Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4397 - Đại quân đột kích, nửa bước không nhường! (1)

Thái Thúc Thần Chủ nói: “Căn cứ tin tức báo lại, Hỗn Độn đế triều cùng Thiên Diễn đế triều đồng thời buông xuống Thiên Lôi vực, sau bị tông chủ Thiên tông Thẩm Trường Thanh bằng vào sức một mình đánh tan.
Toàn bộ cường giả từ Thần Chủ trở lên của hai đại đế triều ngã xuống hết, không một ai may mắn sống sót, chỉ còn lại số rất ít tàn quân có thể thoát khỏi Tuyên Cổ đại lục.”
“Cái gì...”
Cho dù là Thượng Khung Thần Hoàng, chợt nghe nói tin tức này, cũng không khỏi ngây ra ở tại chỗ.
Rất hiển nhiên, hắn cũng không ngờ sự việc sẽ phát triển đến một bước này.
Vốn cho rằng truyền đến là tin tức hai đại đế triều ở Tuyên Cổ đại lục giết chóc bừa bãi, không ngờ truyền đến lại là tin tức hai đại đế triều tan tác.
Trong lúc nhất thời, Thượng Khung Thần Hoàng cũng chấn động không thôi.
Một lát sau, vị Thần Hoàng này của Hoàng Cực thần cung mới cảm thán một tiếng: “Hay cho một cái Thiên tông, hay cho một gã Thẩm Trường Thanh, Nhân tộc không hổ là đại tộc đứng đầu thượng cổ, cho dù xuống dốc đến vậy, cũng có yêu nghiệt kinh thế xuất thế.
Lời đồn người này ban đầu trấn thủ tường lũy chư thiên, từng chém giết rất nhiều cường giả U Minh, hôm nay hai đại đế triều bị thua, cũng liền hợp với lẽ thường!”
Trên mặt Thượng Khung Thần Hoàng không giấu được ý cười, tuy Thiên tông và thần cung xé rách da mặt, hai bên đã đến trình độ không chết không thôi.
Nhưng ở trong mắt Thượng Khung Thần Hoàng, ân oán hai bên lớn nữa, cũng chỉ là ân oán của nội bộ chư thiên.
Ở hôm nay lúc U Minh xâm nhập, toàn bộ thế lực đều nên nhất trí đối ngoại.
Cho nên khi nghe tin báo chiến thắng của Thiên tông, Thượng Khung Thần Hoàng cũng cảm thấy vui sướng phát ra từ trong lòng.

“Thẩm Trường Thanh thực lực như thế, cũng là cái uy hiếp không nhỏ, chúng ta cũng cần tìm một cơ hội, mang hắn cùng với Thiên tông Nhân tộc sau lưng hắn diệt trừ hết.
Nếu không, chỉ sợ càng ngày càng khó khắc chế!”
Trong mắt Thái Thúc Thần Chủ có một mảng biểu cảm âm trầm lạnh lẽo hiện lên.
Hắn chưa quên nhớ sự nhục nhã lúc trước Thẩm Trường Thanh cho mình.
Khi Thẩm Trường Thanh bại lộ ra thân phận Nhân tộc, Thái Thúc Thần Chủ chính là dẫn đầu vỗ tay tỏ ý vui mừng.
Ở trong mắt hắn, Thẩm Trường Thanh là địch với toàn bộ thần cung, chính là tự tìm đường chết.
Nhưng mà ——
Ngay tại lúc Thái Thúc Thần Chủ vừa dứt lời, đối phương liền cảm nhận được không khí chung quanh có chút ngưng trọng.
Chờ hắn nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Thượng Khung Thần Hoàng, tâm thần nhất thời chấn động.
“Thượng Khung Thần Hoàng...”
Thái Thúc Thần Chủ không biết mình nơi nào nói sai, trong lúc nhất thời có chút không biết làm sao.
Đột nhiên bị một vị Thần Hoàng nhìn chằm chằm như thế, dù là lấy tâm tính của Thái Thúc Thần Chủ, cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Giọng Thượng Khung Thần Hoàng lạnh nhạt: “Kẻ thù bên ngoài xâm nhập, bổn hoàng không hy vọng nhìn thấy thế lực chư thiên tự loạn đầu trận tuyến.
Tuy nói Nhân tộc cùng thần cung là địch đã lâu, nhưng Thẩm Trường Thanh có thể chém giết tu sĩ U Minh, ở trong mắt bổn hoàng đó là đối với toàn bộ chư thiên cũng có công lớn.
Nếu lại để bổn hoàng nghe được lời phá hoại nội bộ chư thiên đoàn kết cỡ này, đừng trách bổn hoàng trở mặt không lưu tình!”
Răn dạy bất thình lình, khiến sắc mặt Thái Thúc Thần Chủ ngẩn ra, không biết nên trả lời như thế nào.
Lúc này, Thượng Khung Thần Hoàng lại nói: “Ngươi nên rõ, U Minh xâm nhập không phải việc của một nhà, việc này quan hệ đến toàn bộ chư thiên tồn vong.
Hôm nay đối đầu kẻ địch mạnh, nếu chư thiên lại nội đấu lung tung, diệt vong chính là chuyện sớm muộn gì.
Cho nên mặc kệ Thẩm Trường Thanh thân phận cỡ nào, nhưng ở lúc kẻ địch bên ngoài xâm nhập hắn chỉ có một thân phận, đó là anh hùng chư thiên!”
“Nhưng lão tổ bên kia...”
Sắc mặt Thái Thúc Thần Chủ lúc xanh lúc trắng, cuối cùng thật cẩn thận nói một câu.
Lão tổ!
Nghe được lời của Thái Thúc Thần Chủ, vẻ mặt Thượng Khung Thần Hoàng cũng có chút biến hóa vi diệu, cuối cùng hắn lắc lắc đầu.
“Cho dù là lão tổ ở nơi này, nghĩ hẳn cũng sẽ giữ ý kiến nhất trí với bổn hoàng.
Lui một bước mà nói, cho dù lão tổ phản đối lại có thể như thế nào, chỉ cần bổn hoàng tọa trấn tường lũy chư thiên cùng với Hoàng Cực thần tộc một ngày, sẽ không cho phép Hoàng Cực thần tộc nhấc lên nội loạn.
Nếu ai dẫn đầu nội loạn, bổn hoàng chém hắn đầu tiên!”
Một câu cuối cùng, sắc mặt Thượng Khung Thần Hoàng lạnh lẽo, có một phần sát ý đáng sợ tràn ngập ở trong hư không.
Thái Thúc Thần Chủ nhất thời biến sắc, cuống quít cúi đầu không dám nói một chút nào nữa.
Hắn có thể nghe ra, lời nói của Thượng Khung Thần Hoàng chính là nghiêm túc.
Vị này ở trước khi trấn thủ tường lũy chư thiên, chính là Thần Hoàng đứng đầu của Thái Hư giới, ở Thái Hư giới vực chém giết Thiên Ma vô số năm tháng, Thiên Ma ngã xuống ở trong tay đối phương cũng là vô số kể.
Cho nên, Thái Thúc Thần Chủ không có lá gan khiêu khích thủ đoạn thiết huyết của Thượng Khung Thần Hoàng.
Cho dù ở trong lĩnh vực chư thiên, Thượng Khung Thần Hoàng chỉ tương đương với Thần Chủ tuyệt đỉnh, bản thân Thái Thúc Thần Chủ là Thần Chủ tầng mười, cách Chủ tuyệt đỉnh cũng không kém bao nhiêu, theo lý mà nói thực lực cho dù yếu hơn kẻ trước, cũng nhất định không yếu hơn quá nhiều.
Nhưng mà, Thần Chủ tuyệt đỉnh cùng Thần Chủ tuyệt đỉnh, cũng có khác biệt rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận