Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 1156: Lực lượng tín ngưỡng. Tác dụng của thư linh (1)


Chương 1156: Lực lượng tín ngưỡng. Tác dụng của thư linh (1)
Chỉ riêng đặt ở nơi đó, yêu tà yêu ma trở xuống đã không dám đến gần.
Nếu là ở trong bất cứ một môn phái giang hồ nào, cho dù là vô thượng đại phái, đây cũng là chí bảo đủ để vĩnh cửu truyền thừa xuống.
Nếu tính cả nội dung bên trong ghi lại, vậy đặt ở trong Nhân tộc trước mắt, cũng đủ để thành truyền thừa căn cơ Nhân tộc.
“Thiên Địa Huyền Công đã lưu lại truyền thừa, võ học tổng cương đến tận đây xem như có được truyền thừa đầy đủ từ Đoán Thể đến Động Thiên cảnh, cho dù ta thật sự vô ý ngã xuống ở bên ngoài, phần truyền thừa này chung quy là có vài phần hy vọng.”
Khép lại võ học tổng cương, Thẩm Trường Thanh coi như là buông xuống một sự kiện.
Võ học tổng cương hoàn thành.
Võ viện thiết lập.
Không có gì bất ngờ, Nhân tộc sẽ nghênh đón một màn võ đạo hưng thịnh.
Có khả năng lớn, là một thời kì Nhân tộc cường thịnh nhất sau khi thượng cổ qua đi.
Dù sao từ sau thượng cổ, Nhân tộc ở trên võ đạo, cường giả thật sự có thể tới cấp Thiên Nhân, căn bản là không có mấy ai.
Nhưng Thẩm Trường Thanh tin tưởng, trong mấy chục năm sau này, Nhân tộc sẽ có không ít Thiên Nhân ra đời.
Về phần Bất Hủ Kim Thân cùng với Động Thiên cảnh mà nói, hoàn toàn là xem ý trời.
Hai cảnh giới này, không dễ dàng đột phá như vậy.
Sau khi thở dài một hơi, Thẩm Trường Thanh đang định đứng dậy rời đi, đột nhiên phát hiện, trong thức hải của mình có thêm một mảng màu vàng mỏng manh.
Màu vàng rất mỏng manh, như là nến tàn trong gió, có thể tắt đi biến mất bất cứ lúc nào.
Nhưng mà, khi cảm giác của hắn đặt ở mảng màu vàng kia, lại từ trong đó cảm nhận được một khí tức thần thánh uy nghiêm.
Thậm chí, Thẩm Trường Thanh còn có thể từ trong đó, nghe được một ít thanh âm, cùng với nhìn thấy một ít hình ảnh.
“Thẩm trấn thủ chính là người sáng lập Võ viện, cũng là người đứng đầu võ đạo thiên hạ hiện nay, các ngươi đã vào Võ viện, nên bái Thẩm trấn thủ trước!”
“Thẩm trấn thủ mở con đường phía trước võ đạo, để chúng ta có dấu vết có thể theo, đã có thể xứng với một chữ Thánh.”
“Hôm nay tiểu tử vào Võ viện, hy vọng có thể được Võ Thánh phù hộ, để con đường võ đạo của tiểu tử bằng phẳng!”
“Võ Thánh —— “
Có tiếng vạn dân, cũng có người nói nhỏ.
Trong hình ảnh.
Chỉ thấy từng học sinh vào Võ viện, đang bái kiến phía dưới tượng đá.
Từng mảng màu vàng mỏng manh đến cực điểm, từ trên người các học sinh đó trào ra, hướng về tượng đá hội tụ vào, sau đó tượng đá lại có màu vàng nhỏ bé không thể tra xét, hướng về hư không trong cõi nào đó tan đi..
Cuối cùng, toàn bộ màu vàng đều hội tụ ở nơi này.
Sau đó, trong lòng Thẩm Trường Thanh dâng lên một tia hiểu ra: Tín ngưỡng!
Hắn đã biết, màu vàng trong thức hải thật ra chính là lực lượng tín ngưỡng.
Đại Tần ở các nơi thiết lập Võ viện, sau đó ở trong Võ viện lại thiết lập tượng đá của mình, hôm nay Võ viện chiêu sinh mọi người tiến vào Võ viện, đều là vái mình trước.
Như vậy, có người trong lòng sẽ dâng lên vài phần tín ngưỡng.
Đặc biệt bản thân chính là Đại Tần Trấn Thủ sứ, bản thân ở trong Nhân tộc đã có danh vọng không nhỏ.
Dưới đủ loại nhân tố, lực lượng tín ngưỡng, cũng liền sinh ra như vậy.
“Thời kì thượng cổ, con đường sau Thần cảnh, chính là lấy tín ngưỡng là chính nhỉ!”
Thẩm Trường Thanh cảm thụ được khí tức thần thánh kia, hắn xem như lần đầu tiên tiếp xúc đến loại lực lượng này.
Thời điểm thượng cổ.
Võ giả thần hồn gầy yếu, lại không thể tiến một bước khiến cho thân thể lột xác, cho nên liền mở lối tắt khác, lấy khí vận phong thần, luyện hóa thiên địa khí vận để tăng tiến thần hồn.
Đợi tới sau khi thần hồn trưởng thành đến mức nhất định, mới thu thập tín ngưỡng, trở thành thần linh thật sự.
Bởi vậy có thể thấy được, tín ngưỡng loại lực lượng này cấp bậc rất cao, bản thân không đến trình độ nhất định, căn bản không có khả năng tiếp xúc thậm chí luyện hóa.
Vừa nghĩ tới đây, hắn lại mang sức chú ý một lần nữa đặt ở trên lực lượng tín ngưỡng trong thức hải.
“Ta hôm nay ngưng tụ lực lượng tín ngưỡng, nếu ta mang lực lượng này luyện hóa, chẳng phải là nói rõ, ta cũng có thể đi lên con đường thời kỳ thượng cổ.”
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Khi hắn mang tính chất thử dùng thần niệm, đi thật sự tiếp xúc lực lượng tín ngưỡng kia, đột nhiên, một loại cảm giác bài xích chán ghét dâng lên từ đáy lòng.
Loại chán ghét này, là bản năng bài xích của mình.
Giống như là người thường, đối mặt một loại thực vật cực kỳ ghê tởm, thoe bản năng sinh ra chán ghét bài xích, sợ tránh còn không kịp.
Biến hóa của thân thể, khiến sắc mặt Thẩm Trường Thanh trở nên cổ quái.
Trong thức hải có thêm lực lượng tín ngưỡng, hắn vốn muốn thử xem có thể luyện hóa hay không, lấy nó để tăng tiến thực lực của mình.
Nhưng chưa từng nghĩ, mình thế mà không hấp thu được lực lượng tín ngưỡng đó.
Nói chuẩn xác, không phải không thể, mà là không muốn.
Bài xích!
Bản năng trong thân thể bài xích, đã là đang nói cho bản thân, nếu cưỡng ép luyện hóa lực lượng tín ngưỡng, là tuyệt đối không có bất cứ lợi ích gì.
“Tín ngưỡng phong thần, nói trắng ra là lực lượng tín ngưỡng tương đương với chất dinh dưỡng của thần hồn, nó có thể khiến thần hồn tiến một bước lột xác, tiếpd dó tiến vào đến một cái cảnh giới huyền diệu khó giải thích.
Đường ta đi, thân thể cùng thần hồn là tuy hai mà một, chú ý là hai thứ cùng tiến, do đó làm được sức mạnh to lớn quy về bản thân.
Sau khi tiến vào Động Thiên cảnh, mở bí tàng chính là một quá trình sức mạnh to lớn quy về bản thân.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận