Dược Thần

Chương 1104: Mộc Chi Thánh Quả

Giờ phút này bọn họ đang đứng ở một nơi giống như lối đi, thông đạo này có hình tròn, bốn phía xẹt qua quang mang, mà đám người Kiệt Sâm giống như là ở trong thông đạo không ngừng bay vút về phía trước.
- Đây có vẻ như là một không gian truyền tống nào đó...
Kiệt Sâm thì thào, lối đi này giống như là một cái truyền tống thông đạo, một đầu thông đạo là thạch bích lúc trước bọn hắn đang đứng, mà một đầu khác là địa phương thần bí không biết trước.
Sau lưng Kiệt Sâm, trên mặt đám người Lam Nguyệt Cổ Sâm mang theo sợ hãi cùng nghi hoặc, ở bên trong, lối đi này ánh sáng đều giống như bị bóp méo, trong nháy mắt thoạt nhìn đều cực kỳ không được tự nhiên, mà thanh âm, thậm chí linh thức cũng không cách nào trao đổi với nhau.
Ngay tại lúc Kiệt Sâm tinh tế quan sát lối đi này thì cảm giác cái thông đạo tựa hồ đi tới cuối cùng, một đạo bạch mang chói mắt đột nhiên từ trước thông đạo xuất hiện, để cho đám người Kiệt Sâm cảm thấy trước mắt là một màu trắng xóa, không thể nhìn rõ là vật gì.
Sau một khắc, Kiệt Sâm cảm giác toàn thân chợt nhẹ đi, có lẽ mình đã tới một vùng đất nào đó.
Ào! Ào!
Thanh âm từng đợt sóng biển vỗ rào rạt vang lên bên tai của mọi người, bạch mang tán đi, mấy người Kiệt Sâm dần dần khôi phục thị giác, lập tức tất cả đánh giá bốn phía.
- Nơi đây là...
Chỉ nhìn thoáng qua, cả bọn lập tức sợ ngây người.
Giờ phút này, xuất hiện trước mắt họ là một hải vực cuồn cuộn sóng, nước biển màu xanh đậm không ngừng nhấp nhô, bọt nước trắng xóa. Trong tầm mắt trên mặt biển lẻ tẻ có vài hòn đảo, mà đám người Kiệt Sâm đang đứng trên một hòn đảo nào đó.
- Chẳng lẽ chúng ta đã tới hải ngoại của Thất Tinh?
Nhìn thấy quang cảnh xung quanh, trong lòng mấy người Kiệt Sâm nhịn không được suy đoán đây là Thất Tinh Hải một trong bảy đại cấm địa của đại lục, nó nằm ở sâu trong sườn đông hải dương đại lục, bốn phía bị biển cả vây quanh, chỉ có một số quần đảo nhỏ.
Mà Thất Tinh Hải Cấm chỗ thí luyện của đám người Kiệt Sâm thì thuộc về khu vực hạch tâm Thất Tinh Hải Cấm bên trong một quần đảo lớn, bởi vậy hôm nay nhìn thấy cảnh tượng này, Kiệt Sâm lập tức nghĩ tới một cái một cái khả năng đó.
- Kiệt Sâm, nồng độ Mộc Hệ linh nguyên tố tại đây thật kinh người.
Đúng lúc này, Lam Nguyệt Cổ Sâm đột nhiên nhíu mày lên tiếng, linh thức cảm giác tình huống chung quanh khiến nàng trợn tròn mắt.
- Đây...Điều này làm sao có thể? Nồng độ Mộc Hệ linh nguyên tố lại tương đương với ngoại giới gấp hai mươi, quá kinh khủng...
Trong ánh mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức toát ra vẻ kinh hãi.
- Gấp hai mươi, Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi không có cảm giác sai chứ? Đó căn bản chuyện không có khả năng xuất hiện.
Nghe được Lam Nguyệt Cổ Sâm thốt lên, đám người Tạp Tắc Nỗ Tư đều giật mình nhìn sang nàng, trên mặt lộ ra vẻ không tin.
Phải biết rằng trên đại lục, nồng độ cực hạn của linh nguyên tố bình thường bình thường chính là gấp 10 lần, một khi vượt qua gấp 10 lần thì linh nguyên tố sẽ bởi vì dày đặc thái quá mức mà hóa thành hình dáng sương mù.
Giống với Kiệt Sâm ở Thiên Không Chi Thành tại bạo loạn Linh Hải của Hóa Thần đảo, linh nguyên tố nồng độ cực hạn gấp 10 lần, nếu như nói trên đời này thực sự gấp hai mươi lần thì mọi người cơ hồ sẽ nghĩ tới hô hấp nó trong trạng thái dịch, nhưng mà địa phương giờ phút này mọi người đang đứng, tuy rằng bởi vì thân ở hải dương làm cho sương mù che khuất, nhưng đây tuyệt đối không phải do linh nguyên tố nguyên tố dày đặc mà hình thành sương mù.
- Hả? Đây... Linh nguyên tố Mộc Hệ ở bên trong không khí đích xác chính là gấp hai mươi ngoại giới.
Nghe được Lam Nguyệt Cổ Sâm nói, Kiệt Sâm cũng vận chuyển linh lực trong cơ thể hấp thu Mộc Hệ linh nguyên tố ngoại giới, một cái hấp thụ khẽ này khiến hắn không khỏi ngây dại.
Cho dù Cho dù Mộc Hệ linh nguyên tố tại đây cũng không có nồng đậm đến hóa thành trạng thái dịch, nhưng mà Kiệt Sâm có thể cảm nhận được, chính mình mỗi lần hấp thụ Mộc Hệ linh nguyên tố đích thật gấp gấp hai mươi lần ngoại giới. Hơn nữa Kiệt Sâm thân là Ngũ Hành thuộc tính đồng dạng cảm giác nồng độ nguyên tố hỏa, kim, thổ nơi này cũng phải so ngoại giới cao hơn rất nhiều, ước chừng là bảy tám lần mà Thủy Hệ thì đạt gấp 10 lần.
Phát hiện không hợp lẽ thường này khiến cho Kiệt Sâm hoàn toàn bị chấn kinh.
Trở thành Linh Sư lâu như vậy, Kiệt Sâm cũng minh bạch, trước mắt nồng độ nồng độ linh khí gấp 10 lần trên đại lục đã là cực hạn của nồng độ nồng độ linh khí bình thường rồi, mà ngay cả phụ thân Lôi Nặc tu luyện trong kim hệ không gian, nơi đó có kim hệ pháp tắc cùng linh lực nồng độ cũng chỉ gấp mười lần ngoại giới. Nhìn ra, có thể nhìn ra cho dù là thân là Linh Thần chế tạo kim hệ không gian cũng chỉ có thể đạt tới trình độ đó là cực hạn.
Nhưng mà hết thảy những gì ở nơi này hoàn toàn phá vỡ nhận thức trước đây của Kiệt Sâm.
- Nơi này chắc chắn có điều gì cổ quái.
Kiệt Sâm chau mày, trong ánh mắt tràn đầy tinh mang lên tiếng nhắc nhở.
Đúng lúc này, một cỗ hương thơm theo gió thổi tới bay vào mũi Kiệt Sâm.
Mùi thơm ngát vừa tiến vào lỗ mũi Kiệt Sâm. lập tức cả người Kiệt Sâm cảm thấy một cỗ khí tức kỳ lạ chảy xuôi trong ngũ tạng lục phủ, có một loại cảm giác khoan khoái dễ chịu vô cùng, đồng thời Mộc Linh Châu trong óc cũng bắt đầu chuyển động.
- Đây là...
Trong ánh mắt Kiệt Sâm lóe lên tinh mang, thân hình hắn bay về phía phát ra hương thơm này.
Hải Vực thần bí cũng không biết đến tột cùng ở nơi nào, dùng linh thức cường đại như thế của Kiệt Sâm lại bị áp súc chỉ có thể thăm dò phạm vi mấy chục mét, tốc độ phi hành cũng bị hạn chế không ít.
- Kiệt Sâm, ngươi đi đâu vậy?
Chứng kiến cử động quỷ dị của Kiệt Sâm, đám người Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức hô lên đồng thời đuổi theo hắn.
Hòn đảo mấy người Kiệt Sâm đặt chân không lớn, ước chừng mấy km vuông, trung ương hòn đảo nhỏ này có một gò núi nhỏ, mùi hương thơm ngát đó chính là từ gò núi đỉnh truyền đến.
Kiệt Sâm rất nhanh bay vút lên trên gò núi nhỏm chỉ thấy diện tích của nó không lớn, bên trên có vào cọng dây leo to bằng thùng nước vờn quanh một khối đất trống, chỗ đó có một cái tuyền trì chừng một thước vuông có nước chảy như cam lộ thần tuyền.
Bên cạnh tuyền trì sinh trưởng một gốc cây nhỏ chừng hai thước, toàn thân xanh biếc, vẻ ngoài tươi đẹp ướt át, mỗi một gốc cây nhỏ đều có hai chạc cây giống như một người, nơi đỉnh của mỗi một gốc cây nhỏ treo một trái cây xanh mơn mởn như mật đào chập chờn trong gió.
Mùi thơm ngát truyền ra từ quả của những cây nhỏ này.
Theo Kiệt Sâm tới gần, mùi thơm ngát càng thêm nồng đậm như là từng đạo thực chất không ngừng rót vào trong mũi Kiệt Sâm, rồi sau đó thẩm thấu đến ngũ tạng lục phủ để cho toàn thân toàn thân hắn khoan khoái dễ chịu vô cùng, như là có một cổ nhiệt lưu tại bắt đầu khởi động.
- Đây là?
Chứng kiến những trái cây này, bước chân Kiệt Sâm Kiệt Sâm bỗng dưng dừng lại, rồi sau đó chậm rãi tới gần, trong ánh mắt mang theo một tia kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận