Dược Thần

Chương 1248: Một chiêu diệt sát (2)

- Quá rung động, thật là đáng sợ.
- Cũng không biết Kiệt Sâm kia có thể đỡ được không, ta xem khó lắm, coi như chống đỡ được thì cũng tuyệt đối phải chịu tổn thương.
- Không thể tưởng tượng nổi!
Toàn bộ Đoan Mộc thành, vô số dân chúng trông thấy Bạc Khắc Hi Nhĩ ra tay, hình ảnh rung động hỏa diễm khí tức trùng thiên, hỏa diễm dị thú mạn thiên phi vũ kia, đơn giản đốt phá hư không khiến mỗi người bọn hắn thần sắc đều kích động, trong miệng điên cuồng hét lên liên tục, cơ hồ không cách nào khống chế được tâm tình của mình.
Thật sự cảnh tưởng bực này cũng quá mức khí phách rồi, toàn bộ Ung châu cũng chỉ có Bái Nhân Lý Hi thành chủ là bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, thực lực cùng cấp với Bạc Khắc Hi Nhĩ, bọn họ thân là dân chúng bình thường, trước kia nào có gặp qua chiến đấu lăng lệ ác liệt như thế, một màn rung động như thế.
Không thể không nói, Bạc Khắc Hi Nhĩ thân là bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, so với Khuê Nhân lúc trước phải cường đại hơn nhiều lắm, toàn lực ra tay, Thiên địa biến sắc, Phong Vân kích động, toàn bộ Thiên địa đều trở thành hải dương hỏa diễm, khiến người có một loại cảm giác vô lực không thể ngăn cản.
Trong tiếng nổ vang ù ù, một kích ẩn chứa khí tức đáng sợ, lập tức đi tới trước mặt Kiệt Sâm đang vươn tay ra để bắt lấy Phá Đế Dược Tề, hỏa diễm nóng rực ngập trời thoáng chốc nuốt hết toàn bộ tay phải Kiệt Sâm, như muốn xé ra thành từng mảnh nhỏ.
- Hừ, chết đi!
Trên mặt Bạc Khắc Hi Nhĩ lộ ra dáng cười dữ tợn.
Đối mặt với tập kích cường lực của Bạc Khắc Hi Nhĩ, Kiệt Sâm muốn bắt lấy Phá Đế Dược Tề kia trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ giận dữ, ánh mắt của hắn sắc bén như Thiên Đao, lập tức chiếu lên trên mặt Bạc Khắc Hi Nhĩ, trong miệng phát ra tiếng gào thét:
- Muốn chết!
Thoại âm rơi xuống, Kiệt Sâm liền ngang nhiên xuất thủ.
Ầm ầm!
Một cổ khí tức không thể ngăn cản bỗng dưng bốc lên từ trong cơ thể Kiệt Sâm, từ trong hai trong mắt hắn tách ra ngũ sắc thần huy, lật tay một cái liền trực tiếp khiến hư không vỡ ra một lỗ khổng không gian thật lớn, Thánh Hỏa Thiên Vương Công phóng xuất ra chung quanh, hỏa diễm trí mạng có thể đơn giản thiêu tẫn một gã Đế Linh Sư dưới cổ Linh lực Phong Bạo đáng sợ này, như ánh nến bồng bềnh bị dập tắt, ngay cả tóc gáy của Kiệt Sâm cũng không thiêu được một sợi.
Kiệt Sâm lật tay dập tắt hỏa diễm chung quanh tay phải, không có bất kỳ dừng lại, liền đánh một quyền về phía Bạc Khắc Hi Nhĩ...
Ầm ầm!
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, một quyền này của Kiệt Sâm đánh cho không khí bạo liệt, hư không áp súc, tất cả linh lực nguyên tố chung quanh đều bị bài xích ra, hỏa hệ nguyên tố vốn tràn ngập toàn bộ không gian trong khoảnh khắc liền bị quét sạch, nắm đấm ẩn chứa linh lực đáng sợ, trực tiếp đánh vào hư không.
Ba! Ba! Ba!...
Hư không trực tiếp bị đánh nát, đã xảy ra phản ứng dây chuyền, sinh ra liên tiếp nổ tung, hình thành một đạo lỗ đen không gian đánh về phía Bạc Khắc Hi Nhĩ.
- Cái gì?
Thấy Kiệt Sâm lật tay một cái đã phá vỡ một kích mạnh nhất của mình, trong lòng Bạc Khắc Hi Nhĩ cả kinh đến mức toàn thân phát run, trong miệng gào thét lên tiếng, hỏa hệ linh lực bát giai đỉnh phong trong cơ thể liều lĩnh bộc phát ra, một đạo hỏa diễm áo giáp thoáng chốc hiện ra bên ngoài thân hắn, đồng thời hai nắm đấm lóe ra hỏa diễm cũng vung lên, muốn ngăn trở công kích của Kiệt Sâm lại.
Trong hư không, công kích đáng sợ của Kiệt Sâm đánh ra, hư không bị nghiền nát kia, lỗ đen không gian liên tục phá vỡ trực tiếp trùng trùng điệp điệp va chạm với hai đấm của Bạc Khắc Hi Nhĩ.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh ngập trời vang lên, đồng thời vang lên còn có tiếng kêu thảm thiết thế lương của Bạc Khắc Hi Nhĩ nữa.
Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả dân chúng, Bạc Khắc Hi Nhĩ thân là bát giai đỉnh phong đế Linh Sư đối mặt với một quyền này của Kiệt Sâm căn bản không thể ngăn cản nổi, hai tay thoáng cái nổ tung ra, hóa thành vô số thịt nát mang theo hỏa diễm nổ tung tứ tán.
Công kích của Kiệt Sâm thế đi không giảm, sau khi nổ nát hai tay Bạc Khắc Hi Nhĩ lại trùng trùng điệp điệp đấm vào lồng ngực hắn.
Phanh!
Trong tiếng nổ vang, ngực Bạc Khắc Hi Nhĩ thoáng cái sụp đổ, áo giáp hỏa diễm trên người triệt để nát bấy, cả người như một khỏa đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, trùng trùng điệp điệp văng ra ngoài.
Máu tươi đỏ thẫm phiêu tán trên không trung, sau đó cháy thành tro tàn, thân thể Bạc Khắc Hi Nhĩ từ trên không trùng trùng điệp điệp rơi xuống đất, sau đó trượt dài trên mặt đường đá xanh trước cửa phủ thành chủ, kéo ra trên mặt đất một khe rãnh thật dài, chợt trùng trùng điệp điệp đâm vào trên vách tường ở phía đối diện phủ thành chủ, lúc này mới dừng lại.
Vách tường dày đến vài thước ầm ầm bạo liệt, sụp đổ, bốc lên bụi mù đầy trời.
Vô số ánh mắt nhìn theo bóng người bắn ngược ra kia, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi lãnh khí, trên đường cái thoáng chốc liền lâm vào trong một mảnh tĩnh mịch.
Trong bụi mù đầy trời, Bạc Khắc Hi Nhĩ lúc trước còn cao ngạo không ai bì nổi, khí phách trùng thiên, khiến tất cả mọi người khiếp sợ không thôi bây giờ y phục trên người đã bị chấn thành vô số mảnh vỡ, toàn thân cơ hồ trần truồng, hai cánh tay của hắn đã không còn nữa, bị đứt đoạn tận gốc, nơi ngực càng sụp đổ một khối lớn, cơ hồ đã bị đánh xuyên qua, máu tươi không ngừng chảy ra.
Bạc Khắc Hi Nhĩ trừng lớn hai con ngươi, kinh hãi nhìn qua Kiệt Sâm, toàn thân không ngừng run rẩy, khóe miệng phun ra bọt máu, không còn chút khí lực nào nữa..
- Hí!
Chứng kiến bộ dáng Bạc Khắc Hi Nhĩ như thế, tất cả mọi người ở đây lập tức cảm thấy nội tâm như lạnh buốt.
Một quyền, chỉ một quyền, Kiệt Sâm đã đánh cho Bạc Khắc Hi Nhĩ đại nhân, một trong thất vương Diệt Thần cốc, bát giai đỉnh phong hỏa hệ đế Linh Sư phải trọng thương, sống chết không rõ, một màn rung động như thế, khiến tất cả mọi người cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình nữa.
Kiệt Sâm một quyền đánh lui Bạc Khắc Hi Nhĩ, tay trái mạnh mẽ một phen, liền hút Phá Đế Dược Tề kia vào trong tay của mình.
- Quả nhiên là Phá Đế Dược Tề dùng lá Sinh Mệnh chi thụ chế biến ra.
Linh thức cường đại của Kiệt Sâm lập tức tiến vào trong bình Linh Dược tề này, đồng thời trong miệng phát ra thanh âm kích động.
- Cái gì?
Tất Tiết ở xa xa, chứng kiến Kiệt Sâm một quyền đánh cho Bạc Khắc Hi Nhĩ sống chết không rõ, lại còn đoạt đi Phá Đế Dược Tề mà mình chỉ có mỗi một bình, trong nội tâm hắn liền cả kinh, từ trong đôi mắt hắn mang theo vẻ hoảng sợ, linh lực bát giai trung cấp trong cơ thể liều lĩnh phóng thích ra, hung hăng phóng tới Khắc Lôi Nhã.
Trong nội tâm Tất Tiết, vì kế hoạch hôm nay, hắn chỉ thể bắt lấy Khắc Lôi Nhã mới có thể khiến cho Kiệt Sâm có thực lực đáng sợ sợ ném chuột vỡ bình, lưu lại cho mình một tia cơ hội sinh tồn.
Nghĩ sai thì hỏng hết, trong lòng Tất Tiết kiên quyết, trong ánh mắt của hắn toát ra ngoan lệ, một trảo hung hăng chộp về phía Khắc Lôi Nhã thoạt nhìn có vẻ rất nhu nhược.
Ầm ầm!
Một cổ thổ hệ nguyên tố ngập trời lập tức tràn ngập toàn bộ hư không, không ngừng ngưng tụ, hình thành một đạo thổ nguyên tố trường hà, như nước lũ cuồn cuộn đổ ào về phía Khắc Lôi Nhã, muốn khống chế cử động của nàng.
- Cẩn thận!
Xa xa, trong miệng Bái Nhân Lý Hi thành chủ lập tức phát ra tiếng kinh hô, cùng lúc đó, không ít dân chúng chung quanh, cũng là chú ý tới chiến đấu nơi này, nhìn thấy Tất Tiết vậy mà lại ra tay với một nữ tử nhu nhược, trong nội tâm đều toát ra vẻ lo lắng.
Nhưng mà đối mặt với Tất Tiết, trên mặt Khắc Lôi Nhã lại không có chút sợ hãi, ngược lại còn lộ ra một tia cười khinh miệt.
Tay phải của nàng có chút nâng lên, muốn ra tay.
- Khắc Lôi Nhã, đừng giết hắn đi, hắn còn hữu dụng!
Nhưng không đợi Khắc Lôi Nhã ra tay, một thanh âm đạm mạc đã đột nhiên vang lên bên tai nàng.
Nguyên vốn Khắc Lôi Nhã đang chuẩn bị ra tay thì thoáng cái đã ngừng lại, vòng tay lại lạnh nhạt nhìn về phía Tất Tiết đang hung hăng vọt tới.
- Nực cười, chỉ một nữ tử như vậy thì có năng lực gì đánh chết ta?
Tất Tiết đang điên cuồng phóng tới chỗ Khắc Lôi Nhã, nghe được tiếng quát khẽ của Kiệt Sâm thì khóe miệng lập tức lộ ra nụ cười lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận