Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo
Chương 5: Các Ngươi Nhớ Kỹ, Từ Hôm Nay Trở Đi, Diệp Gia, Không Sợ Bất Luận Kẻ Nào!
Nhưng Diệp Tùy Phong giơ tay lên một cái, sau đó từ trong ngực lấy ra một cái túi đựng đồ, ném cho Diệp Tùy Vân bên cạnh.
- Không cần lo lắng, ở chỗ này của ta có 1 triệu linh thạch, các ngươi trước dùng đến, không đủ lại hỏi ta là được.
Diệp Tùy Phong mỉm cười nói.
Nhưng vẻ mặt của Diệp Tùy Vũ vẫn rất đau khổ, nói:
- Đại ca, ngài có phải không có nghe rõ hay không, cho dù có 1 triệu linh thạch, cũng không đủ...
Lời hắn vẫn chưa nói xong, bỗng nhiên, một bàn tay lớn cường tráng, bắt lấy cánh tay của hắn, càng không ngừng run rẩy, là Diệp Tùy Vân bên cạnh.
Chỉ thấy mặt hắn đỏ lên, run run rẩy rẩy, cầm túi trữ vật tới trước mặt Diệp Tùy Vũ, sau đó, từ từ mở ra.
Trong nháy mắt, ánh sáng rực rỡ, chiếu lói mắt của hai người.
Đây không phải là 1 triệu linh thạch hạ phẩm.
Mà là 1 triệu linh thạch thượng phẩm!
Nếu đổi qua chính là mười tỷ viên linh thạch hạ phẩm!
Hai người nhìn ngây người, cho dù bọn hắn chưởng quản tài chính gia tộc, cũng chưa từng một lần thấy qua nhiều linh thạch như vậy!
- Ta quên nói, ta gặp được một chút cơ duyên.
Diệp Tùy Phong phong khinh vân đạm, gõ bàn một cái bảo.
- Các ngươi nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, Diệp gia, không sợ bất luận kẻ nào!
……..
Hội nghị kết thúc, mấy người Diệp Tùy Vân như mộng du rời khỏi phòng nghị sự.
Vốn cho rằng lần này sau khi kết thúc hội nghị, tài nguyên gia tộc chắc chắn sẽ cắt giảm.
Mọi người đều muốn nắm chặt dây lưng quần cuộc sống của mình.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, chẳng những không có giảm ít, còn toàn diện tăng lên gấp mấy lần!
Diệp Tùy Phong ra tay thật sự là quá hào phóng nha!
Đơn giản là hào khí ngất trời!
Có phải cho ít hay không?
Diệp Tùy Phong đứng ở cửa sổ, trong lòng suy nghĩ.
Một triệu linh thạch thượng phẩm, thật sự là ngay cả số lẻ cũng không tính.
Nhưng hắn suy nghĩ cẩn thận, vẫn là trước như vậy đi.
Bất cứ chuyện gì đều có một quá trình, từ tiết kiệm thành giàu sang cũng giống như vậy.
Nếu như một lần cho quá nhiều, cũng chưa chắc là chuyện tốt lành gì.
Chờ bọn hắn quen thuộc thì cho nhiều thêm điều kiện hậu đãi, lại tăng thêm cũng không muộn.
Chương Tử Minh, Hồ Sang, Đổng Thiên Cơ.
Diệp Tùy Phong nhìn tờ tin tức trong tay.
Ba người này chính là mấy đại sư lục phẩm ít ỏi bên trong thành Vân Tiêu.
Ba người này có thực lực bất phàm, cao cao tại thượng, cho dù đối với ba đại gia tộc, cũng là dáng vẻ hờ hững lạnh lẽo, vô cùng cao ngạo.
- Hi vọng các ngươi, sẽ không biết điều như thế.
Diệp Tùy Phong vò tờ thông tin thành một cục ném đi, hôm nay, hắn chuẩn bị đến bái phỏng từng vị.
Sau khi hắn nghỉ dưỡng sức đơn giản một cái, liền đi ra Diệp gia.
Vị trí của Diệp gia chính là khu vực trung tâm ở thành Vân Tiêu, đi ra ngoài không xa, chính là khu náo nhiệt phồn hoa.
Thành Vân Tiêu cũng là thành lớn, nhân khẩu gần một triệu, trên đường phố người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.
Diệp Tùy Phong ngồi xe ngựa lộng lẫy, chậm rãi tiến lên trên đường phố.
Xuyên thấu qua cửa sổ nhìn ra phía ngoài, khí tức sức sống nồng đậm, khiến hắn phảng phất như về tới kiếp trước.
- Có thời gian, phải hưởng thụ hết món ngon ở hạ thế giới này.
Ước chừng qua nửa canh giờ, xe ngựa dừng lại trước một tòa lầu các xa hoa.
Diệp Tùy Phong đi xuống xe ngựa.
Đan Phượng Các, làm sao vừa nghe cứ giống như tên thanh lâu.
Nơi này, chính là chỗ ở của Đan sư lục phẩm, Chương Tử Minh.
Hắn đã ngây người ở thành Vân Tiêu vài chục năm, nhưng luôn rất bí ẩn siêu nhiên.
Thế lực khắp nơi, đều muốn tạo mối quan hệ với Đan sư lục phẩm này, để nhìn có thể ở trên người hắn thu hoạch được một chút đan dược cực phẩm nào hay không, không có người nào sẽ tuỳ tiện đắc tội hắn.
Diệp Tùy Phong đi vào.
Tầng một lầu các, là nơi bán đan dược bình thường.
Nơi này kín người hết chỗ, vô cùng đông đúc.
Diệp Tùy Phong cũng không có hứng thú gì đối với những đan dược kia, trực tiếp tìm được người phụ trách tầng một, nói:
- Nói cho Chương Tử Minh, gia chủ Diệp gia Diệp Tùy Phong, đến đây muốn gặp mặt hắn.
Hắn mây trôi nước chảy nói.
Một Đan sư lục phẩm mà thôi, còn chưa có tư cách kiêu ngạo ở trước mặt hắn.
Nhưng biểu hiện này lại làm cho người phụ trách tầng một không hài lòng.
Hắn làm việc ở Đan Phượng Các nhiều năm như vậy, vô luận ai tới gặp Các chủ, đều là bộ dáng cung kính.
Cho dù là gia chủ Đường gia, cũng phải vô cùng khách khí.
Gia chủ Diệp gia lại như thế nào?
Người phụ trách mắt liếc thấy Diệp Tùy Phong, nói:
- Các chủ nhà ta đang luyện đan, vẫn là mời ngươi trở về đi.
Loại thái độ này, Diệp Tùy Phong cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Một người ở trên vị trí cao lâu như vậy, chắc chắn sẽ có chút tự đại.
Thần niệm khổng lồ trong nháy mắt bao phủ cả tòa lầu các, Diệp Tùy Phong lập tức phát hiện, một lão đầu tử tóc dài phiêu dật, đang khoan thai ngồi ở tầng cao nhất lầu các, ăn bồ đào trong suốt sáng long lanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận