Phu Quân Cứ Nghĩ Ta Vẫn Luôn Yêu Hắn

Chương 26


Do suy nghĩ quá mức và bị thương ở cổ tay trong lúc đánh nhau, ta sốt cao, trán nóng bỏng.
 
Châu Tước cau mày, đau lòng không ngừng thay khăn mát cho ta.
 
Lát sau, nàng ta lại lén lút ghé vào.
 
“Tiểu thư, tiểu thư, người mau khỏe lại đi. Khi tiểu thư khỏe lại, em sẽ đưa tiểu thư đi xem mỹ nam có cơ bắp cuồn cuộn, tuấn tú lắm."
 
Ta cố gắng mở mắt, mi mắt run rẩy yếu ớt, tiếc là ngày thường có thể tránh một chút, nhưng bây giờ chỉ có thể cứng ngắc chịu đựng, không thể phản kháng chỉ có thể nghe Châu Tước nói những lời vô nghĩa.
 
Nhưng không biết vì sao, ngày hôm sau thức dậy ta thực sự đã khỏe lại.
 
Châu Tước kiên quyết thực hiện lời hứa một phía của mình, kéo ta chuồn đến sân sau.
 
Thực ra không cần phải "chuồn".
 
Ngoại trừ bà bà và những nha hoàn gần gũi của Tiết Chiểu Chi, thì tất cả những người hầu khác trong nhà đều là của ta.
 
Quả nhiên, ta thấy được A Man.
 
Trong mùa đông lạnh giá, gió thổi đau như d.a.o cắt, nhưng hắn vẫn đứng trong chuồng ngựa, c ởi trần chải lông cho ngựa.
 
Giọng Châu Tước rất to, phấn khích nói.
 
"Tiểu thư, nhìn kìa."
 
Ta vừa muốn che miệng nàng ta thì A Man đã nghe thấy và ngẩng đầu lên, sau đó ngơ ngác mỉm cười nhìn ta.
 
Tóc hắn dường như dài ra một chút, có lẽ vì không ngờ sẽ có người đến, hắn không buộc tóc, giống như một con báo đen đang qua mùa đông với bộ lông xù xì.
 
A Man vụng về vỗ rơi mấy cọng rơm dính trên quần, sau đó nhanh nhẹn nhảy qua hàng rào, chạy đến chỗ cách ta ba bước rồi dừng lại.
 
“Phu nhân, cưỡi ngựa sao?"
 
Ta nhìn hắn, định từ chối.
 
Ánh mắt đen láy của A Man hơi u ám, hắn vụng về mở miệng, cố gắng tìm kiếm những từ ngữ quen thuộc.
 
"Có một con ngựa cái rất ngoan, rất đẹp."
 
Hắn như đang khoe khoang báu vật.
 
Ta không nhịn được mà cười nhẹ.
 
"Ừm, được."
 
Khi ta nhận ra mình đã đồng ý thì ngay cả bản thân ta cũng bất ngờ.
 
Nhưng A Man lại cười một tiếng, dáng vẻ như chạy nhảy vào chuồng ngựa, sau tiếng huýt sáo hoang dã, hắn dắt ra một con ngựa cái trắng tinh, còn bản thân thì cưỡi trên một con ngựa nâu bình thường.
 
Chuồng ngựa nhà họ Tiết nối liền với ngọn đồi phía sau, có một khu đất bằng phẳng được dùng làm trường đua ngựa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận