Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4321 - Cách không ra tay (2)

Rất hiển nhiên.
Chư thiên thần tộc là tính trước một bước diệt trừ cường giả khác của Thiên tông, cho nên mới cần vây giết Lệ Khai Dương.
Dù sao Lệ Khai Dương chính là cường giả đứng đầu số lượng không nhiều của Thiên tông, nếu có thể chém giết đối phương, cũng có thể khiến thực lực Thiên tông tổn thất một bộ phận.
Nhìn chém giết trong hư không, có Thần Chủ âm thầm lắc đầu.
“Thực lực Lệ Khai Dương thật sự mạnh đến cực điểm, bất đắc dĩ thời gian chứng đạo quá ngắn, hơn nữa đối mặt mấy vị Thần Chủ, bại vong chỉ là vấn đề thời gian.”
“Lệ Khai Dương nếu ngã xuống, Thiên tông chỉ sợ là giận điên lên!”
“Thiên tông nổi giận lại có thể như thế nào? Thần cung lần này hạ quyết tâm yếu tiêu diệt Nhân tộc, chỉ bằng sức của một mình vị tông chủ Thiên tông kia, lại nào có thể chống lại toàn bộ thần cung!”
Kết quả một trận chiến của Thiên tông và thần cung ở trong mắt Thần Chủ khác, phần thắng của người trước phi thường xa vời.
Không phải nói Thiên tông thực lực không được, mà là thần cung càng thêm cường đại.
“Ầm ——”
Kiếm cương màu máu tan vỡ, lực lượng mạnh mẽ đánh đến, hộ thể cương khí nháy mắt bị phá vỡ, toàn thân Lệ Khai Dương như bị thương nặng, thân thể mạnh mẽ nứt nẻ, lượng lớn thần huyết phun trào ra.
Bị thương nặng như thế lại chưa khiến hắn mất sức chiến đấu, ngược lại hoàn toàn kích phát hung tính trong lòng, không chống đỡ công kích khác nữa, mà là toàn lực đánh về phía Thần Dương Thánh Chủ.
“Lệ mỗ hôm nay cho dù có chết, cũng muốn ngươi chôn cùng!”
“Chết tiệt...”
Sắc mặt Thần Dương Thánh Chủ cực kỳ khó coi, Lệ Khai Dương một bộ tư thế muốn đồng quy vu tận, khiến hắn cũng cảm nhận được áp lực to lớn.
Chỉ là điều khiến Thần Dương Thánh Chủ không hiểu là, rõ ràng bốn vị Thần Chủ vây công, đối phương vì sao phải nhìn chằm chằm mình để đánh.
Nhưng buồn bực thì buồn bực, Thần Dương Thánh Chủ cũng chỉ có thể toàn lực ngăn cản, lấy thế cục trước mắt phát triển tiếp, chỉ cần kéo dài một đoạn thời gian nữa, Lệ Khai Dương nhất định ngã xuống.
Ngay lúc này, có sát ý kinh thiên đánh vỡ hư không, kiếm cương băng qua ức vạn dặm đánh giết đến, lực lượng khủng bố mênh mông cuồn cuộn, khiến trong lòng Thần Dương Thánh Chủ chợt hiện ra bóng ma tử vong.
Không chần chờ, Thần Dương Thánh Chủ trực tiếp na di hư không tránh né.
Ngay tại lúc thân hình hắn vừa tránh lui, đã có kiếm cương chém tới ngang trời, chém giết nửa đoạn thần thể, thương tổn nặng như thế khiến sắc mặt Thần Dương Thánh Chủ trắng bệch.
Nhưng không chờ hắn làm ra ứng đối, lại thấy có trăng sáng chiếu rọi không gian, nguyệt hoa ấm áp rơi xuống hư không, vô số sát cơ đột nhiên dựng lên, Thần Dương Thánh Chủ chỉ cảm thấy cổ phát lạnh, sau đó chính là trời đất xoay chuyển.
Khoảnh khắc trước khi ý thức mất đi, hắn thấy được thân thể không đầu quen thuộc.
Biến cố bất thình lình xảy ra, khiến cường giả bọn Địa Linh hoàng đột nhiên biến sắc, từ kiếm cương xuất hiện lại đến Thần Dương Thánh Chủ ngã xuống, trước sau không đến thời gian một hơi thở.
Đợi tới lúc bọn họ phản ứng lại, Thần Dương Thánh Chủ đã ngã xuống.
Nhìn xác Thần Dương Thánh Chủ, vẻ mặt ba vị Thần Chủ còn lại đều cực kỳ khó coi.
Dù sao thực lực của Thần Dương Thánh Chủ, ở trong bốn vị Thần Chủ xấp xỉ cũng thuộc loại tồn tại đứng đầu, đối phương đột nhiên bị giết chết trong nháy mắt, có thể thấy được người tới thực lực mạnh mẽ.
Cường giả khác âm thầm xem chiến đấu, thấy được tình hình cỡ này, cũng biến sắc hẳn.
Ai cũng không ngờ, Thần Dương Thánh Chủ sẽ bị chém giết dứt khoát như thế, tuy nói thần quốc của hắn chưa tan vỡ, không xem như ngã xuống trên ý nghĩa thật sự, nhưng thân thể tổn hại, coi như nguyên khí tổn thương nặng nề.
Theo Thần Dương Thánh Chủ ngã xuống, có cường giả chân đạp hư không mà đến, khí thế như cầu vồng tựa như thần kiếm ra khỏi vỏ, đỉnh đầu trăng sáng treo cao, trong ánh trăng sáng tỏ ôn nhuận ẩn chứa sát cơ trí mạng.
“Lệ Thần Chủ, tại hạ Thành Tiên tông tông chủ Lục Tiên Thần, cố ý phụng mệnh Thẩm trấn thủ đến giúp đỡ!”
Lục Tiên Thần cười khẽ.
Nghe được hắn nói, trên mặt Lệ Khai Dương hiện ra một mảng nghi hoặc, nhưng lại rất nhanh thoải mái.
Thẩm trấn thủ?
Theo Lệ Khai Dương thấy, đại khái chính là Thẩm Trường Thanh.
Dù sao tên họ thật của tông chủ nhà mình, cũng không phải là là Phù Dương, mà là Thẩm Trường Thanh.
“Thì ra là Lục tông chủ!”
Lệ Khai Dương ôm quyền đáp lễ.
Thành Tiên tông Lục Tiên Thần!
Danh hiệu này hắn cũng không xa lạ.
Mấy trăm năm trước khi chư thiên thần tộc cùng thần cung bao vây tiễu trừ Hỗn Loạn Cấm Khu, đã có cường giả Nhân tộc tên là Lục Tiên Thần xuất thế, chém giết không ít cường giả Thần Chủ.
Đây là cường giả Nhân tộc thứ hai sau Thẩm Trường Thanh xuất hiện ở trong tầm mắt chư thiên vạn tộc.
Chỉ là, điều khiến Lệ Khai Dương không ngờ là, thực lực Lục Tiên Thần so với trong lời đồn còn đáng sợ hơn rất nhiều, có thể ra tay bất ngờ trực tiếp chém giết Thần Dương Thánh Chủ trong nháy mắt, một thân thực lực của hắn ít nhất có thể sánh vai tồn tại Thần Chủ tầng chín thậm chí Thần Chủ tầng mười.
“Lục Tiên Thần, hắn chính là Nhân tộc Lục Tiên Thần!”
“Hỗn Loạn Cấm Khu lúc trước, đồn đãi có không ít Thần Chủ ngã xuống ở trong tay hắn, hôm nay vừa gặp, thực lực quả nhiên là đáng sợ đến cực điểm!”
“Hay cho một tên Thành Tiên tông Lục Tiên Thần, xem ra nội tình Nhân tộc cũng không tầm thường.”
“Con rết trăm chân chết vẫn không ngã, càng không nói đến Nhân tộc thời kỳ thượng cổ chính là bá chủ chư thiên, tồn tại uy áp vạn tộc, cho dù xuống dốc, nội tình của nó cũng không phải thế lực khác có thể so sánh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận