Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 7: Ngươi Đã Đối Với Ta Như Thế, Vậy Cũng Đừng Trách Ta

Chương Tử Minh ngẩn người, sau đó trong lòng chảy đầy mồ hôi.

Lão còn tưởng là chuyện gì, thì ra là muốn mời lõa làm khanh khách Diệp gia.

- Ta còn tưởng chuyện gì?

Âm thầm lau mồ hôi, Chương Tử Minh nói:

- Dễ nói dễ nói, có thể làm thủ hạ cho tiền bối, là phúc phận của tại hạ!

- Vậy bao giờ đi?

Mặt của Diệp Tùy Phong hiện lên tia nghiền ngẫm:

- Sảng khoái như vậy? Không nói trước một chút vấn đề thù lao sao?

Chương Tử Minh xấu hổ cười không ngừng:

- Ha ha, tiền bối nói quá lời, đây là vận mệnh của ta, sao dám dùng tiền để nói?

Lão âm thầm oán thầm, ngài đi lên đã đánh ta một trận, ta nào dám nói thù lao với ngài.

Diệp Tùy Phong khoát tay một cái nói:

- Ta không phải kẻ cướp, sẽ không làm mấy chuyện như lấy mạnh hiếp yếu. Lần này, là thuê ngươi làm khanh khách Diệp gia, ngươi nói cái giá đi.

Chương Tử Minh nghi ngờ, nhìn Diệp Tùy Phong hồi lâu, muốn nhìn mặt mà nói chuyện một phen, thấy hắn không phải cố ý nói như vậy, sau đó kiếm cớ đánh mình.

Nhưng đáng tiếc chính là, Diệp Tùy Phong vẫn luôn bình tĩnh, cũng không thể nhìn ra cái gì.

Chương Tử Minh rơi vào đường cùng, run rẩy xòe bàn tay ra.

- Tiền bối, tại hạ mặc dù thực lực nhỏ yếu, nhưng dầu gì cũng là Đan sư lục phẩm. Nếu như dựa theo lẽ bình thường, mỗi tháng chí ít cần 500 ngàn viên linh thạch làm thù lao. Nhưng ... Ở trước mặt ngài, cái giá tiền này vẫn có thể thương lượng.

Mỗi tháng 500 ngàn viên linh thạch, đối với gia tộc ở thành Vân Tiêu, cũng không phải hoàn toàn không đủ sức, mà là không dám trả giá lớn.

Chỗ tiêu tiền của bọn hắn thật sự nhiều lắm.

Diệp Tùy Phong gật đầu, nói:

- Ta mỗi tháng cho ngươi một triệu viên linh thạch, nhưng ngươi nhất định phải tận tâm tận lực dạy bảo thế hệ trẻ tuổi của Diệp gia.

Chương Tử Minh sững sờ, vốn cho rằng Diệp Tùy Phong sẽ đè thấp giá cả, nhưng không nghĩ tới, người ta trực tiếp tăng thù lao lên gấp hai!

- Ngài là có nhiều tiền như thế sao?

- Tiền bối... Ngài không phải đang nói đùa chứ?

Chương Tử Minh vẫn còn có chút không thể tin được.

- Ta sẽ không đùa giỡn với ngươi.

Diệp Tùy Phong đặt một cái túi đựng đồ lên mặt bàn, đứng dậy:

- Đây là ba năm thù lao, ba năm sau, nếu như ngươi không muốn ở Diệp gia, tùy thời có thể lấy rời đi, ta sẽ không ép ở lại. Nhớ kỹ, nhất định phải tận tâm tận lực, nếu không... Ngươi hiểu. Nếu như không có vấn đề gì, hôm nay đến Diệp gia báo danh đi, tìm Diệp Tùy Hổ.

Nói xong, Diệp Tùy Phong ném thêm bức thư, rồi xoay người rời đi.

Chỉ để lại một mình Chương Tử Minh, nhìn lượng lớn linh thạch trong túi trữ vật, suy nghĩ xuất thần.

Qua một đoạn thời gian, đại đệ tử Chương Tử Minh đi lên, hỏi thăm tình huống.

Khi biết sư phụ dự định tiến về Diệp gia làm khanh khách, hắn lập tức chấn kinh.

- Sư tôn, ngài không phải không tiếp nhận thư mời gia tộc sao?

Chương Tử Minh im lặng thật lâu, số tiền này thực sự nhiều lắm.

Diệp Tùy Phong thuê Chương Tử Minh ba năm.

Kỳ thật không chỉ một mình Chương Tử Minh, hai người khác, hắn cũng là tính toán như vậy.

Có sự tồn tại của hắn, thời gian ba năm, Diệp gia sẽ phát triển mạnh mẽ.

Với lại, hắn cũng có thể nắm rõ thế cục phiến đại lục này.

Đến lúc đó, cho dù ba người không có ý định lưu lại, hắn cũng có thể tìm tới càng nhiều lựa chọn xuất sắc hơn.

Luyện khí đại sư Hồ Sang, trận pháp đại sư Đổng Thiên Cơ.

Diệp Tùy Phong nhìn vị trí nhà của hai người bọn họ một chút, quyết định trước tiên tìm đến Đổng Thiên Cơ.

Nhà của Đổng Thiên Cơ ở phía ngoài thành Vân Tiêu, tương đối xa.

Khoảng một khắc đồng hồ, Diệp Tùy Phong ngồi xe ngựa, đi đến nơi.

Nơi này không giống với Đan Phượng Các phồn hoa, toàn bộ nhìn lên, càng giống như một căn nhà của cư dân bình thường, nhưng quy mô tương đối lớn.

Diệp Tùy Phong gõ cửa.

- Gia chủ Diệp gia mời trở về đi, thứ lỗi không thể tiếp đãi.

Một âm thanh mờ mịt âm vang lên.

- Hôm nay ta đến, là muốn mời ngươi đến Diệp gia làm khanh khách.

Diệp Tùy Phong trả lời.

- Giá tiền của ta, ngươi trả không nổi, đi đi.

Giọng nói vô cùng lạnh nhạt truyền ra.

- Ngươi muốn bao nhiêu, chúng ta có thể thương lượng.

Diệp Tùy Phong nói.

- Cút!

Vì hắn khách khí, nếu không đã dùng thái độ cường ngạnh để đối đãi.

Diệp Tùy Phong thở dài, vốn không muốn dùng sức mạnh, nhưng những người này thật sự quá cao ngạo.

Hắn trực tiếp mở cửa lớn ra, đi vào.

Bỗng nhiên, cảnh tượng trước mắt bắt đầu thay đổi.

Phía sau cánh cửa, lại là một mảnh đất hoang vu, bên trong tràn ngập sát khí tận trời xanh.

Quỷ vật dữ tợn, chui ra từ bên trong thổ nhưỡng đỏ tươi, gào thét phóng tới Diệp Tùy Phong.

Nơi này tựa như Luyện Ngục.

Cực kỳ đáng sợ!

Trận pháp?

Diệp Tùy Phong tuỳ tiện đã nhìn ra.

Đây là một sát trận, cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ, tùy tiện tiến vào bên trong, chỉ sợ cũng sẽ không nhận được chỗ tốt gì.

Nếu thật là Diệp Tùy Phong lúc ban đầu, chỉ sợ mấy hơi thở sẽ nhận lấy thương tích cả đời.

Trong lòng Diệp Tùy Phong bắt đầu dâng lên cơn tức.

- Ngươi đã đối với ta như thế, vậy cũng đừng trách ta.

Hắn một bước phóng ra, khí tức huyền ảo ầm vang bộc phát, toàn bộ thiên địa màu đỏ tươi, lập tức xảy ra chấn động kịch liệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận