Ta Muốn Kết Hôn Cùng Trúc Mã
Chương 018: Ngoại trừ chuyện Trình Dĩnh Doanh có crush, cô xinh đẹp rạng rỡ hơn, đối với anh có vẻ là một chuyện tốt.
Gần đây hoạt động tuyên truyền có hơi nhiều, Trình Dĩnh Doanh nơi nơi chạy theo Lôi Kiệt Bân. Mặc dù Lôi Kiệt Bân ít để ý đến chuyện công ty, nhưng vẫn là công ty nhỏ mới mở, một số hoạt động mà giám đốc không tham dự có vẻ có chút không đủ coi trọng.
Lôi Kiệt Bân thân cao lại đẹp trai ngời ngời, đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm, đứng ở trên sân khấu trả lời phỏng vấn chung với nhóm diễn viên, người chủ trì mà không giới thiệu thì truyền thông còn tưởng anh là nam chính.
Dù sao thì bây giờ nhan sắc là chính nghĩa. Lôi Kiệt Bân tướng mạo xuất chúng ở trên weibo tạo lên một cơn bão nhỏ, người người nhà nhà còn truy tìm lai lịch giám đốc Lôi. Công nhân người Hoa tốt nghiệp hệ máy tính, làm biên trình viên hai năm ở công ty di động đứng đầu nước. Cuối năm trước thành lập Điện ảnh Nghênh Kiệt, lấy được bản quyền điện ảnh IP Mộc Tuyết, đồng thời được rất nhiều nhà đầu tư chú ý, phim còn chưa bắt đầu quay đã kí hợp đồng tuyên truyền của đài truyền hình, chỉ là phí đầu nhập quảng cáo đã đủ để ứng phí đạo cụ, chi phí phụ với phí nhân công.
Lý lịch sơ lược của anh thuận buồm xuôi gió như thế, tuổi còn trẻ đã trở thành người đứng trên đỉnh cao cuộc đời, làm người người hâm mộ. Tuy có đoạt đi nổi bật của phim, nhưng anh thân là giám đốc công ty, có thể lợi dụng làn sóng này vào phim mới.
Giám đốc Lôi mang theo hào quang, trợ lí tư nhân Trình Dĩnh Doanh theo anh đi đi vào vào cũng được không ít người chú ý, nhất là nhân viên công tác nam còn độc thân. Lôi Kiệt Bân vài lần phát hiện khi đang nhận phỏng vấn trên sân khấu, ở dưới luôn có mấy nam nhân viên công tác đến gần cô.
Hiện tại Trình Dĩnh Doanh ra cửa đều trang điểm tỉ mỉ, ăn mặc có phẩm vị, lại là sinh viên mới ra ngoài xã hội đơn thuần không có tâm cơ, tính cách ôn hòa lại cởi mở thích cười, ai lại không thích?
Thật vất vả mới có một buổi tối không có việc gì, hai người ở phòng khách chung cư nghỉ ngơi xem ti vi, điện thoại Trình Dĩnh Doanh vẫn luôn vang lên tiếng thông báo tin nhắn, vội vàng mở wechat, một chút cũng không chú tâm xem ti vi.
Lôi Kiệt Bân không bao giờ tìm tòi nghiên cứu riêng tư của người khác, chỉ là mấy ngày nay có hơi không bình thường, cô thường không có nhắn tin wechat với người khác như vậy, sao mà...
Tần suất hai ngày nay có hơi quá.
Chẳng lẽ là, có bạn trai mới?
"Đang nói chuyện với ai đó?" Lôi Kiệt Bân lui về sau dựa lưng trên sofa, bộ dáng tự nhiên không cố tình, thực ra trong lòng hoang mang cực độ.
Trình Dĩnh Doanh một tay cầm điện thoại, ngón tay nhanh chóng gõ cửu cung đưa vào pháp, không ngẩng đầu lên mà trả lời: "Là mấy nhân viên công tác trong hoạt động tuyên truyền, với cả một số nhân viên công ty."
"À..." Lôi Kiệt Bân nhíu mày, anh có hai trợ lý, một người phụ trách xử lí công ty và nghiệp vụ, một người chính là Trình Dĩnh Doanh xử li chuyện "Mộc Tuyết" và một số việc tư nhân. Theo lý mà nói, Trình Dĩnh Doanh không cần thiết liên hệ với nhân viên công ty, chỉ cần liên hệ với một trợ lý khác là chị Thái là được.
Anh tò mò hỏi: "Em nói chuyện gì với họ?"
"Tùy tiện nói..." Trình Dĩnh Doanh tiếp tục nhắn tin, bản thân cũng không phải thích nói chuyện phiếm, chỉ là các đồng sự rất nhiệt tình, đành phải hỏi gì đáp nấy.
Lôi Kiệt Bân đem đầu tiến đến bên cạnh cô, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại cô, thật là không đúng mực, nhưng lại muốn biết cô nói chuyện với ai. Trình Dĩnh Doanh cảm thấy anh đang đến gần, nghiêng đầu nâng lên, không cẩn thận hôn lên mặt anh...
Chuyện xảy đến, hai người đều không hẹn mà nhảy ra, mỗi người một bên sofa, Trình Dĩnh Doanh đỏ mặt, cảm giác nét mặt già nua của mình nóng lên, hoang mang rối loạn nhìn anh, hỏi: "Anh... Anh... Sao lại dựa vào đây..."
Lôi Kiệt Bân một tay vuốt gò má bị hôn, nói chuyện cũng lắp bắp: "Ai...Ai...Biết được em đột nhiên hôn anh?"
Hóa ra anh mới bị hại!
"Em không phải cố ý... Là anh dựa vào..." Trình Dĩnh Doanh hôn anh, ngoại trừ thẹn thùng, không có cảm giác bài xích. Nhưng Lôi Kiệt Bân lại có bộ dáng ủy khuất bị cường bạo, làm cô cảm thấy rất buồn bực, ghét bỏ cô vậy sao?
"Keng keng keng..." Điện thoại lại có tin nhắn mới, đánh vỡ không khí xấu hổ giữa hai người. Trình Dĩnh Doanh tránh đi tầm mắt của anh, cuộn mình ở một bên sofa, cúi đầu đáp lại tin nhắn.
Vừa nãy Lôi Kiệt Bân rình coi một chút, cô đang tán gẫu với nan viên công công ty, đều là một số đề tài bình thường.
Làm một người đàn ông, anh sao lại không hiểu cái kịch bản này, ngay từ đầu chiếu cô quan tâm, sau đó từng bước một tiếp cận vào cuộc sống của đối phương, sau đó đợi thời cơ thích hợp tỏ tình...
Đúng, anh chính là đang theo kịch bản này, chỉ còn thiếu thời cơ tỏ tình. Chủ yếu nhìn thái độ của Trình Dĩnh Doanh với anh, không có gì biến hóa, đại khái là quen biết lâu năm, đã sớm coi mình là anh trai ruột.
"Dĩnh Doanh, em thích loại người như thế nào?" Lần trước Chân Gia Thao hỏi cô, có đáp ứng qua loa thế nào cũng được. Đã tuyệt vọng đến mức muốn thay đổi chính mình dựa theo mẫu người cô thích.
"Làm sao vậy?" Trình Dĩnh Doanh có hơi ngại ngùng, không nghĩ tới nha lại quan tâm tới vấn đề này.
Lôi Kiệt Bân sợ tâm tư của mình bị nhìn thấu, biều tình tự nhiên trả lời: "Chỉ là muốn biết hiện tại con gái thích loại người như thế nào, sau đó bố trí cho nam chính tiếp theo."
"Ồ..." Hóa ra là vấn đề tác phẩm.
Trình Dĩnh Doanh suy nghĩ một lúc rồi trả lời: "Ôn nhu săn sóc, đối xử với em tốt, lúc em gặp nguy thì có thể vì em mà xả thân."
Nhớ tới lần đó Lôi Kiệt Bân một cước đá bay Hà Hạo Cảnh, cảm thấy anh rất soái khí, làm cô có cảm giác an toàn.
Cô nói chuyện còn mang theo chút thẹn thùng, giống như bên cạnh cô có người như vậy.
Lôi Kiệt Bân không nhịn được: "Em có người mình thích à?"
Cô kinh ngạc, ngây người một chút, gật đầu.
Ngày đó, anh biết được tiểu nha đầu trước mặt chính thức chia tay, thương lượng với Trình Dĩnh Văn tỏ tình hay không tỏ tình, lại sợ cô chưa qua bóng ma tình cảm. Trình Dĩnh Văn có nói qua, cứ chần chờ mãi, tiểu nha đầu sẽ bị người khác đoạt mất.
"Ai vậy?"
Cô đỏ mặt: "Liên quan gì tới anh?" Đứng lên, chạy vào phòng ngủ phụ.
Lôi Kiệt Bân có chút ghen tị, rốt cuộc ai làm mặt cô đỏ.
Trình Dĩnh Doanh không mang điện thoại vào phòng ngủ, điện thoại lại nhận tiếp hai tin nhắn, vang hai tiếng. Lôi Kiệt Bân cầm điện thoại nhìn lướt qua: Tổ tuyên truyền Cảnh Sơ, đoàn làm phim Đại Hùng, bộ hậu cần A Uy...
Nhớ kỹ mấy người này!
Cư nhiên mơ ước nữ nhân của anh!
Ngày tiếp theo, Lôi Kiệt Bân không có hoạt động bên ngoài, Trình Dĩnh Doanh cũng không cần đến công ty.
Trên diễn đàn wechat công ty phát ra thông báo từ chủ quản nhân sự:
Thông báo, vì đề cao việc tăng năng suất công tác, nhân viên trong công ty không được phép yêu nhau!
Ai, công ty không cho nhân viên yêu nhau?
Cô ngồi trên sofa, vừa khéo đối diện là thư phòng, thiết kế lũ không tường, cô có thể nhìn thấy Lôi Kiệt Bân đối diện với màn hình quả táo siêu lớn đánh chữ.
Người trong công ty không được phép yêu nhau?
Có phải là giám đốc cũng không thể cùng nhân viên yêu đương?
------oOo------
Bạn cần đăng nhập để bình luận