Mặt Nạ Của Em

Chương 114


Chuyện tới nước này, cũng không cần thiết phải giấu giếm cậu ấy nữa.
 
Trong mắt Chu Duy Ân tràn ngập sự vui mừng xen lẫn kinh ngạc, "Sau khi biết chuyện tôi vẫn không kịp phản ứng, tôi không dám tới tìm cô, bởi vì tôi nghĩ mãi cũng không ra, rõ ràng mọi người đều nói Chu Nhiên đã chết, vậy tại sao cô lại xuất hiện ở đây, còn có, khuôn mặt cô không giống trước kia... Nhưng, rõ ràng Chu Diễn đã gọi cô như thế, cô cũng trả lời anh ta như vậy, cô nhất định là Chu Nhiên, nhất định là thế!"
 
Lâm Tẫn Nhiễm chấn động, "Xin lỗi, tôi có nỗi khổ, không phải tôi cố ý giấu giếm cậu đâu."
 
"Tôi biết, cô nhất định không cố ý." Sau khi nói xong, khóe miệng Chu Duy Ân đột nhiên cứng lại, "Vậy Chu Chính Hiến cũng biết rồi?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm rút tay mình ra khỏi tay anh ta, "Ừ, lần đó ở Tứ Xuyên, anh ấy...."
 
"Tôi biết mà, ngay cả Chu Diễn cũng biết làm sao anh ta lại có thể không biết được chứ, Nhiên Nhiên, vì sao cô để anh ta biết mà không để tôi biết?" Sắc mặt Chu Duy Ân thay đổi, "Trước kia ánh mắt của cô lúc nào cũng đặt lên người anh ta, bây giờ vẫn như vậy sao? Rốt cuộc anh ta có gì tốt mà khiến cô nhớ mãi không quên như thế?"
 
"Cậu có thể bình tĩnh, từ từ nói chuyện không?" Lâm Tẫn Nhiễm nhíu mày.
 
"Tôi không thể!"
 
Lúc cô là Lâm Tẫn Nhiễm, cô không thích anh ta, anh ta còn có thể buông tay, nhưng bây giờ cô là Chu Nhiên, anh ta tuyệt đối sẽ không buông tay!
 
"Tôi không hiểu, anh ta dựa vào cái gì, không tốn sức đã giành được tình cảm của cô, dựa vào cái gì anh ta vừa sinh ra là cả đời có thể thừa kế cái nhà này, dựa vào cái gì mà anh ta tài giỏi hơn người?" Chu Duy Ân rất tức giận, "Tôi chỉ sinh ra muộn hơn mà thôi, cũng vì vậy mà hai vận mệnh khác hẳn nhau?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm ngước lên nhìn anh ta, "Về chuyện lựa chọn của Chu gia, tôi không thể giải đáp giúp cậu. Mà chuyện tôi thích anh ấy... Không liên quan gì đến việc sinh sớm hay sinh muộn."
 
"Nhưng anh ta có vị hôn thê!" Chu Duy Ân cảm thấy rất khó tin, "Chắc chắn anh ta sẽ kết hôn với Từ Tử Thiên, anh ta là kẻ xảo quyệt, anh ta sẽ suy xét lợi ích gì đó, làm sao anh ta có thể không hiểu việc phải liên thủ với những kẻ mạnh chứ? Nhưng Nhiên Nhiên, tôi không giống thế, tôi chỉ muốn cô, tôi không đổi chác với thứ khác."
 
Ánh mắt Chu Duy Ân có chút điên cuồng khiến lòng Lâm Tẫn Nhiễm thấp thỏm không yên, xem ra Chu Duy Ân hoàn toàn không nghe lọt tai mấy lời cô nói.
 
"Cô đi theo tôi." Chu Duy Ân bất thình lình kéo tay cô đi về phía trước.
 
"Cậu làm gì thế?" Sức lực Chu Duy Ân rất lớn, cô bị anh ta túm tay kéo đi trên hành lang, có mấy người đi qua đều tò mò quan sát bọn họ vài lần, nhưng không có người nào dám tiến lên trước hỏi một câu.
 
"Chu Duy Ân!" Lâm Tẫn Nhiễm duỗi tay khác khống chế cổ tay của anh ta, nếu bây giờ cô ấn xuống, tay anh ta sẽ run lên, sau đó nhất định phải buông ra.
 
Nhưng khi cô định xuống tay, người đi trước lại bất ngờ dừng bước. Lâm Tẫn Nhiễm cũng dừng lại, suýt nữa va vào lưng anh ta.
 
Cô theo ánh mắt của anh ta nhìn về phía trước, lúc này mới nhận ra có vài người đứng ở hành lang đối diện, trong đó người dẫn đầu chính là Hoắc lão phu nhân, Từ Tử Thiên còn có cha của cô ta.
 
Mấy người kia thấy dáng vẻ của hai người bọn họ đều khá sửng sốt, nhất là Từ Tử Thiên, trong mắt của cô ta không hiểu sao lại có cảm giác kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ.
 
"Duy Ân, cháu làm cái gì thế, trước mặt khách khứa không được quậy phá." Hoắc lão phu nhân biết đứa cháu này của bà chỉ giỏi phá phách, bình thường không thấy cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, hiện tại gặp phải thì cũng muốn răn dạy vài lời.
 
"Bà nội." Chu Duy Ân không lùi một bước, "Lần này cháu không quậy phá."
 
Chu Duy Ân quay đầu nhìn Lâm Tẫn Nhiễm một cái, nhịp tim Lâm Tẫn Nhiễm bỗng tăng tốc, cô nghe thấy Chu Duy Ân chậm rãi nói, "Cháu muốn kết hôn với cô ấy."
 
Mọi người: "..."
 
Lâm Tẫn Nhiễm: Chết tiệt...
 
Một lúc lâu sau Hoắc lão phu nhân mới có phản ứng, "Cháu nói cái gì?"
 
"Cháu nói cháu muốn kết hôn."
 
Hoắc lão phu nhân nhíu mày, Chu Duy Ân nói tiếp, "Tuy rằng anh cả còn chưa kết hôn, nhưng anh ấy cũng có vị hôn thê là Từ tiểu thư đây, bà nội, hẳn bà sẽ không để ý đến việc cháu kết hôn sớm hơn anh cả chứ?"
 
Hoắc lão phu nhân mím môi, rốt cuộc ánh mắt cũng nhìn sang Lâm Tẫn Nhiễm ở phía sau Chu Duy Ân, bà chậm rãi tiến lên, cũng thấy rõ bộ dạng của Lâm Tẫn Nhiễm, "Cô là bác sĩ bên cạnh Chính Hiến?"
 
Lâm Tẫn Nhiễm ngước lên, ánh mắt không hề hoảng sợ, "Phải."
 
"Cô và Duy Ân..."
 
"Chúng tôi không có gì cả." Lâm Tẫn Nhiễm giằng tay ra, "Hoắc lão phu nhân, chẳng qua Tam thiếu gia chỉ đùa giỡn hơi quá đà thôi."
 
"Tôi đùa giỡn lúc nào, tôi muốn kết hôn với cô!"
 
"Tôi đồng ý à?" Lâm Tẫn Nhiễm nhìn anh ta, ánh mắt lạnh xuống, "Tam thiếu gia đúng là hồ đồ rồi, loại chuyện như thế này không thể làm bậy được."
 
"Tôi mặc kệ, tôi chỉ muốn cô thôi." Chu Duy Ân chẳng khác gì một đứa trẻ con đang giở trò cả. Nếu không phải có nhiều người ở đây, có lẽ Lâm Tẫn Nhiễm sẽ đánh vào ót Chu Duy Ân một cái.
 
Hoắc lão phu nhận cũng khá kinh ngạc, đứa cháu này của bà vẫn luôn phong lưu thành tính, chưa có lần nào giống như bây giờ muốn kết hôn với người ta. Mà làm cho bà không ngờ tới chính là, dường như cô gái này không hề hứng thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận