Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 2: A! Có Chút Thú Vị

Sau đó, lần nữa tiến vào giao diện hệ thống.

Một, hai, ba...

Mười ba chỉ số, ta học toán không tốt, đây là bao nhiêu?

Hắn nhìn đống số lượng không hợp thói thường kia, thật lâu không cách nào lấy lại tinh thần.

Trải qua thời gian rất lâu, mới toàn bộ thống kê ra bọn nó.

Linh thạch hạ phẩm: Mỗi ngày khai thác một trăm ngàn viên, trước mắt có được 35 600 000 000 000 000 000 viên (3560 ức ức viên).

Linh thạch trung phẩm: Mỗi ngày khai thác mười ngàn viên, trước mắt có được 36 50 000 000 000 000 000 viên (365 ức ức viên).

Linh thạch thượng phẩm: Mỗi ngày khai thác một ngàn viên, trước mắt có được 36 500 000 000 000 000 viên (36.5 ức ức viên).

Linh tinh: Mỗi ngày khai thác một trăm viên, trước mắt có được 3 650 000 000 000 000 viên (3.65 ức ức viên).

Tiên thạch: Mỗi ngày khai thác mười viên, trước mắt có được 365 000 000 000 000 viên (3650 vạn ức viên).

Tiên tinh: Mỗi ngày khai thác một viên, trước mắt có được 36 500 000 000 000 (365 vạn ức viên).

Ở trên là tất cả tài nguyên thu được của hạng mục treo máy đào quáng.

Kỳ thật bọn chúng đều không phải là số nguyên, Diệp Tùy Phong đã xóa đi số lẻ, nếu không sẽ bị mắng khoác lác.

Ông trời nha! Nhiều tiền như vậy, túi tiền đều chứa không nổi!

Hiện giờ, trong lòng của Diệp Tùy Phong thật rất vui sướng.

Về sau cuối cùng, hắn không cần phát sầu chuyện tiền bạc.

Tiếp theo chính là thu hoạch tài nguyên treo máy tu luyện.

Chuyện này tương đối đơn giản thô bạo, tổng cộng là một ngàn tỷ năm tu vi, hiện tại thuộc về một trạng thái đợi rút ra.

Diệp Tùy Phong suy nghĩ, sau đó trong lòng mặc niệm: Rút ra một năm tu vi.

Lập tức, một cỗ sức mạnh khổng lồ tràn vào thân thể.

Cỗ lực lượng kia cực kỳ tinh thuần, hoàn toàn không có chút tạp chất nào, đang mạnh mẽ đâm tới trong cơ thể Diệp Tùy Phong!

Hắn vốn chỉ có tu vi là Luyện Khí tam trọng, lần này sau khi trùng kích, liên tục đột phá năm trọng, trực tiếp leo lên bậc thang Luyện Khí bát trọng.

Chỉ là một năm tu vi mà thôi!

Diệp Tùy Phong nhân lúc đang vui mừng, không ngừng rút ra tu vi.

Mà thực lực của hắn giống như ngồi phi thuyền Thần Châu số mười ba, bay thẳng lên Cửu Thiên!

Luyện Khí, Hóa Khí, Trúc Cơ, Kim Thân, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Hóa Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp!

Trong thời gian ngắn ngủi bằng đốt một nén hương, cảnh giới của Diệp Tùy Phong đã đột phá đến Độ Kiếp kỳ đại viên mãn.

Chờ hắn lần nữa rút ra tu vi, trong nháy hắn mắt cảm nhận được tinh thần lực khổng lồ, chân trời bất ngờ thay đổi, một tia sấm sét kinh khủng, đang hội tụ lại.

Hắn muốn độ kiếp rồi!

Độ kiếp trong nhà mình, cũng không phải chuyện gì tốt.

Diệp Tùy Phong mới vội vàng dừn lại quá trình rút ra, lôi kiếp vừa mới hình thành, lập tức tan thành mây khói.

- A? Có chút thú vị!

Hắn lại thử nghiệm rút ra tu vi, mây đen trên đỉnh đầu lần nữa ngưng kết, mơ hồ truyền đến tiếng oanh minh của sấm sét.

Khi hắn dừng lại thì lôi kiếp lần nữa tán đi.

- Ha ha.

Trong lòng của Diệp Tùy Phong bỗng nhiên nổi lên ác ý, một hồi rút ra tu vi, một hồi lại dừng lại, tới tới lui lui, tiến hành thật nhiều lần.

- Ai? Nếu không phải thân thể ta đang suy yếu thì đã chơi rồi ~

Nếu không phải lôi kiếp đáng sợ, hắn sẽ chơi với lôi kiếp một hồi.

Hắn nhìn xuống tu vi tồn trữ của mình, mới tiêu hao khoảng chừng năm ngàn năm mà thôi, ngay cả số lẻ cũng chưa tới.

Diệp Tùy Phong lại suy nghĩ, quyết định trước hết cấp độ dừng lại ở Độ Kiếp kỳ đại viên mãn, trên cơ bản đã đủ.

Nếu như hắn nhớ không lầm, một nhóm người mạnh nhất thành Vân Tiêu, mới là cảnh giới Kim Đan thôi.

Đúng là chuyện đáng đả kích.

Diệp Tùy Phong làm xong những này, cười lên ha ha.

Diệp gia, nhiệt liệt hoan nghênh gia chủ mới của các ngươi đi!

Lúc này đã hơn nửa đêm, thời tiết đã vào cuối mùa thu, ban đêm thành Vân Tiêu đã vô cùng rét lạnh.

Diệp Hoàng ngồi chồm hổm ở ngoài cửa, biểu cảm trên mặt nàng vô cùng ưu sâu phiền muộn.

Mẹ của nàng, bởi vì sinh nàng mà chết, chỉ còn lại một người thân là cha nàng, bồi bạn bên cạnh nhìn nàng lớn lên.

Cha nàng bị gia tộc đề cử là gia chủ,đời tiếp theo nàng thật ra rất vui vẻ.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, vậy mà biến thành cọng cỏ lấy mạng cha nàng.

Nếu như thời gian có thể quay lại, nàng nhất định sẽ khuyên cha của mình từ bỏ vị trí Tộc trưởng.

Bởi vì vị trí này phải chịu thật sự rất nhiều áp lực.

Cha của nàng căn bản là không chịu được.

- Đều tại ta, nếu như ta ưu tú hơn một chút, nhất định có thể thay cha chia sẻ ưu sầu!

Diệp Hoàng thầm mặc niệm trong lòng.

Bỗng nhiên, sau lưng két một tiếng, cửa phòng mở ra, bóng dáng cao lớn của Diệp Tùy Phong xuất hiện ở sau lưng nàng.

- Cha!

Diệp Hoàng vội vàng đứng lên, hô to.

Diệp Tùy Phong nghi ngờ hỏi:

- Vì sao ngươi còn ở lại chỗ này, không đi ngủ?

- Ta chỉ là... Có chút lo lắng thân thể của cha.

Diệp Hoàng nhỏ giọng nói.

Nàng nhìn Diệp Tùy Phong một vòng, thấy cha mình tươi cười rạng rỡ, cực kỳ khí thế, không giống dáng vẻ của người có thân thể khó chịu?

Thậm chí so với trước kia, còn tốt hơn mấy lần!

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận