Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi !

Chương 884: Duyên phận, ngươi là phu quân của ta sao?

Hắn là người duy nhất tìm được một điểm linh quang cuối cùng của nàng trong vô số năm qua. Có thể tìm được hay không đúng là phải xem duyên phận.

Nhưng lại không chỉ là duyên phận.

Nếu như chính nàng không muốn thì sợ là không ai có thể tìm được.

Cho dù là Thánh Nhân giúp nàng giữ lại được một điểm linh quang cuối cùng thì cũng không có cách.

Nhưng mà cho dù tìm được nhưng Lý Tô đợi ở chỗ này rất nhiều năm mà Tử Vi Tiên Tử cũng không có chút phản ứng nào. Cứ ngồi ngẩn ra đó.

"Đã qua mấy trăm năm.”

Lý Tô nghĩ.

Nếu như đã lỡ tới đây rồi thì chờ thêm một chút đi.

Chuyến này Lý Tô không chỉ vì nàng mà đến mà bản thân hắn cũng muốn biết một chút về thủ đoạn của Thánh Nhân, mặt khác cũng có thể thông qua Tử Vi Tiên Tử mà trải nghiệm sự nguy hiểm của chứng đạo thành thánh.

Tử Vi Tiên Tử thân là Thánh Nhân chi nữ, có thể nói là thiên tài trong thiên tài. Chỉ dùng không đến trăm vạn năm thì thành Bán Thánh.

Chỉ là nàng kinh tài tuyệt diễm như vậy nhưng khi hợp đạo lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, biến thành tượng đá.

Trường hợp này được gọi là hóa đạo.

Sau khi hóa đạo, thần hồn sẽ dung vào thiên địa, bị thiên địa đồng hóa.

Thân thể cũng sẽ thạch hóa.

Tuy nói xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng tốc độ tu luyện của nàng nhanh không thể nghĩ bàn nếu so với những Tiên Nhân khác. Phải biết rằng nàng cũng không phải đại năng chuyển thế.

Giống như Cổ Đế, nàng chỉ cần ba bốn trăm ngàn năm là đến Bán Thánh, nhưng cũng không thể so sánh.

Cổ Đế đã từng là Tiên Đế.

Lại càng không thể so với Lý Tô. Lý Tô là bật hack.

Người tầm thường sợ thiên tài, thiên tài sợ yêu nghiệt, nhưng mà dù cho là yêu nghiệt cũng sẽ sợ bật hack.

Mắt thấy đợi mấy trăm năm mà Tử Vi Tiên Tử cũng không có phản ứng, Lý Tô cũng không sốt ruột, vừa lúc mượn nơi đây tiến hành hợp đạo một phen. Bán Thánh hợp đạo vẫn tương đối nguy hiểm.

Nhưng ở nơi đây thì lại tương đối an toàn, bởi vì nhật nguyệt tinh thần đại trận ở nơi này hoàn toàn ngăn cách.

Vì vậy Lý Tô bắt đầu hợp đạo.

Dù sao gần đây không có chuyện gì.

Hợp đạo như vậy cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều năng lượng chứng đạo cho Lý Tô.

Rất nhanh, một ngàn năm trôi qua.

Tử Vi Tiên Tử vẫn không có phản ứng.

Lý Tô cũng đắm chìm trong quá trình hợp đạo.

Nhật nguyệt tinh thần đại trận này đúng là rất an toàn, hợp đạo ở chỗ này, tuy là không phải hợp đạo của cả thế giới nhưng lại không cần lo sẽ gặp nguy hiểm.

Lý Tô cũng không cần phải tiêu hao năng lượng chứng đạo khi gặp được nguy hiểm. Mà ở trong quá trình hợp đạo thời gian trôi qua cực kỳ nhanh. Thậm chí bản thân người hợp đạo cũng không cảm nhận được thời gian trôi qua.

Có đôi khi quá trình hợp đạo khiến cho người ta cảm giác dường như mới một lát mà thôi.

Trong mắt của người hợp đạo thì nhìn thấy thủy triều lên xuống, mặt đất dâng lên biến thành núi cao, vô số sinh linh sinh ra, đó chỉ là một quá trình thiên địa diễn biến rất đơn giản mà thôi.

Nhưng mà trên thực tế thì không biết đã bao nhiêu vạn năm trôi qua. Đây là sự khác biệt giữa "Người" và "Thiên".

Ở góc độ của "Thiên", thương hải tang điền chỉ là một quá trình thay đổi rất đơn giản, thậm chí trong nháy mắt biển rộng biến thành ruộng, nhật nguyệt hoàn toàn thay đổi.

Nhưng mà quá trình này là cả một đời của vô số người bình thường.

Cả đời của một người quá tầm thường trong quá trình này.

Rõ ràng đối với thương thiên thì quá trình này không đáng kể. Tối đa cũng chỉ là một khu vực trở nên phồn vinh, sinh linh xuất hiện với đơn vị hàng ức.

Trong quá trình hợp đạo thì thể ngộ với câu nói “Thiên Địa Bất Nhân, Dĩ Vạn Vật Vi Sô Cẩu" trở nên sâu sắc hơn.

Không phải nói là thiên địa vô tình mà ở góc độ của thiên địa thì cả một đời mà người bình thường cho là đặc sắc bao la hùng vĩ ngay cả tư cách được nhớ kỹ cũng không có.

Nếu ở trong dòng sông lịch sử, một trăm triệu người, một tỷ người, ngàn tỉ người cũng chỉ như là khách qua đường mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân tại sao khi bước vào cảnh giới Đại La sẽ khiến cho người ta càng ngày càng thờ ơ càng ngày càng trở nên vô tình.

Nếu như dùng lý luận của thế giới mà trước khi Lý Tô xuyên việt để giải thích thì cũng có thể giải thích được một chút. Cho dù là người hay là tiên thì đều có thể xem như là sinh mệnh thể cacbon. Nhưng "Thiên" thì lại sinh mệnh thể silicon.

Bất kỳ một sinh mệnh cacbon nào, cho dù là đạt cấp bậc "Tiên", dựa theo lý thuyết thì đều không thể sống mãi. Nhưng sinh mệnh silicon thì có thể.

Bất kỳ một mảnh đất đá nào thì cũng có thể tồn tại không biết bao nhiêu ức năm.

Mà chứng đạo chính là quá trình mà sinh mệnh cacbon hòa hợp với sinh mệnh silicon "Thiên". Đạt tới mục đích cuối cùng là thiên địa đồng thọ.

Nói đến sinh mệnh silicon thì lại dính tới một câu chuyện mà Lý Tô đã từng đọc qua trước khi xuyên việt.

Một đôi vợ chồng nhìn thấy một tượng đá ở trong sa mạc. Thê tử không cẩn thận làm gãy ngón tay của tượng đá.

Đến hai mươi năm sau, bọn họ trở về nơi này phát hiện ra đầu của tượng đá chuyển hướng nhìn vào ngón tay gãy của mình, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.

Cho đến lúc đó bọn họ mới hiểu được tượng đá này chính là một sinh mệnh chỉ là hai mươi năm trôi qua mà đối phương chỉ thay đổi một động tác nhỏ. Thời gian của đối phương vô cùng chậm chạp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận