Tạp Đồ

Chương 324: Ám chiêu

Đặt bút xuống, Trần Mộ rốt cuộc hoàn thành phương án mới. Loại phương pháp rèn luyện cảm giác này được hắn gọi là “Tuyết hãm pháp”, ngay cả Khương Lương, đối với cái này tên này đều có ý kiến miễn bình luận.
Tên nghe hay hay không, Trần Mộ không ngại, hiệu quả mới mấu chốt.
Chờ Bố Nạp bọn họ xây xong căn cứ, Trần Mộ sẽ chuẩn bị bắt đầu đẩy đẩy mạnh rèn luyện “Tuyết hãm pháp”. Khương Lương là người đầu tiên được lợi, cảm giác đã khôi phục đến mức độ cũ, mọi người lúc này mới phát hiện, nguyên lai trình độ cảm giác của Khương Lương đã đạt tới tứ cấp thượng bậc, cách cấp năm chỉ một khoảng rất nhỏ.
Đó là chưa kể, Khương Lương bị thương đã mấy năm, mấy năm trước có thể có trình độ như thế. thiên phú Như vậy, vô luận ở đâu, đều như bảo bối cầu mà không được.
Các tạp tu khác chứng kiến cảm giác của Khương Lương đột nhiên tăng mạnh, khiến mỗi người đều ham muốn vô cùng. Phải biết rằng, phương pháp rèn luyện cảm giác hàon hảo thường hay bị các học viện xem như bí mật bất truyền, chỉ có đệ tử chính thức mới có thể tiếp xúc đến.
Chỉ có biểu hiện ra ưu tú thiên phú, phục tòng nhà trường an bài, mới có thể có được cơ hội truyền thụ. Những đệ tử này thiên phú đều hết sức bình thường, làm sao có cơ hội tiếp xúc đến phương pháp rèn luyện ưu tú này?
Cũng khó trách bọn họ vô cùng thèm muốn, bất quá đối với mọi người trừ bỏ hâm mộ, cũng không có người nào dám hy vọng xa vời. Khương Lương bất phàm trong mấy đội trưởng đã sớm lộ ra, ngày thường mặc dù không nhiều lời, nhưng uy tín mười phần.
Các tạp tu khác càng thêm cố gắng huấn luyện, hy vọng tăng nhanh cảm giác của mình…..
Công trình của Bố Nạp hết sức to lớn, xuất phát từ yêu cầu an toàn, sau khi hoàn thành cơ bản băng phòng, bọn họ toàn lực thiết kế phương tiện phòng hộ.
Tỉ như hải tinh bảo, uy lực nó xuất sắc. Đặc biệt thích hợp với sáo tạp chiến thuật vốn thiên về chiến thuật trận địa chiến. Nhưng là xuất phát từ nguyên nhân cẩn thận. Trần Mộ cố ý yêu cầu Bố Nạp khi xây dựng hải tinh bảo nhất định phải xử lý ngụy trang.
Bố Nạp cũng đủ thông minh, liền dứt khoát đem hải tinh bảo xây tại hai bên đỉnh núi, trên nóc che phủ ngụy trang nhiều lớp tuyết đọng xa xa nhìn qua, giống đỉnh núi như đúc.
- Lão đại lão đại!
Tiếu Ba về đến liền hưng phấn kêu to.
Đang cùng Khương Lương thảo luận Trần Mộ không vui ngẩng đầu, nhìn Tiếu Ba một cái, rồi lại cúi đầu cùng Khương Lương thảo luận. Bị Trần Mộ nhìn qua, Tiếu Ba lập tức héo rũ, vẻ mặt nhàm chán tùy tiện ngồi xuống. Đối với vị lão đại này. Hắn thật kính sợ. Vì cùng lúc, hắn là chủ nhân, về phương diện khác, ngày nọ nắm tay của chủ nhân khiến cho hắn hết sức ám ảnh.
Đã biết ông chủ một khi phát hỏa, là sẽ động nắm tay! Vừa nhớ đến ngày đó, hắn cảm thấy trên người tựa hồ khắp nơi đều đau nhức.
Hơn mười phút sau. Trần Mộ chấm dứt thảo luận với Khương Lương. Hắn đi tới trước Tiếu Ba, hỏi:
- Chuyện gì?
Tiếu Ba vội vàng đứng lên, vẻ mặt hưng phấn:
- Ông chủ, chúng ta trên đường gặp phải tập kích, đều bị ta giết chết. Ta còn thu được tạp phiến của bọn họ, đây là tạp phiến tuyết hoa chi vực, thật là có điểm ý tứ, nó có thể khống chế tốc độ vận hành năng lượng thể hạ xuống đến tình trạng kinh khủng. Ta thiếu chút nữa mất mạng. May là ta anh võ bất phàm, quyết định thật nhanh......
Trần Mộ không để ý đến Tiếu Ba líu lo không ngớt, mở thông tin tạp trực tiếp gọi tới Ba Cách Nội Nhĩ.
- Ông chủ, chuyện gì?
Ba Cách Nội Nhĩ thở hồng hộc chạy tới.
- Hắn trên đường lọt vào tập kích.
Trần Mộ chỉ vào Tiếu Ba.
Ba Cách Nội Nhĩ biến sắc, ánh mắt trở nên lạnh lẽo hẳn lên:
- Xem ra có người chờ không được.
…………
Xuyên hạ liên minh do ba mươi lăm tiểu bảo tạo thành. Nó cũng là thế lực lớn nhất tư khách nhĩ sơn khu, tiếp theo là Kiều gia, do hai mươi bảy tiểu bảo tạo thành, có hơn mười một tiểu bảo thế lực và năm sáu nhà đông đúc.
- Cái gì?
sắc mặt Văn Tá Phu hết sức khó coi, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm Y Tùng mồ hôi đầm đìa địa trước mặt:
- Tây Ti bị giết?
- Vâng!
Trán Y Tùng tươm mồ hôi đầm đìa, hắn run giọng trả lời:
- Đại ca, ta phái Tây Ti và năm tạp tu cấp năm đi dò xét một chút. Không ngờ. Bọn họ vưà đối mặt đã bị giết.
Cẩn trọng ngước nhìn, thoáng thấy lão đại sắc mặt xanh mét. Y Tùng nín thở, nhưng hắn biết, lúc này phải đem tất cả tất cả tin tức báo cáo lại, nên chỉ có kiên trì nói:
- Thi thể Tây Ti tìm không được, chỉ còn lại có một cánh tay, mà năm người kia yết hầu đều bị thương, một kích trí mạng. Mặt khác, bọn họ.....
Y Tùng do dự, hắn không biết có nên nói tiếp hay không.
- Bọn họ làm sao?
Ngữ khí Văn Tá Phu càng thêm trầm thấp.
- Bọn họ...... Bọn họ…
Chạm đến ánh mắt lão đại âm trầm, Y Tùng run lập cập, vô thức thốt ra:
- Tất cả vật dụng trên người Bọn họ đều bị lấy hết, không lưu lại cái gì.
Bốp!
- Hỗn đản!
Văn Tá Phu giận dữ, đem chén trà mình quý nhất trên tay hung hăng nện trên mặt đất. mảnh vỡ văng trúng mặt Y Tùng, đau nhức dị thường, hắn nhịn đau không dám cử động, cúi đầu kính cẩn dị thường.
Sắc mặt Văn Tá Phu làm cho người ta hết sức sợ hãi, cơ mặt thỉnh thoảng nhảy lên, hai mắt muốn phun ra lửa.
Y Tùng sợ đến không dám nhúc nhích.
Nửa giờ sau, Văn Tá Phu mới dần dần bình tĩnh lại.
- Không ngờ, lại có nhân vật lợi hại. Hừ, tưởng rằng có một hai một cao thủ là có thể đối địch với ta? Bọn họ cũng quá xem thường Văn Tá Phu ta. Ngươi chọng trong ám vụ tổ mười người. Nhớ kỹ, gây rối là chính, có cơ hội, liền ăn tươi đối phương. Không cơ hội, vậy cũng phải làm cho bọn họ lo lắng đề phòng, mỗi người cảm thấy bất an. Hừ, ở chỗ này, một khi không có tiếp tế, ta xem bọn họ như thế nào sống được!
Văn Tá Phu có thể ngồi vào vị trí này, tự nhiên không phải phế vật, trong chốc lát liền nghĩ ra một biện pháp tàn nhẫn vô cùng.
Trước giờ hắn gặp phải không ít đối thủ như vậy, thường thường là bên trong có một hai một cao thủ tọa trấn, bản thân lại có chút thực lực. Nhưng những đối thủ đó, đều ngã ngựa dưới chân hắn. Một chiêu này cũng không mới, đối phó đối thủ đặc điểm như vậy, lại hết sức dùng được.
Ta muốn cho các ngươi sống không bằng chết! Vừa mới hao tổn một cao thủ Văn Tá Phu mắt lộ ra hung quang, nghiến răng nghiến lợi.
Y Tùng mừng rỡ:
- Đại ca anh minh, quả nhiên không hổ là thủ lĩnh mọi người! Chiêu này, bọn họ nhất định khó có thể chống đỡ, cuối cùng cũng phải bái phục dưới chân ngài!
Lần này lão đại ra huyết lệnh. Ám vụ tổ tổng cộng có mấy chục người, lần này đại ca lại quyết định là mười người, có thể thấy được rất coi trọng bọn kia. mỗi một thành viên ám vụ tổ, bản lĩnh không dưới Tây Ti, hơn nữa bọn họ bị nghiêm khắc huấn luyện che giấu tiềm sát, hành động xử lý này thích hợp nhất.
Được Y Tùng nịnh bợ, trong lòng Văn Tá Phu nhất thời thư sướng rất nhiều. Hắn bằng vào một chiêu này, chiến thắng rất nhiều đối thủ. Nơi này khoảng cách thành thị xa xôi, tiếp tế hết sức khó khăn, mà một khi đã bị loại này làm phiền, cực ký không may. Y Tùng vỗ mông ngựa đúng là cao thủ, sắc mặt Văn Tá Phu tốt lên rất nhiều.
Hắn đã bắt đầu ảo tưởng, đám tạp tu đáng chết kia sẽ bị hắn búc cho đến bước đường cùng, cuối cùng nằm phục trước mặt mình, hướng mình đau khổ xin tha.
Trời ạ, có cái gì đẹp hơn chuyện này?
……………….
Bố Nạp xoa xoa tay, tự hào nói:
- Tôn kính chủ nhân các hạ, chúng ta đã hoàn thành toàn bộ công trình. Ta nghĩ, nó sẽ làm cho ngài hài lòng, dưới sự dẫn dắt sáng suốt của ngài, Bố Nạp nhất định sẽ kiến tạo ra kiến trúc kiệt xuất nhất trong lịch sử loài người!
Cuối cùng, Bố Nạp vẫn không quên vỗ mông ngựa.
Tiếu Ba khinh bỉ liếc nhìn Bố Nạp, vô tư quên mất chính mình vuốt mông ngựa cũng giỏi như vậy.
Trần Mộ cũng không nhìn kỹ phái đoàn, hướng Bố Nạp gật đầu một cái:
- Khổ cực ngươi.
Tiếp theo quay sang nói với Ba Cách Nội Nhĩ:
- Bảo mọi người tiến vào căn cứ, chú ý phòng hộ.
- Vâng. Ông chủ!
Ông chủ tự mình dặn dò, hắn tự nhiên không dám khinh thường, hơn nữa Tiếu Ba lần trước bị tập kích, càng làm cho tất cả mọi người hiểu được, nơi này cũng không an toàn!
Bên trong sơn cốc, một kiến trúc hình vòng tròn hoàn hảo, giống như tổ chim, việc này là thành quả của bọn Bố Nạp, nó được gọi là cốc sào. Nơi này có thể đồng thời dung nạp ước chừng năm nghìn người sinh sống và huấn luyện. Mà ở trên vách núi đá hai bên, liên miên không ngừng pháo đài, đều chôn giấu dưới tầng tuyết dày.
Vì an toàn, hai bên vách núi đều tiến hành gia cố xử lý, những vụ nổ như lần trước, đã không cách nào làm cho đại diện tích núi đá sụp đổ.
Cốc sào hoàn thành, làm cho Trần Mộ thở dài một hơi. điều này cũng có nghĩa, bọn họ có thể có hoàn toàn lực phòng hộ. Dựa vào thế núi cùng hải tinh bảo, an toàn của bọn họ rất cao.
Như vậy kế tiếp, sẽ đến lúc thực hiện kế hoạch của hắn!
Tất cả tạp tu đều ở trước mặt Trần Mộ, bọn họ tò mò nhìn hắn. Ông chủ rất ít khi tự mình ra lệnh cho bọn họ tập hợp, haylúc này Ba Cách Nội Nhĩ vắng mặt. Bọn họ thích gọi Ba Cách Nội Nhĩ là lão đầu, và xưng hô Trần Mộ là ông chủ.
Nhưng không người nào dám lên tiếng, cùng với Ba Cách Nội Nhĩ quen nói một không nói hai, nắm giữ quyền sinh sát cao hơn. Ông bình thường rất ít quản sự, nhưng cũng có nghĩa là Trần Mộ không đủ uy tín.
Ông chủ đầy thần bí với lực lượng thần bí, luôn luôn dẫn dắt bọn hắn không ngừng sáng tạo kỳ tích. Loại cảm giác này, cũng không làm người khác sợ hãi như Ba Cách Nội Nhĩ, mà lại làm người khác yêu quý, một loại tin tưởng để cho bọn họ vô thức phục tòng.
Thấy bên cạnh ông chủ Khương Lương khoanh tay đứng, trong đám tạp tu đã có người mơ hồ đoán được chuyện gì.
Rất nhiều tạp tu không khỏi lộ ra hưng phấn, nhưng kỉ luật đã ăn sâu vào tiềm thức giúp cho bọn họ vẫn bảo trì đội ngũ chỉnh tề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận