Xuyên Thư Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon
Chương 122 - Cơm bát bảo thanh mạch 2
Sau khi Trịnh Duyệt và Ngụy Vân cảm thán một phen trong video, thì hai người nhanh chóng vét sạch bát mì.
Lúc này hai món còn lại trở thành trọng điểm.
Mục Lệ Lệ nhìn thấy phần địa tam tiên kia thì xốc lại tinh thần.
Người ta thường nói, cả đời có thể đi qua rất nhiều nơi, nhưng nơi có thể gọi là cố hương cho tinh thần có lẽ chỉ có hai ba nơi.
Đối với Mục Lệ Lệ, mấy năm đi học ở Đông Bắc, không nghi ngờ gì đây chính là nơi cô ấy nhớ nhất ngoài quê mình ra.
Địa tam tiên được coi như một món ăn thường thấy của gia đình Đông Bắc, cũng không có gì ngạc nhiên. Nhưng trong mắt Mục Lệ Lệ, bát mì sợi vừa rồi tuy rằng không phải cách làm của Kê Tây, nhưng nó đã gợi lên hồi ức của cô ấy, cộng thêm một phần địa tam tiên, quả thực là như đắm chìm trong hồi ức.
Mục Lệ Lệ ngây người trong chốc lát, nhắn một tin trong nhóm ký túc xá của mình [Hội dưỡng sinh phú bà cao cấp tương lai], còn trịnh trọng gửi link video và tag ở khu bình luận của Nguyệt Dã Ngốc.
[Dilili: Cuối tuần chúng mình hẹn nhau đi! Ở tiệm này, chúng ta đi ăn mì sợi!]
Tuy rằng đã tốt nghiệp vài năm, nhưng bởi vì bốn người ở ký túc xá đều tới thành phố B, cho nên quan hệ cũng không mấy xa lạ, bình thường cũng sẽ dành chút thời gian tụ tập.
Mục Lệ Lệ vừa nhắc tới mì sợi, mấy cô gái đều nhanh chóng cuốn theo.
[Nhắc đi nhắc lại: Thứ sáu tớ được nghỉ, lúc nào cũng có thể.]
[Hà Dĩ giải ưu chỉ có phất nhanh: +1, gần đây bị hạng mục ép khùng rồi, ăn gì đó ngon để bồi thường cho bản thân một chút.]
......
Lượt xem của video Thời Nhiễm và Trịnh Duyệt hợp tác lần này cũng không tệ, ngày tải lên cũng đã có bốn năm trăm nghìn lượt xem.
Thời Nhiễm chỉ xuất hiện ở đoạn giữa một lát, nhưng dựa vào vẻ ngoài ưu việt và chức vụ bà chủ, chưa tới vài ngày đã thu hoạch được hơn ba mươi nghìn fans, nghiễm nhiên là một bà chủ rất có tiềm lực trong mảng mỹ thực.
Thời Nhiễm cũng thấy vui, bởi vì có quảng cáo của Trịnh Duyệt, mà mấy ngày nay dù giữa trưa cũng có mấy người tới thăm tiệm.
Đa số là nhân viên văn phòng ở gần đó, nhân giờ nghỉ trưa thì tới đây.
Cơm trưa Thời Nhiễm hồi mới đầu không bán hết, mấy ngày gần đây đã dần có thể bán hết trước một giờ chiều.
Chỉ là lúc này cũng đặt ra một việc trước mặt Thời Nhiễm.
—- Cô phải tìm người tới giúp đỡ.
Sau khi nhà hàng nhỏ làm xong, buổi sáng Thời Nhiễm vốn rất gấp, sau khi mua thức ăn về thì phải bắt tay xử lý. Kỳ thật những người từng lăn lộn trong nghề bếp đều biết, có đôi khi bận rộn vốn không phải là lúc xào rau bữa trưa, mà là khâu chuẩn bị rườm rà.
Rau củ quả thì gọt vỏ thái sợi, xử lý thịt ướp gia vị, trước kia chỉ có mấy chục suất cơm buổi trưa thì Thời Nhiễm còn có thể làm một mình được, nhưng bây giờ lượng người tới ngày càng nhiều, thời gian chuẩn bị cho buổi trưa đúng là tăng lên gấp bội.
Còn có gian hàng nhỏ buổi tối, tuy rằng Thời Nhiễm cảm thấy gian hàng nhỏ cũng ổn, nhưng chỉ bày gian hàng nhỏ, để nhà hàng lớn như vậy mà trống không cũng không được.
Quan trọng hơn là, Thời Nhiễm tính toán thu nhập của mình, trong khoảnh khắc liền có cảm giác nguy cơ trùng trùng.
Không riêng gì vấn đề nợ nần, lần trước sửa nhà cũng khiến cho cô nhận thức được một điều —— sửa căn tứ hợp viện này thật sự rất đắt!
Sửa căn bên phía tây cũng đã tốn nhiều tiền như thế, chờ đến căn chính phòng lớn hơn, nóc nhà rách gần như không có mấy mảnh ngói ở căn phía đông, còn có phía sau một mảnh dường như đã phế tích ở dãy nhà sau...
Không thể nghĩ nữa, còn nghĩ nữa tiếp tục nữa thì sẽ không ngủ được mất.
Thời Nhiễm nghĩ thầm, tốt nhất cô nên tuyển bên này hai người, một người hỗ trợ làm việc vặt, một người phụ việc trong bếp.
Muốn đến việc trong phòng bếp, rất nhiều người học nghề này, ban đầu đều là làm cắt tỉa, trang trí.
Cắt tỉa, chính là tiến hành mấy công việc như xử lý rau củ quả, cắt xong thì chia trọng lượng, rồi thịt thì ướp gia vị. Trang trí, thông thường là tiến hành xử lý rau củ quả và bước cuối cùng đưa món ăn ra.
Thời Nhiễm đương nhiên cần người cắt tỉa và tạp vụ.
Nghĩ đến đây, Thời Nhiễm có chút khó xử, trong những người tới chỗ này giúp đỡ, đương nhiên chị Phùng là tiện nhất, mấy người phụ nữ khác hoặc là trong nhà có con không buông được, hoặc là trong nhà có việc làm ăn buổi tối không có thời gian.
Nhưng mà chị Phùng......
Thời Nhiễm suy nghĩ vẫn quyết định đến buổi tối kéo bác Vương sang nhà chị Phùng hỏi chị ấy, nếu như đối phương đồng ý, thì cô sẽ chính thức ký hợp đồng với chị ấy.
Còn về việc cắt tỉa, Thời Nhiễm định từ từ tìm.
Chỗ này của cô tuy có mặt tiền cửa hàng nhỏ, nhưng cô không muốn dùng kiểu người ngay cả những thứ cơ bản cũng không hiểu, người cắt tỉa tốt cũng rất khó tìm, chỉ có thể trông chờ vào may mắn thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận