Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình
Chương 299: Tin tức bùng nổ
"Giết vào?"
"Vậy thì chúng ta đều phải chết, Ác Đọa xung quanh có số lượng quá nhiều, căn bản không có biện pháp cứu nàng ở trong nhiều Ác Đọa như thế."
Ngũ Cửu cũng biết tình hình, nhưng thế lửa đang suy yếu, giống như sinh cơ của Đàm Lôi.
Bạch Vụ rất tỉnh táo bắt đầu suy ngẫm:
"Trên đường đi ta cùng với Ngũ Cửu đi rất chậm, không buông tha bất kỳ tài nguyên nào, cũng chính là trò chơi này không thể đụng vào thi thể, bằng không thì ta khẳng định một cái ví tiền cũng đều không buông tha. Cho nên có thể xác định chính là, ta cùng với Ngũ Cửu không có bỏ sót chỗ nào."
"Mà giả thiết ta cùng với Ngũ Cửu mua vật phẩm ở chỗ của thương nhân Hắc Kim Đảo, toàn bộ đều đề thăng sức chiến đấu, bao gồm vật phẩm lựa chọn lúc đầu cũng đều là đề thăng sức chiến đấu, vậy cũng không đủ cho nhiều Ác Đọa như vậy cắn xé."
"Cộng thêm ta cùng với Ngũ Cửu vừa nghe được tiếng cầu cứu liền chạy tới, trên đường không có trì hoãn...nhóm Ác Đọa là bị thế lửa trở ngại, thoạt nhìn là sợ ánh sáng? Mà trên đường đi ban ngày, rõ ràng cũng không có loại cảm giác xao động như buổi tối này."
"Tóm lại, nhiệm vụ này là không thể thực hiện nhờ vào chiến đấu, hơn nữa có vẻ như...đám quái vật là tồn tại một loại nhược điểm nào đó."
Bạch Vụ nhanh chóng có đáp án, hắn lấy đồng hồ báo thức ra từ trong ba lô, trong chớp mắt chỉnh đồng hồ, Bạch Vụ nhận được nhắc nhở: [ Một khi sử dụng vật phẩm này, vật phẩm này sẽ biến mất.]
Có nghĩa là đồng hồ báo thức chỉ sử dụng được một lần.
Bạch Vụ không do dự, quyết đoán điều chỉnh đồng hồ báo thức đến 10h sáng.
Trong giây lát trời sáng choang, màn đêm đen kịt giống như là tuyết đầu mùa tan rã trong chớp mắt.
Đàm Lôi vô thức nhắm mắt lại, bởi vì đã quen với ban đêm, ánh sáng đột ngột xuất hiện nên có chút chói mắt.
Một lát sau, nàng chậm rãi mở mắt ra, toàn bộ Ác Đọa đã trốn vào kiến trúc xung quanh.
Trước mắt thì có hai nam nhân một cao một thấp.
"Làm sao mà ban đêm lại đột nhiên trở thành ban ngày?"
"Đó là ma pháp thời gian, ngươi đã được cứu, phàm nhân!" Lần này Bạch Vụ quyết định không đóng vai bảo an nữa, mà là sắm vai thần côn.
"Không...điều này là phản khoa học! Thế giới này căn bản không có ma pháp." Nhà khoa học Đàm Lôi hiển nhiên không thể lý giải, vì sao sắc trời sẽ bỗng nhiên từ ban đêm biến thành ban ngày.
"Trong mắt ngươi là phản khoa học, chỉ là bởi vì khoa học ngươi nắm giữ quá nông cạn. Ta có thể giải thích cho ngươi, chuyện vừa rồi, liên quan đến dao động lượng tử giữa vũ trụ, nhưng ngươi xác định có thể nghe hiểu sao?"
Những lời này khiến cho Đàm Lôi không thể phản bác, nếu nàng là một nhà vật lý học, có lẽ sẽ biết được Bạch Vụ đang nói bậy, nhưng nàng là một nhà sinh vật học, hơn nữa còn là một môn khoa học được lập ra vào mười hai năm trước, sau khi thế giới phát hiện ra trường hợp nhân loại dị biến đầu tiên.
"Chuyện này...được rồi, ngươi...ý của ta là…ngài rốt cuộc là ai?"
"Chỉ là một nhà khoa học tầm thường mà thôi." Bạch Vụ nở nụ cười cao thâm mạc trắc.
Đàm Lôi bỗng nhiên có một loại cảm giác...gặp được chúa cứu thế trong phim.
Đối với nàng mà nói, một màn vừa rồi, chính là phép màu của chúa cứu thế, sắc trời bỗng nhiên sáng rõ, giống như ánh sáng xua tan bóng đêm trong tích tắc.
Đặc biệt là nguyên nhân khiến nàng xuất hiện ở đây vốn là mang theo sắc thái mộng mị, một loại chỉ dẫn.
Bạch Vụ đứng chắp tay: "Ngươi nghiên cứu khoa học, hơn nữa còn là sinh vật học, lấy tuổi của ngươi mà nói, đã vượt qua trình độ bình quân của thế giới này, ừm, cũng tạm được."
"Ngài...ngài làm sao biết được?" Thanh âm của Đàm Lôi run rẩy.
"Chỉ là sức quan sát tầm thường mà thôi, nói cho ta biết, phàm nhân, nơi này phát sinh chuyện gì."
Nhìn xung quanh tràn đầy Ác Đọa, Đàm Lôi hiển nhiên có chút sợ hãi.
Mà Bạch Vụ rất bình tĩnh.
Hắn cùng với Mạc Thừa còn có Ngũ Cửu bước ra khỏi toà nhà chi nhánh công ty khoa học và công nghệ Đăng Lâm, đích xác đã bị Ác Đọa truy đuổi, nhưng lúc đó, thời gian là bảy giờ tối, sắc trời ảm đạm.
Mà ánh lửa có thể ngăn cản Ác Đọa, ban ngày khiến cho toàn bộ Ác Đọa tiến vào kiến trúc, hết thảy đều cho thấy, quái vật sợ ánh sáng.
Điều này cũng có thể giải thích tại sao thời gian mở đầu trò chơi được thiết lập vào lúc sáu giờ, nơi đêm và ngày luân phiên.
"Một đám sinh vật đã mất đi trí tuệ là không đáng e ngại, ngươi cũng biết bọn chúng sợ ánh sáng, cho nên không cần lo lắng."
Đàm Lôi đích thực là biết quái vật sợ ánh sáng, mà nguyên nhân biết chúng sợ ánh sáng, chính là thành quả nghiên cứu của trụ sở công ty khoa học và công nghệ Đăng Lâm, nỗi sợ hãi của nàng chỉ là xuất phát từ bản năng sợ quái vật của nhân loại.
Đàm Lôi xác thực Bạch Vụ không phải là nhân viên trụ sở, cho nên trông thấy Bạch Vụ khí định thần nhàn như thế, trong chớp mắt liền cảm thấy người này đáng tin.
"Nói cho ta biết, nơi này xảy ra chuyện gì?"
"Tất cả đều bắt nguồn từ bộ phận giám sát làm việc bất cẩn, khiến cho người kia chạy ra."
Đối với lộ trình tiếp theo, Bạch Vụ chỉ cần chọn một con đường có đủ nguồn sáng là có thể đến trụ sở công ty khoa học và công nghệ Đăng Lâm.
"Vừa đi vừa nói chuyện, xem ra hết thảy ngọn nguồn đều ở đó."
Bạch Vụ chỉ vào tòa nhà cao tầng phía xa.
Đàm Lôi dần dần tỉnh táo lại vì sự bình tĩnh của Bạch Vụ: "Ngài muốn đi đến tòa nhà kia?"
"Thành phố này bị bệnh, ta muốn chữa bệnh cho thành phố này."
Nàng cố lấy dũng khí, hít sâu hai lần, chậm rãi nói: "Ta là Đàm Lôi, là kỹ sư sinh vật của trụ sở công ty khoa học và công nghệ Đăng Lâm, phương diện ta và đạo sư của ta đang nghiên cứu, chính là biến dạng Ác Đọa học. Ngài biết Ác Đọa không?"
Đàm Lôi đã nghiễm nhiên xem Bạch Vụ như là thần tiên.
Chương 299: Tin tức bùng nổ
Bạn cần đăng nhập để bình luận