Trời Ạ, Lão Tổ Lại Cưới Thêm Vợ Bé Nữa Rồi !

Chương 914: Muốn tìm vĩnh hằng

Nhưng mà cái tên đó lại có thể chịu được.

Cũng có một số yêu tộc thân thể không mạnh mẽ nhưng mà có một số thủ đoạn đặc thù.

Ví dụ như là Hồ Yêu, tinh thần lực của bọn họ cực kỳ mạnh mẽ nhưng mà thân thể lại yếu hơn những yêu tộc khác không ít.

Nhưng mà một ít yêu tộc hung tàn cũng không sợ ảo thuật công kích, những yêu tộc này ý chí quá hung tàn. Xà cũng không nhất định phải hóa long.

Mà yêu tộc như Bạch Xà, Thanh Xà, thân thể cũng cực kỳ mạnh mẽ, đồng thời cũng có một ít thủ đoạn công kích xa.

Trong tiên giới cũng có Chân Long, nhưng Long ở Yêu Tiên Giới chỉ là số ít.

Đa số Long Tộc đều ở Vô Ngân Hải.

Xà Yêu, chỉ cần trưởng thành, tăng cường huyết mạch thì cũng mạnh mẽ đến đáng sợ. Cũng không kém hơn Long bao nhiêu.

Trên thực tế, chỉ cần một tộc quần có tồn tại cấp Đại La thì đã cực kỳ nghịch thiên.

Theo Cổ Đế nói, ở thời đại nàng, thời đại viễn cổ còn có xà yêu có thể sánh ngang Tiên Đế.

Xà yếu đó cực kỳ đáng sợ, không biết rốt cuộc nó dài bao nhiêu, lớn bao nhiêu, mạnh bao nhiêu.

Nó quấn quanh cả thế giới, trong biển hỗn độn cũng có thể chứng kiến thân rắn to lớn của nó.

Giống như có mặt khắp nơi.

Với tồn tại cổ xưa như Cổ Đế, thời đại viễn cổ nàng nói không biết là bao nhiêu ức ức năm trước.

Thời gian... như không có khởi điểm, cũng không có điểm cuối.

Cho dù thời gian của một thế giới, lấy thế giới này sinh ra làm khởi điểm, nhưng phóng đại thị giác lên, phóng đại đến không gian rộng lớn hơn thì thời gian vẫn không có khởi điểm.

Ngay cả Cổ Đế cũng không biết trước thời đại của nàng có bao nhiêu thời đại.

Ngay cả khởi điểm cũng không thể tìm kiếm.

Như vậy, điểm kết thúc thì sao?

Càng không thể tìm kiếm.

Thời gian không có điểm kết thúc.

Vĩnh vô chỉ cảnh.

Cho nên muốn chân chính vĩnh hằng thì khó khăn dường nào.

Sống một trăm triệu năm không tính là vĩnh hằng.

Tùy tiện đào một tảng đá từ dưới đất lên, thời gian nó tồn tại cũng ức vạn năm.

Một tỷ, mười tỉ năm cũng không tính vĩnh hằng.

Nghìn vạn ức năm... cuối cùng cũng có một ngày sẽ vẫn lạc, cũng không tính vĩnh hằng.

Hơn nữa, loại vĩnh hằng này vẫn không thể là ngươi biến mình thành hòn đá, loại vĩnh hằng này không có ý nghĩa.

Mở rộng phạm vi nhận thức lớn như vậy thì có thể biết vì sao ngay cả Tiên Đế cũng có ngày kết thúc.

Mà nếu như đặt ở góc độ người bình thường, để cho một người bình thường trường sinh bất lão nhưng thực lực người bình thường đó không có tăng lên, nhận thức không tăng lên thì đối phương không thể trường sinh bất lão.

Lý Tô đã thí nghiệm.

Hắn luyện chế đan dược chuyện dụng, cho một số người thường, làm cho những người bình thường này có thể sống mấy vạn năm, nhưng cùng lúc cũng sẽ không cho những người bình thường này đãi ngộ đặc thù gì.

Có một số người thường nhìn thân nhân của mình dần già đi, đưa tiễn nhi tử, tôn tử, tằng tôn của mình... đưa tiễn từng đời thân nhân, sau đó thế giới này trở nên vô cùng xa lạ với hắn, trong lòng của hắn sẽ tan vỡ.

Có người sẽ tự sát.

Có người không có tim không có phổi sống không ít năm, nhưng bị người khác nhận ra dị thường, cuối cùng bị người ta hại chết.

Có người cẩu ở một chỗ, sống không biết bao nhiêu năm, sau đó cảm thấy không còn muốn sống nữa, mất đi hứng thú với rất nhiều chuyện, cũng có người tự làm mới bản thân nhưng sống quá lâu, gặp phải một vấn đề mới.

Dung lượng não của bọn họ không đủ.

Sống lâu, ký ức nhiều, đại não lưu trữ quá nhiều thứ... đúng là sẽ gặp phải vấn đề này.

Giống như một cái máy tính, ngay từ đầu tốc độ nhanh nhưng dùng lâu cũng sẽ trở nên chậm, ổ cứng cũng sẽ đầy.

Trừ phi ngươi không lưu trữ gì hoặc là thỉnh thoảng reset lại.

Nhưng mà não người lại không thể, một ngày một người trải qua nhiều chuyện lắm, một người bình thường sống vạn năm trở lên, dung lượng não sẽ không đủ.

Mặt khác, đại não sẽ mất cảm giác với thời gian, sẽ chán ngấy với những chuyện cứ lặp đi lặp lại, lâu ngày sẽ giống như cái xác không hồn, đây là phàm nhân trường sinh.

Không có lực lượng trường sinh.

Một ít hậu đại phàm nhân của Lý Tô, Lý Tô sẽ giải quyết mấy vấn đề này cho bọn họ nhưng người bình thường trường sinh chưa chắc là chuyện tốt

"Ta thực sự có thể vĩnh hằng sao?"

Mỗi khi nghĩ đến thời gian vô hạn, ngay cả Lý Tô cũng không khỏi có chút hoảng hốt. Bây giờ hắn mới mấy chục vạn tuổi.

Không so với những Chuẩn Thánh khác, cho dù so với Đại La, Thái Ất thì cũng trẻ hơn rất nhiều.

Hơn nữa, lực lượng đến cấp bậc bây giờ, Lý Tô cũng sẽ suy nghĩ một vấn đề.

Hệ thống của hắn đến từ nơi nào?

Lực lượng sẽ không vô duyên vô cớ đến, thực lực yếu không cần suy nghĩ, thực lực mạnh, khi lực lượng mình đã đứng ở đỉnh thế giới thì phải suy tính.

Cử thế vô địch. . . hệ thống đến từ nơi nào?

Chẳng lẽ có thế giới rộng lớn hơn, có tồn tại càng cường đại làm ra một cái hệ thống?

Hắn cũng rải cơ duyên ở khắp nơi trong tiểu thế giới.

Sau đó quan sát một số người trưởng thành.

Thậm chí Lý Tô có thể làm ra một cái tương tự với hệ thống, chỉ là vật này cần hắn cung cấp lực lượng cho đối phương.

Có thể ở nơi hắn không thể phát hiện có một đôi mắt, có một hắc thủ sau màn cũng đang dõi theo hắn? Nhưng Lý Tô lại cảm thấy cũng không phải như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận