Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 1743: Đi đưa thánh tử về (1)


Chương 1743: Đi đưa thánh tử về (1)
Hai bên khai chiến, đó là chuyện sớm muộn gì.
Đặc biệt mình lập hoàng đình, Trung Huyền giới có cường giả ngăn trở, hiển nhiên hoàng đình xuất hiện đã xúc động trái tim mẫn cảm của Trung Huyền giới.
Kế tiếp, chỉ xem Trung Huyền giới khi nào ra tay, hoàng đình có thực lực ngăn cản hay không.
“Cho bổn hoàng một ít thời gian nữa, Trung Huyền giới nho nhỏ lại có thể tính là cái gì!”
Ánh mắt Cổ Hưng hơi lạnh.
Từ sau khi cai quản khí vận Nhân tộc, trở thành Nhân hoàng, hắn liền cảm giác được bản thân như được thể hồ quán đỉnh, tốc độ tu hành so với trước kia nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hai ngày trước mới tấn thăng Thiên Nhân, hôm nay đã có tư thế tiến vào Thiên Nhân tầng thứ hai.
Cổ Hưng tin tưởng, duy trì tốc độ này, không cần bao lâu, mình liền có thể tiến vào Bất Hủ Kim Thân cảnh, thậm chí Động Thiên cảnh sau đó.
Tín ngưỡng thần đạo mà nói, hắn không có ý tứ muốn đi.
Chỉ nhìn Thẩm Trường Thanh có thể ở trong Động Thiên cảnh, có thể địch nổi Thần Vương liền có thể nhìn ra được, võ đạo so với tín ngưỡng thần đạo mạnh hơn rất nhiều.
Cho dù mình không thể so sánh Thẩm Trường Thanh, ngày sau tấn thăng Động Thiên cảnh, cũng mạnh hơn Thần cảnh tầm thường.
Bỏ con đường như vậy không đi, ngược lại đi tín ngưỡng thần đạo, đó là đầu óc có vấn đề.
...
Từ hoàng cung rời đi, Thẩm Trường Thanh lặng yên về tới nơi ban đầu của mình.
Trong sân.
Võ Thư bày ra hình thái bản thể, vẫn đang luyện hóa lực lượng tín ngưỡng ẩn chứa trong thần tinh.
Ở dưới luồng tín ngưỡng mênh mông kia vun đắp, đối phương đã thành công từ tam phẩm đạo binh tiến vào đến tiêu chuẩn tứ phẩm đạo binh, hơn nữa xem ra, cách tiến cấp thành ngũ phẩm đạo binh cũng không xa nữa.
Không quấy nhiễu Võ Thư tiến cấp, suy nghĩ của hắn bay tới nơi khác.
“Hoàng đình bây giờ thế cục không thể lạc quan, ngoài có chư thiên vạn tộc như hổ rình mồi, trong có Trung Huyền giới uy hiếp, nói đến cùng, vẫn là hoàng đình bây giờ thực lực không đủ, bằng không toàn bộ phiền toái đều có thể trực tiếp giải quyết.”
Thẩm Trường Thanh âm thầm thở dài.
Chư thiên vạn tộc tạm thời không cần lo lắng, có Hư Không giới, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra vấn đề gì, ngược lại là Trung Huyền giới là vấn đề lớn nhất.
Rất hiển nhiên.
Trung Huyền giới và hoàng đình đều là một bộ phận lệ thuộc Nhân tộc, nhưng kẻ trước chướng mắt người sau.
Cơ Doanh khi nói chuyện, trong ngôn ngữ vẻ mặt đối với Nhân tộc ngoại giới là có nhiều sự coi thường.
Ở trong mắt Trung Huyền giới, hoàn toàn tương đương con kiến.
Mặc cho Nhân tộc ngoại giới hoàn cảnh sinh tồn ác liệt như thế nào, bọn họ đều sẽ không vươn tay giúp đỡ.
Trái lại.
Nếu Nhân tộc bên ngoài làm bất cứ chuyện gì khiến bọn họ không hài lòng, Trung Huyền giới sẽ phái cường giả đi ra xử lý.
Tựa như một lần này lập hoàng đình.
Người Trung Huyền giới tới căn bản là không nói lời thừa, mà là lựa chọn trực tiếp ra tay.
Từ đây có thể nhìn ra được, người Trung Huyền giới làm việc cao ngạo, hơn nữa cực kỳ lạnh lùng đối với Nhân tộc ngoại giới.
Ban đầu, chuyện Trung Huyền giới ngồi xem Nhân tộc bên ngoài bị yêu tà hãm hại, lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, Thẩm Trường Thanh là không có ý tứ tính sổ với đối phương.
Dù sao Trung Huyền giới làm như thế nào, đó là chuyện của đối phương, hắn sẽ không cưỡng cầu Trung Huyền giới ra tay.
Nhưng hôm nay vấn đề là, Yêu tà hãm hại Nhân tộc, Trung Huyền giới không ra tay, lúc Nhân tộc muốn lập hoàng đình, Trung Huyền giới ngược lại phái cường giả tập kích.
Như vậy, sự việc liền hoàn toàn khác.
“Cách làm của Trung Huyền giới hoàn toàn coi Nhân tộc bên ngoài như nô bộc, mặc nó tự sinh tự diệt, lại không thể dễ dàng cho phép Nhân tộc bên ngoài có bất cứ điều gì làm trái, hôm nay Cơ Doanh bị trấn áp ở trong thiên lao, Trung Huyền giới nhất định sẽ không ngồi yên không lý đến.
Muốn đối phó Thiên Đạo tông cùng với cường giả khác có thể tới, ta còn phải chuẩn bị sẵn sàng mới được.”
Trong lòng Thẩm Trường Thanh lạnh lùng.
Hai bên chung sống hoà bình là không có khả năng.
Đã không thể chung sống hoà bình, vậy chỉ có thể bày ra lực lượng tuyệt đối, để Trung Huyền giới rõ, Nhân tộc hôm nay không phải tùy ý bọn họ nhào nặn.
Quy Tắc Thần Vương tầm thường, hắn cũng không lo lắng.
Thẩm Trường Thanh thật sự lo lắng, là Trung Huyền giới có thể tồn tại cường giả vượt qua Thần Vương cảnh, cùng với nắm giữ đạo binh hoặc thủ đoạn cường đại.
Như vậy, bản thân chỉ có tiến một bước tăng lên thực lực, lúc đối mặt Trung Huyền giới, mới có thể có nắm chắc lớn hơn nữa.
Nghĩ đến đây, tâm thần Thẩm Trường Thanh chìm vào trong bảng điều khiển, tính trước mang thần thông hiện có, đều tăng lên tới cấp bậc pháp tắc rồi nói tiếp.
...
Trong thiên địa vô ngần, có dãy núi kéo dài nằm trong đó.
Trên dãy núi, có thể thấy được có ngọn núi hùng vĩ cắm thẳng trong mây, chung quanh mây mù mờ mịt, có thể thấy được tiên hạc lượn vòng, bày ra một cảnh tượng tiên gia.
Đây chính là chỗ một trong ngũ tông thập nhị cung của Trung Huyền giới, Thiên Đạo tông.
Chỉ thấy trong vô số ngọn núi, trên một ngọn núi hùng vĩ nhất trong đó, có đại điện tồn tại ở nơi đó.
Khí tức thê lương cổ xưa.
Làm người ta nhìn mà sinh ra e sợ.
Trong điện, có thân thể vĩ ngạn kim quang quanh quẩn, ngồi ngay ngắn ở nơi đó, giống như một vị thần linh vô thượng đội trời đạp đất.
“Cơ Doanh tới bên ngoài đã được mấy ngày, nhưng chưa có tin tức truyền về, nghĩ hẳn là có vấn đề gì rồi.”
Thần Hư chậm rãi mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận