Dược Thần

Chương 220: Thời gian cuối cùng

Nguồn truyện:
Truyện FULL
Thoáng chốc, trên toàn bộ tỷ thí đài đã tràn ngập không khí khẩn trương.
- Có ý tứ, có ý tứ!
Lạc Khố Ân và Tư Lý Lan Tạp đều nhìn nhau, lại cùng nhìn về phía Kiệt Sâm, đáy mắt từng người đều lộ vẻ vô cùng tự tin, lập tức ngưng thần tự nói.
Tràng thi đấu thứ năm này, cũng không phải là đưa ra một loại linh dược rất khó cho mọi người phối chế, cũng không phải khiến từng tuyển thủ phải phát huy, phối chế ra linh dược sở trường mạnh nhất của mình, đây quả thực là một đề mục rất linh hoạt.
Linh dược có thể đề cao lực lượng một Linh sư, căn cứ vào phân loại bất đồng thì thật sự là nhiều lắm. Có thể đề cao linh lực linh sư, có thể đề cao cấp bậc linh sư, cũng có thể đề cao lực lượng linh sư, mỗi một chủng linh dược đều có tác dụng bất đồng với nhau, đều có thể khiến lực lượng công kích của Linh sư tăng lên bất đồng.
Mà sáu gã tuyển thủ trong tràng, căn cứ vào 150 loại tài liệu trên bàn, lại căn cứ vào lý giải linh dược của mình, luyện chế ra một loại linh dược có thể đề cao lực lượng hộ vệ linh sư trước mặt mình lên tối đa.
Cái này không chỉ là khảo nghiệm đồ thuần thục về phối chế linh dược của một linh dược sư mà còn khảo nghiệm về năng lực ứng phó với nhu cầu bức thiết của linh dược sư đó.
Càng quan trọng hơn là, thời gian quy định của trận tỷ thí thứ năm này là một canh giờ. Tuy Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân là Linh Dược sư tứ giai cấp thấp, nhưng muốn phối chế ra một linh dược đẳng cấp cao một chút thì cần thời gian tương đối dài, đó là chưa nói đến tình huống sai lầm.
Tài liệu hạn chế, thời gian hạn chế, phối chế lại phải linh hoạt, cơ hồ sáu gã tuyển thủ trong tràng đều như vắt chân lên cổ mà chạy.
Trước khi đề mục tràng thứ năm đưa ra, tuyệt đại đa số người xem đều cho rằng quán quân cuối cùng có khả năng nhất là Linh dược sư tứ giai cấp thấp Tư Lý Lan TẠp và Lạc Khố Ân, tiếp theo là Kiệt Sâm, tiếp theo mới là ba người Ngả Lệ Ti.
Nhưng sau khi đề mục được xuất ra, tuy rằng những khán giả này vẫn còn cho rằng Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân vẫn có ưu thế, nhưng không phải là ưu thế tuyệt đối nữa rồi, trận cuối cùng này, ai cũng có thể đạt được vị trí quán quân.
Bởi vậy, khán giả dưới đài thảo luận càng thêm náo nhiệt, càng không biết được kết cục thì lại càng khiến người chờ mong, không phải sao?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều tập trung tầm mắt của mình lên sáu gã tuyển thủ, dò xét bọn hắn, muốn xem đến tột cùng bọn hắn phối chế ra dạng linh dược gì.
- Ực, tình huống như nào?
Một ít người chuyển ánh mắt lên bọn người Lạc Khố Ân. Bọn người Lạc Khố Ân nhìn tài liệu trước mặt, nhíu mày trầm tư, không có chút dị thường nào. Nhưng lúc ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Kiệt Sâm thì những khán giả này lại không khỏi thoáng cái ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy Kiệt Sâm không nhìn lấy tài liệu trên bàn mình một lần, cũng không suy tư đến tột cùng là nên phối chế ra loại linh dược nào mà là nói chuyện phiếm với hộ vệ bên cạnh mình.
- Cái này... Cái này... Là như thế nào?
Đây chính là chung kết của đại hội Linh dược sư, vậy mà Kiệt Sâm này lại còn tâm tư nói chuyện phiếm với hộ vệ bên mình?
Nhìn thần sắc khẩn trương của bọn người Tư Lý Lan Tạp, lại nhìn Kiệt Sâm đang trò chuyện vui vẻ, khán giả thật không biết phải nói Kiệt Sâm này tâm tính tốt, đã nắm chắc mọi thứ hay là có vấn đề nữa.
Tất cả khán giả đều phiền muộn trong nội tâm không thôi.
Đồng dạng với tất cả người xem, bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư sau khi nhìn thấy Kiệt Sâm tào lao bông bí với hộ vệ bên mình thì cũng lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Kiệt Sâm kia đang làm cái gì vậy?
Địch Bái không khỏi thốt lên:
- Lúc này mà còn có tâm tư buôn dưa? Cũng quá không để trận tỷ thí vào mắt a.
- Kiệt Sâm hắn không phải người như vậy a, chẳng lẽ hắn làm vậy là có thâm ý gì?
Lỗ Đạo Phu cũng nghi ngờ nói.
- Ta nhìn cũng thế, cũng không biết Kiệt Sâm này có thâm ý gì, dù sao thì bình thường Kiệt Sâm kia cũng coi như hung hăng càn quấy, lần đại hội Linh dược sư bốn năm một lần này, nghĩ đến cũng phóng đãng, không bị trói buộc.
La Bá Tỳ cũng bình luận:
- Xem bốn trận tranh tài trước, biết rõ hắn không phải loại người như vậy.
- Chứ không phải là...
Tây Nhĩ Đốn đại sư đang một mực trầm tư, giống như là nghĩ đến điều gì, hai mắt lập tức không khỏi sáng ngời.
- Chẳng lẽ Kiệt Sâm kia đang tìm hiểu hộ vệ kia, căn cứ vào đặc tính linh lực của hắn để chuyên môn phối chế ra linh dược phù hợp?
- Chuyên môn phối chế ra linh dược phù hợp? Tây Nhĩ Đốn đại sư, ngài nói đùa à?
Trong giọng nói Địch Bái rõ ràng mang theo một tia khinh thường:
- Kiệt Sâm kia cũng chỉ mới có 18 tuổi a, chuyên môn phối chế? Coi như là mấy người chúng ta thì cũng không dám nói là có thể nắm chắc. Về phần Kiệt Sâm kia? Hừ, ta xem hắn căn bản không để cuộc so tài này vào mắt, trẻ trâu thời nay thật sự là hung hăng càn quấy, có chút bổn sự đã tự cho là mình rất giỏi rồi, quả thật không biết trời cao đất rộng là cái lồng gì!
Bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư lâm vào trầm tư, Địch Bái nói không sai, mặc dù nói Linh Dược sư có thể căn cứ vào tình huống người dùng mà tiến hành phối chế linh dược, nhưng coi như là những Linh dược sư ngũ giai, lục giai như bọn hắn cũng không dám tùy ý làm thử. Tuy rằng Kiệt Sâm là thiên tài, nhưng nếu như nói hắn có bổn sự này thì bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư cũng không tin.
Trong lúc nhất thời, bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư đều lâm vào trầm tư.
...
Mọi người ở dưới tràng đều nghi hoặc không thôi, trước ánh nhìn của tất cả mọi người, Kiệt Sâm kia lại hồn nhiên không để ý, vẫn trò chuyện với hộ vệ kia như trước.
- Ngươi là hộ vệ cung đình Đông quốc? Bao nhiêu tuổi rồi? Tên là gì?
Thoạt nhìn hộ vệ kia rất bưu hãn, bình thường hắn là hộ vệ cung đình Đông quốc, cũng tương đối uy phong, nhưng giờ phút này hắn lại vô cùng cẩn thận đề phòng Kiệt Sâm trước mắt này.
Tuy rằng không rõ Kiệt Sâm hỏi mình như vậy để làm gì, nhưng hắn vẫn cẩn thận đáp:
- Đúng vậy đại nhân, tại hạ Tang Cát, năm nay 35 tuổi.
Tang Cát biết rõ, có thể tiến vào trận chung kết đại hội Linh dược sư bốn năm một lần này thì thành tựu của từng tuyển thủ đều bất khả hạn lượng. Mặc dù thoạt nhìn đối phương như một hài nhi, nhưng căn bản không phải một hộ vệ như hắn có thể đắc tội.
- 35 tuổi, ân.
Kiệt Sâm gật gật đầu, mỉm cười với Tang Cát:
- Tang Cát đúng không? Không cần khẩn trương, công pháp ngươi tu luyện có thuộc tính gì?
Nhìn dáng tươi cười kia của Kiệt Sâm, biểu lộ của Tang Cát cũng hòa hoãn hơn rất nhiều, lên tiếng nói:
- Đại nhân, ta tu luyện chính là Liệt Hỏa Công Hỏa hệ.
Đến lúc này, Tang Cát thần sắc lạnh như băng không khỏi tươi cười chất phác, sắc mặt lộ ra một tia không có ý tứ, biểu lộ này thoáng chốc đã phá vỡ vẻ lãnh khốc hắn ngụy trang lúc trước, lộ ra bản tính vốn có.
Liệt Hỏa Công này là một môn công pháp hỏa hệ cực kỳ bình thường tại đại lục, thuộc vì hàng thông thường. Về cơ bản, trong mười Hỏa hệ linh sư thì có một nửa là tu luyện Liệt Hỏa Công, bộ công pháp này cũng không yêu cầu bao nhiêu thiên phú đối với Linh sư mà cần Linh sư kiên trì, không ngừng tu luyện mới có thể đạt được thành quả.
Trong các Linh sư, người tu luyện loại công pháp này thì địa vị cũng không cao.
Kiệt Sâm gật đầu nói:
- Tang Cát, ngươi tới đây để ta cảm thụ linh lực trong cơ thể ngươi thoáng một phát!
Tang Cát dơ dự một chút, quay đầu nhìn về phía người chủ trì cách đó không xa, sau khi phát hiện người chủ trì cũng không cấm đoán gì thì mới tiến lên hai bước, đến trước mặt Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm đưa tay phải ra, đặt lên ngực Tang Cát, linh thức nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Tang Cát, tinh tế cảm giác tất cả tình huống và linh lực vận chuyển trong kinh mạch Tang Cát.
Sau khi chứng kiến động tác này của Kiệt Sâm, bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư trên hàng ghế khách quý lập tức trợn tròn mắt.
- Cái này... Kiệt Sâm kia không phải là muốn căn cứ vào tình huống của hộ vệ kia để chuyên môn phối chế linh dược phù hợp với hộ vệ kia chứ?
Cũng có trách bọn người Tây Nhĩ Đốn lại giật mình như thế. Nói như vậy, thành phần và cách điều chế mỗi một loại linh dược như thế này đều cực kỳ nghiêm khắc và vô cùng chính xác.
Ví dụ như hồi trở về Linh dược tề, lúc tất cả linh dược sư trên đại lục phối chế linh dược, đều sử dụng cùng một cách điều chế, lượng tài liệu cũng là cố định. Dù sao thì linh dược tề cũng là một loại vô cùng chính xác, bất luận là tài liệu sinh ra một tia biến hóa gì đều sinh ra biến hóa cực lớn đối với hiệu quả linh dược, thậm chí còn biến đổi hoàn toàn công hiệu của linh dược.
Lĩnh vực liên quan trong đó thật sự là nhiều lắm, coi như thân là Linh dược tôn sư lục giai cấp thấp như Tây Nhĩ Đốn, tuy minh bạch được đạo lý này, nhưng lúc bắt tay vào phối chế linh dược thì cũng không dám tùy ý cải biến cái gì.
- Người trẻ tuổi hiện nay...
Bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư không khỏi lắc đầu.
- ... Không khỏi trèo quá cao a!
Tuy bốn trận tỷ thí trước, bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư đều sinh ra một tia kính nể với một thanh niên trẻ tuổi mà hiểu biết tạo nghệ sâu sắc như Kiệt Sâm. Nhưng hiện tại sau khi nhìn thấy động tác này của Kiệt Sâm thì chẳng những không thưởng thức Kiệt Sâm mà ngược lại còn cảm nhận được một tia bất mãn.
Kiệt Sâm là tuyệt thế thiên tài, nhưng dù thế nào đi nữa thì cũng chỉ mới 18 tuổi. Coi như đạo sư của ngươi lợi hại hơn đi nữa thì vẫn có nhiều thứ không thể tùy tiện truyền thụ cho ngươi mà cần chính bản thân không ngừng tìm tòi, thất bại mới có thể tổng kết ra được kinh nghiệm.
Tựa như căn cứ vào thân thể bất đồng của từng người, rồi chuyên môn phối chế linh dược cho họ thì coi như là Tây Nhĩ Đốn đại sư cũng không dám nói có thể nắm chắc. Nhưng Kiệt Sâm này lại làm như vậy, mặc dù cách nghĩ tốt nhưng Linh dược tề này không giống với cái khác, vạn nhất linh dược phối chế ra có vấn đề gì, sau phu hộ vệ kia phục dụng thì thân thể hộ vệ kia sẽ bị tổn thương a.
Mà bọn người Tư Lý Lan Tạp ở bên cạnh tự nhiên cũng nhìn thấy động tác của Kiệt Sâm.
- Muốn chế dược cho người? Hứ!
TRƯ Lý Lan Tạp không khỏi cười lạnh trong nội tâm.
- Ngươi cho rằng ngươi là Linh dược đại sư? Coi như là Linh dược đại sư thì cũng không dám tùy ý làm như thế. Cái này cần trải qua vô số thí nghiệm cùng nghiên cứu mới có thể xác định được a!
- Nhưng bây giờ lại đang là trận đấu, thời gian cũng chỉ có một canh giờ ngắn ngủi, vậy mà cũng ưa thích phô diễn như vậy.
Hai người Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đều lắc đầu, nguyên lai trước trận đấu này thì hai người bọn hắn đều xem Kiệt Sâm là đại địch tranh giành ngôi vị quán quân với mình, hiện tại nhìn cử động của Kiệt Sâm thì không khỏi cảm nhận được một tia chê cười, cho nên bọn hắn hồn nhiên không để Kiệt Sâm vào mắt.
Sau khi suy tư một thời gian ngắn, rốt cục Tư Lý Lan Tạp cũng xác định được Linh dược mình muốn phối chế, hai tay rất nhanh xẹt qua đám dược thảo và tài liệu trước mặt mình, giống như là một đạo ảo ảnh. Chỉ một thoáng, Tư Lý Lan Tạp đã đặt vài thứ tài liệu lên mặt bàn thấp trước mặt mình.
- Tốt!
Người dưới đài sau khi nhìn thấy động tác thuần thục và đẹp mắt kia của Tư Lý Lan Tạp, tất cả đều tuôn ra trận trận thanh âm tán dương.
Các tài liệu Tư Lý Lan Tạp chọn lựa ra, không có cái nào không phải là tài liệu đắt đỏ, trân quý nhất.
Sở dĩ dược liệu trân quý là dựa vào công hiệu của nó, Tư Lý Lan Tạp muốn phối chế linh dược tam giai thượng phẩm, loại linh dược này có thể khiến một tam giai linh sư hoặc người cấp bậc linh sư trở xuống, linh lực trong cơ thể có thể lập tức tăng lên một cấp bậc, chính là một loại linh dược tương đối trân quý hiếm có tại Linh sư giới.
Sau khi chọn ra tất cả tài liệu cần dùng, Tư Lý Lan Tạp xốc lại tinh thần, thở ra một hơi, đợi đến khi tâm tĩnh lại thành một mảnh không minh, hai tròng mắt mạnh mẽ tuôn ra một đoàn tinh mang, một cái dược bát dã xuất hiện trong tay phải Tư Lý Lan Tạp, bắt đầu xử lý các tài liệu trước mặt.
Lúc Tư Lý Lan Tạp định ra Linh dược mình muốn phối chế, Lạc Khố Ân bên cạnh cũng quyết định trong lòng. Trong lúc nhất thời, ngoại trừ Kiệt Sâm thì năm người kia đều thi triển tất cả thủ đoạn của mình để bắt đầu phối chế.
- Nhìn kìa, quá trình Tư Lý Lan Tạp điện hạ xử lý Minh Linh Quả này quả thật là hành vân lưu thủy, hành vân lưu thủy a!
- Lạc Khố Ân này hiểu rất rõ về các loại tài liệu, quả nhiên là tạo nghệ thâm hậu, vài loại tài liệu hắn tuyển ra quả thật tuyệt, rất tuyệt!
- Thanh Lăng Hỏa Sắc Dịch Cát Mễ kia tuyển chọn ra, hẳn là một trong những loại trân quý nhất trong 150 tài liệu kia a, nghe nói phải tốn vạn linh tệ mới có thể mua một giọt!
Trong đám người lập tức truyền ra một hồi thanh âm xôn xao, một giọt vạn linh tệ, cái này cũng quá khoa trương đi. Một ít tiểu quý tộc thầm tính toán liền kinh ngạc phát hiện, các tài liệu đám tuyển thủ trên đài tuyển chọn ra, không ít cái đã vượt quá thân gia của mình rồi.
Đương nhiên, tuyệt đại đa số người xem đối với tài liệu cùng cách phối chế Linh dược thì căn bản không biết, nhưng bọn hắn vẫn có thể nhìn ra một ít giá trị trong đó. Hơn nữa, có thể nhìn thấy tận mắt bọn người Tư Lý Lan Tạp điện hạ phối chế linh dược, về sau nói ra cũng chính là một chuyện có mặt mũi a.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, rất nhanh nửa canh giờ đã trôi qua. Nhưng khiến tất cả người xem đều kinh ngạc chính là Kiệt Sâm kia vẫn đặt tay phải lên ngực hộ vệ kia như trước, từ từ nhắm hai mắt lại, không biết đang làm gì đó.
- Kiệt Sâm kia đang làm gì thế? Không phải là buông bỏ chứ? Thời gian chỉ mới trôi qua một nửa thôi a.
Thời gian chậm rãi trôi qua...
- Hô... Thành công rồi!
Lúc này, Mã Đế vương quốc Tư Nạp hô lớn, lật tay ra, đặt một lọ linh dược bắn ra hào quang hỏa hồng sắc lên bàn thấp trước mặt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận