Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 294. Tại phòng ăn của học phủ



Chương 294. Tại phòng ăn của học phủ



Phiên bản ma huyễn: Nhạc Bình An mang theo công pháp tu luyện tiến vào thế giới ma pháp, bắt đầu lợi dụng công pháp tu luyện đánh thổ dân của dị giới ma pháp, đây chính là đỉnh cao của nhân sinh.Phiên bản dị thế giới: Nhạc Bình An trở thành anh hùng, bị nhân dân của dị giới đang rơi vào bế tắc triệu hoán đi làm chúa cứu thế… Địch nhân rất có thể là diệt thế ma vương, ác long.Phiên bản linh dị: Quỷ hồn Nhạc Bình An lượn lờ quanh núi………Những suy đoán này đều không đáng tin cậy, cũng không có bất cứ chứng cứ gì có thể chứng minh tại sao Nhạc Bình An biến mất.Quá trình điều tra rơi vào bế tắc.Vì không muốn ảnh hưởng đến việc học tập của các học viên, cuối cùng chỉ để lại một nhân viên phụ trách điều tra, những nhân viên còn lại thì lần lượt rút lui khỏi Tinh Thành học phủ.Sự kiện mất tích của Nhạc Bình An cơ bản đã được định nghĩa là án chưa giải quyết, không có manh mối xác minh, căn bản không có cách nào tiếp tục điều tra.……Tại phòng ăn của học phủ lúc này.Ăn cơm trưa, Phong Kỳ có chút lơ đãng.Đối với cái chết của Nhạc Bình An, trong lòng hắn vẫn có chút áy náy.Nhưng hắn áy náy là vì đó là học sinh của mình, lại còn thường xuyên cùng hắn nghiên cứu thảo luận về các kiến thức tu luyện, chính là Nhạc Bình An chỉ cho hắn làm thế nào để ủ ra rượu Thanh Tâm, chứ không phải là Nhạc Bình An làm việc cho Viện Nghiên cứu Khoa Học Kỹ Thuật.Nhạc Bình An đã đứng ở phía đối lập với nhân loại, hắn chính là kẻ thù truyền kiếp của chính mình, tuyệt đối không có khả năng cùng hắn thỏa hiệp.Giết chết người sói, hắn tuyệt không thẹn với lương tâm.“Anh Kỳ, là đang nghĩ về chuyện Bình An mất tích?” Lâm Nhiễm ở bên quay đầu nhìn về phía hắn."Không có, ta nghĩ tới tương lai của nhân loại."“Cái này có gì hay đâu mà nghĩ, tương lai nhân loại chúng ta đều không biết được, hiện giờ có thể làm chính là cố gắng chăm chỉ để thúc đẩy sự phát triển của văn minh nhân loại, vì tương lai mà tạo ra hi vọng.” Lẫm Nhiễm nhếch miệng cười nói.“Cậu nói đúng.”Phong Kỳ cười nhạt một tiếng, bắt đầu ăn.Đối với sự mất tích của Nhạc Bình An, tuy Mộc Tinh và Lâm Nhiễm có chú ý nhưng vẫn chưa bao giờ để ở trong lòng.Bọn họ tiếp xúc với Nhạc Bình An không nhiều, đối với Nhạc Bình An càng không có chút tình cảm nào, đơn thuần chỉ là một người đồng học qua đường mà thôi.Ngược lại, hai người này lại vô cùng lo lắng cho tâm tình của hắn, không ngừng mà an ủi động viên hắn.Một lát sau, sau khi ăn hết đồ ăn trên bàn ăn, Lâm Nhiễm quay đầu nhìn về phía hắn dò hỏi:“Anh Kỳ, về cuộc thi đấu đoàn chiến của tân sinh viên, anh suy tính sao rồi?”Đối mặt với lời hỏi thăm, hắn ngẩng đầu lên:“Gần đây đang nghiên cứu đội hình chiến đấu của đoàn chiến, đợi tôi suy tính kỹ càng rồi lại sắp xếp sau.”“Em cảm thấy hiện tại có Lữ Việt, chỉ dựa vào chiến lực của hắn thì lớp chúng ta có thể có tư cách lọt vào top 3 của phía đông, em cảm thấy thực lực của cậu ta chí ít cũng đạt đến chiến lực nòng cốt của đoàn chiến lĩnh vực cấp A.”“Lọt vào top 3 cái gì hả, tôi muốn quán quân.”“Nếu có em và học tỷ cùng tham gia thì quán quân khẳng định là không có vấn đề, tiếc là chúng em lại không được xem như tân sinh viên.” Lâm Nhiễm lắc đầu thở dài nói.“Nếu như học tỷ có thể tham dự thì việc cậu có tham gia vào lực lượng có trọng yếu không? Hay chỉ đi làm vật trang trí? Làm kẻ rót nước bưng trà?”Nghe thấy hai người họ đang thảo luận đến mình, Mộc Tinh lặng lẽ dỏng tai lên nghe.“Học tỷ, đúng không.” Phong Kỳ lúc này cười nhìn về phía cô.“Đúng.” Mộc Tinh dùng sức gật đầu biểu thị rằng đồng ý, sau đó lại tiếp tục cúi đầu ăn lấy ăn để.“Thực lực của học tỷ ẩn giấu quá sâu, còn có Lữ Việt, em cho rằng chúng ta đã đủ mạnh rồi, chưa nghĩ tới Ngọa Hổ Tàng Long bên cạnh em đây… Anh Kỳ, anh có giấu thực lực không vậy, có phải so với học tỷ anh càng mạnh hơn?”Lân Nhiễm nói, mặt lộ vẻ hoài nghi nhìn hắn từ trên xuống dưới.“Không nghĩ tới, giấu sâu như vậy mà đều bị cậu phát hiện ra.”"Vậy anh có thực lực như thế nào?" Lòng tò mò của Lâm Nhiễm cháy hừng hực, lúc này muốn truy vấn ngọn nguồn ngay lập tức.“Kiểu như học tỷ tôi có thể đánh mười học tỷ nhé, cậu tin hay không?”“Khoác lác!” Nghe Phong Kỳ trả lời, Lâm Nhiễm không nhịn được mà rít lên.“Tôi tin.” Mộc Tinh lúc này ngẩng đầu, vẻ mặt thành thật nói cho Phong Kỳ đầy đủ mặt mũi.Nói chuyện phiếm giữa giờ ăn trưa kết thúc, Phong Kỳ trở lại ký túc xá.Mở sổ ghi chép ra, hắn bắt đầu lật lại xem những thu hoạch ở tương lai mà mấy ngày nay ghi chép lại.Lần này hắn tự cho bản thân mình hai con đường để lựa chọn.Con đường thứ nhất,Lập nên lực lượng cùng đối kháng với Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ, trong thời gian này có thể bắt tay với Viện Nghiên cứu Tinh Hồng, thăm dò thực lực của Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ trên mọi phương diện. Hết chương 294.



Bạn cần đăng nhập để bình luận