Dược Thần

Chương 932: Thấy chết không sờn(1)

- Kiệt Tư đại nhân không cần lo cho chúng tôi, ngài giết chết Gia Lí kia là đã không còn nguy hiểm, đại bộ đội nam vực thập tam vương quốc đang ở Hắc Nham Thành, căn bản không quản được tới đây, chúng tôi chỉ cần thối lui tới tòa thành trì kế tiếp sẽ an toàn, ngài mau nhanh cứu Địch Á Tư đại nhân bọn họ…
Thản Phổ Nhĩ lo lắng lên tiếng.
Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân liếc nhìn nhau.
- Sưu! Sưu!
Hai người lập tức hóa thành hai đạo lưu quang biến mất phía chân trời.
- Kiệt Tư đại nhân đã trở về, Hỗn Loạn Lĩnh rốt cục đã được cứu!
Nhìn thân ảnh Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân biến mất phía chân trời, trong núi rừng nhóm người Thản Phổ Nhĩ liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt đều tràn đầy kích động.

Hắc Nham Thành giờ phút này đã biến thành một mảnh hỗn độn, hỏa diễm đốt cháy khắp nơi, khói đen không ngừng bốc cao, thanh âm tiếng kêu rên vang thành một mảnh hỗn loạn.
Ngay cửa thành tây Hắc Nham Thành càng thêm rối loạn, bộ đội thuộc Hỗn Loạn Lĩnh không ngừng thối lui ra sau, mà bộ đội của nam vực thập tam vương quốc không ngừng đuổi giết, vô số thi thể ngã vào trong vũng máu, huyết tinh mà thảm thiết.
Cách đó không xa trên bầu trời, bốn gã hoàng linh sư nam vực thập tam vương quốc vẫn vây quanh hai người, song phương chém giết lẫn nhau, trong đó hai người bị vây không ngừng gào thét liên tục, trường kiếm không ngừng xuất ra linh lực kinh người, toàn thân tản ra khí tức cường đại muốn bức khai đối thủ nhưng làm thế nào cũng không thể thoát khỏi vòng vây.
- Hai vị, ta khuyên các ngươi một câu, không nên tiếp tục làm ra chống cự vô vị làm gì, sớm đầu hàng đi, tuy các ngươi uống linh dược tề làm chúng ta nhất thời không cách nào giết chết các ngươi, nhưng các ngươi nên biết bị bốn người chúng ta vây khốn các ngươi cũng không cách nào đào thoát, đến lúc đó một khi công hiệu linh dược tề thối lui hai người các ngươi căn bản không phải là đối thủ của chúng ta!
Trên bầu trời lão giả mặc trường bào màu xanh mũi ưng, trong tay vung vẩy một thanh trường kiếm lạnh lùng lên tiếng.
Người này là cao thủ thứ hai của Tiệp Ba vương quốc, hoàng linh sư thất giai phong hệ cao cấp Ma Căn.
- Hoàn toàn chính xác, đầu hàng đi, còn tiếp tục chiến đấu các ngươi chỉ có thể vẫn lạc, chỉ cần các ngươi chủ động đầu hàng ta cam đoan có thể lưu mạng sống cho các ngươi!
Một trung niên nhân cường tráng cũng lên tiếng, trong tay hắn vung vẩy một cây búa lớn, thổ hoàng sắc linh lực cường đại không ngừng nhộn nhạo trên người hắn, tản mát ra uy thế kinh người.
Người này là đệ nhất cao thủ Bắc Địch vương quốc hoàng linh sư thất giai thổ hệ cao cấp Lai Duy Đặc.
- Muốn ta đầu hàng?
Địch Á Tư đại trưởng lão toàn thân tản ra hỏa diễm trầm thấp rít lên, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào đối phương.
- Ngươi đi chết đi!
Trong miệng Địch Á Tư đại trưởng lão gào thét một tiếng, cả người trong nháy mắt hóa thành một đạo hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, hướng đại hán cường tráng kia phóng tới.
Đối mặt công kích của Địch Á Tư đại trưởng lão, trên mặt đại hán cường tráng nổi lên vẻ tươi cười khinh thường, thổ nguyên tố linh lực chấn động, búa lớn màu đen trong tay nhắm ngay Địch Á Tư hung hăng chém xuống, búa lớn lướt qua không gian chấn rung thành từng đạo gợn sóng.
- Oanh!
Búa lớn cùng Địch Á Tư đại trưởng lão lập tức đụng vào cùng một chỗ, linh lực đáng sợ thoáng chốc tán dật ra, phát ra tiếng oanh minh cực lớn, thổ nguyên tố linh lực cùng hỏa nguyên tố linh lực không ngừng va chạm nhau trong hư không, hai thân ảnh nhanh như thiểm điện bật lui ra.
- Đúng là lão bất tử, uống vào linh dược tề rồi thực lực lại tăng nhiều như vậy!
Đại hán cường tráng quơ quơ hai tay có chút chết lặng ngăn chặn linh lực cuồn cuộn trong thân thể, trong miệng hừ lạnh lên tiếng.
Đối diện thần sắc Địch Á Tư lạnh lùng, không hề có vẻ gì không ổn, hiển nhiên trong giao phong vừa rồi hắn thoáng chiếm được chút ít thượng phong.
- Làm sao bây giờ?
Nhưng hiện tại trong lòng hắn đang tràn ngập lo lắng.
Hắn chỉ là một hoàng linh sư trung cấp thất giai, sở dĩ có thể cùng hoàng linh sư cao cấp chiến đấu ngang tay là vì uống vào linh dược tề của A Đức Mễ Tư giao cho, nhưng công hiệu linh dược tề không phải là vô tận, một khi công hiệu biến mất hắn căn bản không ngăn cản được mấy lần công kích của người kia.
- Đáng giận, không thể tiếp tục như vậy, một khi công hiệu linh dược tề biến mất ta cùng Bỉ Lợi Thì chỉ còn con đường chết!
Địch Á Tư nhìn khắp chung quanh bốn người đang vây công mình cùng Bỉ Lợi Thì, cắn chặt răng.
- Bỉ Lợi Thì, chúng ta cùng nhau lao ra, đi theo đằng sau ta, nhớ kỹ sau khi thoát khỏi vòng vây, hướng Hỗn Loạn Thành mà chạy!
Địch Á Tư đại trưởng lão truyền âm nói.
- Không được, Địch Á Tư đại trưởng lão, để ta ngăn lại bọn hắn, ngươi chạy đi, thực lực của ngươi mạnh hơn ta, càng có hi vọng chạy thoát!
Bỉ Lợi Thì cũng truyền âm nói.
- Bậy bạ!
Địch Á Tư khẩn trương nhìn bốn người vây quanh, phẫn nộ truyền âm nói:
- Nếu như có thể chạy thoát ta đã sớm chạy rồi, bọn hắn có hai hoàng linh sư cao cấp, còn một trung cấp cùng một đê cấp, tuy ngươi uống linh dược tề của A Cơ Mễ Đức đạt tới cao cấp, nhưng căn bản không ngăn cản được bốn người bọn hắn vây công, rất nhanh sẽ bị đánh chết, đến lúc đó cho dù ta chạy được một khoảng cách nhưng Ma Căn là phong hệ hoàng linh sư, tốc độ còn nhanh hơn ta, rất dễ dàng sẽ đuổi theo kịp ta, đến lúc đó cả hai chúng ta không ai trốn thoát!
- Mà để ta ngăn cản bọn hắn thì khác, ta uống linh dược tề đã đạt tới đỉnh phong, hoàn toàn có thể ngăn chặn Ma Căn cùng Lai Duy Đặc, đến lúc đó ngươi hoàn toàn có thể chạy thoát!
- Nhớ kỹ, cơ hội chỉ có một lần, ta biết rõ ngươi không muốn rời đi một mình, nhưng Hỗn Loạn Lĩnh đã tới thời khắc mấu chốt nhất, bất luận là hoàng linh sư nào cũng vô cùng trân quý, ngàn vạn lần không thể hi sinh vô vị!
Địch Á Tư lạnh lùng truyền âm, ngay lập tức không đợi Bỉ Lợi Thì đáp lời cả người chợt xông tới.
- Hống…
Trong miệng hắn phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, một cỗ linh lực khí tức ngập trời thoáng chốc bộc phát, trên người Địch Á Tư hừng hực hỏa diễm, cả người giống như biến thành hỏa diễm chiến thần.
Giờ khắc này Địch Á Tư đem toàn bộ lực lượng trong thân thể điên cuồng đề cao tới mức lớn nhất.
Trong lúc nhất thời độ ấm trên không lập tức tăng cao lên mấy chục độ, mà không khí bên cạnh Địch Á Tư càng vặn vẹo bốc cháy lên.
- Địch Á Tư này điên rồi phải không?
Sắc mặt Ma Căn cùng Lai Duy Đặc đều biến đổi, thần sắc tràn đầy ngưng trọng, bọn hắn có thể cảm nhận được Địch Á Tư đang không ngừng thiêu đốt tinh hoa sinh mạng trong thân thể chính mình.
- Chết cho ta!
Trong miệng Địch Á Tư gào thét, trường kiếm dâng cao hỏa diễm, vô số hỏa hệ nguyên tố lập tức ngưng tụ trong không gian, tạo thành một thanh hỏa diễm cự kiếm nhắm ngay Lai Duy Đặc hung hăng chém tới.
- Oanh!
Hư không run rẩy dưới một kiếm kia, đối mặt một kiếm liều lĩnh của Địch Á Tư, sắc mặt Lai Duy Đặc thoáng chốc thay đổi.
- Ông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận