Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 154. Vũ khí đang được cường hoá (3)



Chương 154. Vũ khí đang được cường hoá (3)



Hắn nghi ngờ chi trước làm bằng sắt thép cứng như thế mà vẫn có thể ăn được, thứ này cũng là do Giác Hút kế thừa từ khả năng có thể ăn uống của Mộc Tinh, hắn thật sự không chịu nổi.Phát hiện Phong Kỳ vẫn chưa chịu nhận lấy chi trước, Giác Hút cũng không còn kiên nhẫn được nữa, hai ba lần đem chi trước khổng lồ kia nuốt vào bụng, sau đó nhào về phía phần thân của sinh vật trận địa bọ ngựa, bắt đầu ăn nhanh như gió.Trong lúc Giác Hút ăn, phù văn tinh thạch bị vỡ ra trên cánh tay trái của nó lấp lóe ánh sáng, màu xanh ngọc óng ánh bên phía ngoài thân càng sẫm hơn nữa.Không biết tại vì sao, nhìn Giác Hút ăn hắn cảm thấy rất hưởng thụ.Thực sự có được cảm giác “vũ khí” của chính mình đang từng bước lớn lên vậy.[Vũ khí đang hấp thu năng lượng của thức ăn: năng lượng +1, phòng ngự +1, bền bỉ +1, thể lực +1, khôi phục vết thương +1, đang trong quá trình nỗ lực biến hóa tăng cường...]Lời tự thuật cùng lúc đó cũng nhảy ra kịp thời để “số liệu hóa” ảo giác của Phong Kỳ.Trong lúc chờ đợi, không mất quá năm phút, Giác Hút đã nuốt sạch sinh vật trận địa bọ ngựa vào bụng, chỉ chừa lại đúng một mảnh phù văn tinh thạch.Sau đó nó đạp chân sau một phát, rồi bám vào cánh tay trái của Phong Kỳ.[Cường hóa vũ khí kết thúc, đã vận chuyển xong cơ quan phóng!]Phong Kỳ: …Nhìn chiếc bụng nhỏ bằng phẳng của Giác Hút, lần nữa lại có thêm kiến thức mới về năng lực tiêu hóa khinh khủng của nó.Thật sự hắn từ trước đến nay rất tò mò một chuyện, phù văn tinh thạch trên người Mộc Tinh rốt cuộc từ loài sinh vật trận địa nào mà có được, năng lực đi kèm theo nó thật đáng sợ.Chỉ cần không ngừng việc cung cấp thức ăn, thực lực của nó gần như sẽ tăng lên không giới hạn.Sau khi Mộc Tinh gia nhập vào Tinh Thành học phủ, đã bước vào giai đoạn phát triển nhanh chóng, năng lượng được thức ăn miễn phí cung cấp.Người khác cần phải tu luyện vất vả mới có thể thăng cấp thực lực, nhưng Mộc Tinh chỉ cần cố gắng nấu cơm, sau đó tiến hành huấn luyện tính thích ứng ở phòng tập là đủ.Khả năng này, nói là hack cũng không phải là nói quá đâu.Nhưng trong cơ sở dữ liệu của Tinh Thành, thông tin về phù văn tinh thạch của Mộc Tinh lại được thiết lập là dữ liệu bảo mật, hắn không có cách nào điều tra ra.Có lẽ ngay cả bản thân Mộc Tinh cũng không rõ nguồn gốc của phù văn tinh thạch được khảm nạm trên cánh tay trái của mình.…Mang theo Giác Hút tiếp tục lên đường, trên đường đi hắn bị tấn công bởi hai loài sinh vật trận địa.Nhưng trước mắt là thực lực khủng khiếp của Giác Hút, mấy loài sinh vật trận địa này dễ dàng giải quyết như đồ chơi thôi, căn bản chỉ cần hai cú đấm là xong chuyện.Một đấm cho tàn phế, một đấm lấy mạng.Cứ như thế này thì Phong Kỳ muốn kiếm cơ hội để vung đao cũng không có.Đồng thời hắn hoàn toàn cảm nhận được thực lực dũng mãnh của Giác Hút, cảm thấy hết sức bất lực.Ở giai đoạn này, ngoại trừ Tiểu Hắc ra, hắn chưa từng gặp qua sinh vật trận địa nào ở gần đó mạnh hơn Giác Hút.Nếu không phải Tiểu Hắc có được năng lực miễn nhiễm sát thương của gần giống như loại bug, chắc có lẽ ngay cả Tiểu Hắc cũng không phải là đối thủ của Giác Hút.Dọc theo tuyến đường trong trí nhớ, không biết rằng đã đi được bao lâu, hắn mang theo Giác Hút đến cuối cùng đến được khu vực thành phố bị bỏ hoang, bước vào một khu vực đầy xương chết.Nơi này có thể xem là sân nhà của hắn, đem Giác Hút đặt ở ngực, hắn bắt đầu đánh đấm bọn zombie, chân đá chết kí sinh trùng, vô cùng bạo lực.Lúc đó Giác Hút chỉ việc mở mắt rồi nhắm mắt, mỗi lần hắn vào trạng thái chiến đấu, nó cũng sẽ bị kích hoạt.Mà việc hắn cần phải làm đó chính là nhanh chóng giết chết hết đám zombie hoặc là kí sinh trùng.Nếu không sẽ bị Giác Hút tung một chưởng, rồi lấy đi hết kinh nghiệm.Đi vào khu chôn xương, Phong Kỳ vẫn chưa lập tức đến Khu Tránh Nạn Tinh Thành.Hắn quyết định ngồi xổm ở đây chờ Tiểu Hắc.Nếu hiện tại đi tới khu tránh đó, đến lúc đó tình huống lại sẽ giống lần trước.Tiểu Hắc và Giác Hút quyết chiến sẽ đập be bét toàn bộ khu tránh nạn, hắn nào còn tâm tình đi học tập, thậm chí khả năng dữ liệu cơ sở sẽ bị đạn lạc của họ nghiền thành vụn.Chờ Tiểu Hắc là vì dời chiến trường ra ngoài khu tránh nạn, đồng thời hắn cũng có thể tìm linh thực trong khu vực này, giúp Giác Hút lành lại vết thương, làm cho quyết chiến kéo dài thêm chút.Săn giết Zombie và nhuyễn trùng tử vong ở đây, cũng có thể giúp hắn gia tăng thực lực.Nếu săn giết sinh vật trận địa trong thành phố bỏ hoang, Giác Hút sẽ chẳng thèm để thừa lại cho hắn một ngụm canh cặn.Hiện tại hắn vẫn đang lo lắng sau khi giết Zombie, Giác Hút cũng sẽ xuống miệng.Thân làm con người, nghĩ đến hình ảnh Giác Hút gặm thi thể, hắn không rét mà run.Nhưng sự thật là Giác Hút căn bản không có hứng thú với quái vật hình người. Hết chương 154.



Bạn cần đăng nhập để bình luận