Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại

Chương 433

Đến phòng bếp, Lê Tường liền chú ý tới đống đậu đỏ, đậu xanh, đậu côve đã ngâm hoàn chỉnh rồi, tiếp đó nàng tới tủ bát múc một chút nguyên liệu nấu ăn như ngô, kê gạo, hạt sen vân vân… ra rồi bỏ chúng vào ngâm nước.

Những loại đậu rất cứng, cực kỳ khó mềm nên cần ngâm trong thời gian thật dài, còn mấy thứ như ngô, kê gạo… này chỉ cần ngâm một chút là được thôi

Đúng rồi, còn táo đỏ và long nhãn cũng cần mang ra rửa sạch sẽ, sau đó đem bỏ hạt bên trong.

Một mình Lê Tường vội vàng làm việc trong im lặng. Đầu tiên nàng bỏ đậu vào nồi đun trước, lại đun thêm một nồi đầy nước.

Trước khi nấu loại cháo mồng 8 tháng chạp này nhất định phải thêm đủ nước, tuyệt đối không thể vừa đun vừa bỏ thêm nước vào.

“Biểu muội? Sao hôm nay ngươi dậy sớm vậy?” Thấy trong phòng bếp có ánh sáng, Quan Thúy Nhi còn ngỡ hai tỷ muội Đào Tử dậy sớm, không nghĩ tới lại là biểu muội: “Ngươi đang nấu cháo mồng 8 tháng chạp ư?”

“Ừm ừm, hôm nay ta phải tới Cẩm Thực Đường, phỏng chừng sẽ bận rộn cả một ngày. Sẽ không thể nấu cháo mồng 8 tháng chạp cho mọi người. Ta không vui nếu người trong nhà không được ăn món này, cho nên dậy sớm nấu cho mọi người trước. Biểu tỷ, ngươi giúp ta lấy hạt sen qua đây một chút, có thể bỏ vào nồi rồi.”

Lê Tường khuấy đều trong nồi, nấu chừng non nửa canh giờ, đám hạt đậu bên trong đã chín rồi. Lúc này là thời điểm cần bỏ thêm ngô, hạt sen táo đỏ… sau đó lại từ từ ninh thêm hai canh giờ nữa.

Đương nhiên, Lê Tường không thể đợi cho tới khi nấu xong cháo. Sau khi nàng bỏ hết những nguyên liệu vào trong nồi, mới nhường lại bệ bếp cho biểu tỷ để nàng ấy trông coi, còn nàng lại đi rửa mặt, thay xiêm y, trực tiếp tới Cẩm Thực Đường.

Thoạt nhìn nấu cháo mồng 8 tháng chạp rất đơn giản, chỉ có ngâm các loại nguyên liệu nấu ăn chia thành từng nhóm riêng biệt, rồi bỏ vào trong nồi, thêm nước và nấu chín, nấu chín lại múc vào trong chén, thêm chút đường trộn đều một cái đó là cháo mồng 8 tháng chạp. Nhưng kỳ thật quá trình nấu không hề dễ dàng như vậy.

Tựa như công thức làm thịt hầm vậy, chỉ cần thêm một vị hay bớt một vị, dùng số lượng nặng hoặc nhẹ đều sẽ ảnh hưởng tới hương vị mà mùi vị cuối cùng trong miệng.

Có thể nói, bản lĩnh người đầu bếp được thể hiện rõ nét ở khâu này, phải làm sao để nắm chắc được tỷ lệ trong đó.

Lúc này Lê Tường đến Cẩm Thực Đường chỉ dẫn theo một mình Yến Túc, tốt xấu gì hắn cũng làm học đồ ở đây được hai, ba tháng rồi, hiển nhiên sẽ hiểu biết về phòng bếp của Cẩm Thực Đường hơn người mới tạt qua bên đó vài ba lần như nàng.

Hai người vừa bước chân vào phòng bếp, đã nghe thấy một tiếng hừ lạnh.

À, là sư phụ Ngô, sư phụ trước kia của Yến Túc. Tính tình kẻ này thật nhỏ mọn lại xem thường nữ tử, còn không muốn nhìn mặt đồ đệ đi theo mình trước kia.

“Chào mọi người, buổi sáng tốt lành nha!”

Nói như thế nào, Lê Tường cũng là tam chưởng quầy của Cẩm Thực Đường, ngoại trừ Ngô Quân, tất cả mọi người trong phòng bếp đều khá nể tình niềm nở chào hỏi nàng.

“Hôm qua ta dặn mọi người ngâm hạt đậu, không biết mọi người đã ngâm xong chưa?”

Một đầu bếp trong số bọn họ đang muốn trả lời, Ngô Quân lại đột nhiên cười lạnh.

“Cứ ngỡ rằng ngươi có bao nhiêu bãn lĩnh, đủ khiến món cháo mồng 8 tháng chạp trở thành một món mới lạ, không nghĩ tới, vẫn phải ngâm hạt đậu như những người khác.”

Từ trước tới nay, Lê Tường chưa bao giờ nể mặt những kẻ tự phụ như hắn.

“Ta có rất nhiều đồ ăn đều phải thêm tương và bột tôm, chẳng lẽ những loại đồ ăn đó đều có hương vị giống nhau? Kẻ không có kiến thức……”

“Ngươi!”

Ngô Quân bị nghẹn đến mức nói không nên lời, thế nhưng người trước mắt này lại không phải nhân vật hắn ta có thể há miệng mắng chửi được, vì vậy chỉ có thể nuốt cục tức này xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận