Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2637: Thương huynh, ta đến trợ ngươi! (2)


Chương 2637: Thương huynh, ta đến trợ ngươi! (2)
Trong hư không.
Ba người lấy tư thái tam giác, bao vây tên Thần cảnh tầng bảy kia ở giữa.
“Thương huynh không sao chứ!”
Cổ Sơn cầm trong tay cây rìu đồng xanh khổng lồ, cho dù cả người nhuốm máu, trên mặt cũng vẫn như cũ là vẻ mặt thoải mái.
Nghe vậy, Thương Bắc khẽ lắc đầu: “Tạm thời không chết được.”
Bây giờ là không chết được.
Nhưng nếu Đông Phương Chiếu ra tay muộn một hơi thở, như vậy hắn coi như chết hoàn toàn.
Khi nói chuyện, cánh tay trái bị cụt của Thương Bắc diễn sinh máu thịt, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục.
Mấy người nhìn như đang nói chuyện, thực ra cũng là đang tìm cơ hội khôi phục bản thân. Một bên khác, Ngân Diện ở lúc nhìn thấy Cổ Sơn cùng Đông Phương Chiếu gia nhập chiến đoàn, tâm thần đã chìm vào đáy vực.
Thẳng đến lúc này, hắn mới phát hiện Cô Phong đã ngã xuống.
Thay lời khác mà nói.
Ở dưới tình huống không tính Huyết Ngạc hoàng, ba vị Thần cảnh hậu kỳ của Huyết Ngạc nhất tộc, hôm nay chỉ còn lại có một mình mình.
Cổ Sơn và Đông Phương Chiếu có thể liên thủ chém giết Cô Phong, thực lực mạnh bao nhiêu có thể thấy được phần nào, tuy đối phương bây giờ đã bị thương nặng, nhưng trạng thái trước mắt của bản thân cũng chẳng tốt tới đâu.
“Không lẽ thật là trời muốn diệt Huyết Ngạc nhất tộc ta!”
Ngân Diện tràn đầy không cam lòng.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Thương Bắc, lạnh giọng nói: “Các ngươi rốt cuộc đến từ một tộc nào, vì sao phải tử chiến đến cùng với tộc ta, nếu là dừng tay ở đây, ân oán ban đầu đều có thể xóa bỏ.”
Tuy trong lòng Ngân Diện rõ, đối phương thế tới rào rạt quả quyết là không có khả năng dừng tay, nhưng vẫn nhịn không được nói một câu.
Hôm nay, hắn cũng không có nắm chắc có thể chống lại ba người công kích.
Đặc biệt Cô Phong đã ngã xuống ở trên tay hai người trong đó, càng khiến hắn chịu chấn động to lớn.
Chỉ là...
Trả lời Ngân Diện, lại là ba công kích cương mãnh đến cực điểm.
Thấy vậy, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ra tay ngăn cản.
Ánh rìu cắt qua hư không, Cổ Sơn trầm giọng nói: “Cẩn thận hắn sử dụng một môn thần thông có thể hóa thành cầu vồng màu máu, ta và Đông Phương huynh chính là bị thương nặng ở trong môn thần thông đó.”
Ánh sáng cầu vồng màu máu?
Thương Bắc gật đầu khẽ không thể phát hiện.
Hắn lúc trước luôn tử chiến với Ngân Diện, tuy chưa chú ý tình huống chiến trường khác, nhưng ở lúc Hóa Huyết Thần Quang xuất hiện, vẫn bị chấn động.
Cho nên, đối với môn thần thông quỷ dị kia, Thương Bắc cũng ôm tâm lý cảnh giác.
Nghe vậy, trong lòng Ngân Diện lửa giận ngút trời.
Hắn bây giờ giận không phải đám người Thương Bắc, mà là giận mình.
Đáng hận bản thân không chịu cố gắng, chưa thể lĩnh ngộ ra Hóa Huyết Thần Quang, bằng không, cho dù liều mạng bị thương nặng, cũng có thể khiến đối phương mất mạng.
Ầm ầm ầm! !
Chém giết giữa Thần cảnh thanh thế không nhỏ.
Tuy bọn người Đông Phương Chiếu trên người đều có thương tích, nhưng bọn họ mỗi người thực lực đều có thể làm đến mức vượt cấp chiến đấu.
Cho nên, Đông Phương Chiếu cùng Cổ Sơn hai người, nghiêm khắc mà nói đã tính là hai Thần cảnh hậu kỳ bị thương nặng, cộng thêm một mình Thương Bắc có thể so với Thần cảnh trung kỳ bị thương nặng, ba người hợp sức cho dù Ngân Diện cũng phải rơi vào hạ phong.
“Lại là một tồn tại lĩnh ngộ pháp tắc!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh đặt ở trên người Thương Bắc, trường đao trong tay đối phương tuy đã tan vỡ, nhưng hôm nay tuy là tay trần, cả người cũng giống như thần binh ra khỏi vỏ, có được mũi nhọn không thể ngăn cản.
Đao đạo pháp tắc!
Nhưng có điều khác với đao đạo pháp tắc Ngô Khuyết lĩnh ngộ, tương tự là pháp tắc diễn sinh thuộc về đao đạo pháp tắc.
Như là đao đạo pháp tắc kiếm đạo pháp tắc vân vân các pháp tắc, đều có rất nhiều chi nhánh, không phải là cùng con đường.
“Vốn cho rằng trong Nhân tộc tu sĩ có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc không nhiều, bây giờ xem ra, vẫn là ta đánh giá thấp Nhân tộc. Chủng tộc này từng ở thời kỳ thượng cổ uy áp chư thiên, cho dù bây giờ xuống dốc, nội tình cũng không phải đơn giản như vậy.
Tuy là lấy lực lượng pháp tắc mới làm tới mức vượt cấp khiêu chiến, nội tình chưa chắc đã mạnh bao nhiêu, nhưng ở trong Thần cảnh cũng có thể xứng với danh hiệu thiên kiêu.”
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Kẻ có thể ở trong Thần cảnh xưng là thiên kiêu, chưa chắc đã là thiên kiêu thật sự, có thể chỉ là ngụy thiên kiêu xưng hùng trong một cảnh giới nào đó mà thôi.
Nhưng ở trong chư thiên, những kẻ gọi là thiên kiêu thật sự kia, lại có bao nhiêu có thể hoành hành mỗi một cảnh giới.
Nghiêm túc mà nói.
Thật ra rất nhiều thiên kiêu, đều là ở trong một cảnh giới nào đó đạt được danh hiệu thiên kiêu, khi lấy đến một tầng diện cao hơn lại tỏ ra bình thường, tương tự chỉ có thể xưng là ngụy thiên kiêu mà thôi.
Cho nên, đối với đám người Thương Bắc có thể ở trong Thần cảnh vượt cấp chiến đấu, Thẩm Trường Thanh là rất xem trọng.
Đối phương có thể ở trong Thần cảnh vượt cấp chiến đấu, ai có thể xác định ở trong Thần Vương cảnh không thể vượt cấp chứ?
Thiên kiêu như vậy, bất luận là đặt ở trong một tộc nào, đều rất quan trọng.
Một lát sau.
Thẩm Trường Thanh dời ánh mắt đi, không nhìn chiến trường của đám người Thương Bắc nữa.
Bởi vì không có gì cần thiết chú ý nữa.
Mấy người Thương Bắc tuy trạng thái không được, nhưng thực lực không kém, Ngân Diện nếu là Thần cảnh tầng tám tầng chín, ba người chưa chắc có thể hạ được, nhưng nếu chỉ là Thần cảnh tầng bảy, tuyệt không có vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận