bên ngoài vẫn rơi xối xả, tiếng sấm rền vang khiến mọi thứ như đang bị nhấn chìm trong bầu không khí u ám. Nhưng trong tâm trí Linh, mọi thứ lại vô cùng rõ ràng. Cô biết rằng món ăn mà mình chuẩn bị hôm nay sẽ không giống bất kỳ món nào trước đây.
Linh mở chiếc tủ lạnh lớn, nơi cô lưu giữ những nguyên liệu quý giá nhất của mình. Những quả cây từ khu vườn riêng, đã được chăm sóc cẩn thận và phát triển mạnh mẽ nhờ bàn tay tỉ mỉ của cô, đang nằm sẵn sàng chờ được sử dụng. Mỗi loại quả đều mang trong mình một loại năng lượng đặc biệt, và Linh biết rằng để chế biến một món ăn có thể làm hài lòng người đàn ông lạ mặt kia, cô phải kết hợp chúng một cách hoàn hảo.
---
Trong lúc Linh chuẩn bị nguyên liệu, Hùng và Minh đứng ở góc nhà hàng, lặng lẽ quan sát. Minh không thể giấu được sự lo lắng. “Cậu có thấy việc này nguy hiểm không? Người đàn ông đó rõ ràng không phải người bình thường,” Minh nói nhỏ với Hùng.
Hùng gật đầu, ánh mắt không rời khỏi bóng dáng Linh trong bếp. “Đúng vậy, nhưng Linh biết mình đang làm gì. Cô ấy không phải là người dễ bị đe dọa.”
Họ biết rằng hệ thống bảo vệ của nhà hàng đủ mạnh để bảo vệ Linh và cả khách hàng, nhưng sự hiện diện của người đàn ông kia vẫn khiến họ cảm thấy bất an. Anh ta toát ra một loại năng lượng khiến họ phải dè chừng.
---
Quay lại căn bếp, Linh đã bắt đầu chọn lựa những nguyên liệu cần thiết. Cô quyết định sử dụng một loại quả mà cô hiếm khi chạm tới—quả *Hỏa Tâm*, một loại trái cây có khả năng gia tăng thể lực và nội lực, nhưng đòi hỏi kỹ thuật chế biến cực kỳ tinh tế. Nếu xử lý không đúng cách, nó có thể tạo ra một món ăn vô dụng hoặc thậm chí gây hại.
Linh nhẹ nhàng cầm quả *Hỏa Tâm* lên, cảm nhận độ nóng bên trong như đang chảy trong lòng bàn tay. Cô nhớ lại lần đầu tiên mình phát hiện ra loại cây này trong khu vườn, và quá trình chăm sóc nó đã mất hàng tháng trời để cây có thể cho ra quả. Bây giờ, thời khắc thử thách đã đến, và Linh phải dùng mọi kỹ năng mình có để chế biến món ăn hoàn hảo.
Khi Linh bắt đầu sơ chế quả, cô tập trung tối đa, để từng động tác của mình thật chính xác. Cô cần phải cân bằng giữa nhiệt độ và cách nấu, để giữ được toàn bộ dưỡng chất mà không làm mất đi năng lượng đặc biệt bên trong trái cây.
Sau khi hoàn thành việc sơ chế, Linh tiến hành nấu món ăn theo một công thức cô đã phát triển riêng từ nhiều năm kinh nghiệm. Cô kết hợp quả *Hỏa Tâm* với một loại nấm quý hiếm mà cô chỉ có thể tìm thấy trong một chuyến đi sâu vào rừng cách đây không lâu. Nấm này có khả năng tăng cường sự tập trung và khai thác tiềm năng của cơ thể. Cùng với một vài loại gia vị đặc biệt mà chỉ cô biết cách sử dụng, món ăn bắt đầu hình thành.
---
Trong khi món ăn đang nấu, Linh cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Người đàn ông vẫn ngồi yên ở bàn, ánh mắt theo dõi mọi động tĩnh từ phía bếp. Sự kiên nhẫn của anh ta như thể hiện sự tự tin tuyệt đối vào những gì sẽ xảy ra. Dù là kẻ lạ mặt, nhưng Linh có cảm giác anh ta biết rõ hơn ai hết về sức mạnh tiềm ẩn trong món ăn mà cô đang chuẩn bị.
Cuối cùng, món ăn hoàn tất. Linh bày ra đĩa một cách cẩn thận, món ăn tỏa ra hương thơm ấm áp và hấp dẫn, nhưng ẩn chứa bên trong là sức mạnh mà ít ai có thể nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đĩa thức ăn với những lát quả *Hỏa Tâm* đỏ rực, xen lẫn với những mảnh nấm trắng ngần, tất cả như hòa quyện thành một tác phẩm nghệ thuật ẩm thực.
Linh mang món ăn ra và đặt nó trước mặt người đàn ông, ánh mắt không hề d.a.o động.
“Đây là món ăn mà anh yêu cầu,” cô nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy sức mạnh.
Người đàn ông nhìn vào đĩa thức ăn trước mặt, đôi mắt sắc lạnh như đang phân tích từng chi tiết nhỏ nhất. Không chần chừ, anh ta cầm đũa và bắt đầu nếm thử. Mỗi miếng ăn đi vào miệng, người đàn ông dường như cảm nhận được từng luồng năng lượng lan tỏa trong cơ thể mình.
Linh đứng im lặng, quan sát từng phản ứng của anh ta. Cô biết rằng kết quả của món ăn này không chỉ quyết định sự an toàn của cô và nhà hàng, mà còn là dấu mốc quan trọng trong hành trình xây dựng sự nghiệp và sinh tồn của cô trong thế giới đầy biến động này.
---
Người đàn ông ăn xong, đặt đũa xuống và ngẩng đầu nhìn thẳng vào Linh. Ánh mắt anh ta không còn lạnh lùng như lúc đầu, mà thay vào đó là một sự ngạc nhiên pha lẫn tôn trọng.
“Cô đã làm rất tốt,” anh ta nói, giọng nói trầm ấm hơn trước. “Món ăn này không chỉ mạnh mẽ mà còn tinh tế. Tôi có thể cảm nhận được tất cả những gì cô đặt vào trong đó.”
Linh gật đầu, nhưng không nói gì thêm. Cô không cần những lời khen ngợi, điều quan trọng là cô đã chứng minh được bản thân và bảo vệ được nhà hàng của mình.
Người đàn ông đứng dậy, rút từ trong áo ra một chiếc chìa khóa nhỏ, đặt nó lên bàn cạnh đĩa thức ăn. “Cô sẽ cần thứ này cho những thử thách sắp tới. Hãy cẩn thận, vì có những thứ cô không thể tự mình đối mặt.”
Linh nhíu mày, chưa kịp hỏi thì người đàn ông đã rời đi, bước ra ngoài trời mưa tầm tã mà không ngoái lại. Tiếng cửa đóng sầm lại sau lưng anh ta vang vọng trong không gian yên tĩnh của nhà hàng, để lại Linh với hàng loạt câu hỏi chưa có lời giải.
Cô nhặt chiếc chìa khóa lên, cảm nhận được sự quan trọng của nó dù chưa hiểu rõ mục đích. Những thử thách lớn hơn đang chờ đợi phía trước, và cô phải sẵn sàng đối mặt với mọi thứ, cả những điều mà cô chưa từng ngờ tới.
---
Bên ngoài, cơn mưa dần tạnh, nhưng trong lòng Linh, sóng gió thực sự mới chỉ bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận