Dựa Vào Năng Lực Cầu Sinh Mãn Cấp, Mỹ Nhân Suy Sút Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 187:: A

Chương 187:: A
Nhưng đến nơi, Đường Thiến nhìn một vòng trong đoàn phim, không thấy bóng dáng Bao Nhuyễn Nhuyễn nhưng lại thấy nam chính và nữ chính.
Đường Thiến ngơ ngác, cuối cùng cũng tìm được một anh đại chụp ảnh trực tiếp duy nhất của đoàn phim, đưa cho anh ta một bao thuốc lá.
Cô ta còn đưa cho anh đại xem ảnh của Bao Nhuyễn Nhuyễn.
Anh đại chụp ảnh trực tiếp nhìn thấy, cười nói: “Ồ, chính là cô gái xinh đẹp vừa ở đây à! Cô ấy đi sớm rồi, quay xong rồi.”
“Hả? Không phải nói là quay đến chín giờ tối sao?”
“Chậc, cô ấy một lần ăn ngay. Đạo diễn cho cô ấy đi sớm, cô ấy đã được đón đi lúc sáu giờ!”
Đường Thiến: “!”
Một lần ăn ngay.
Một lần.
Diễn xuất của Bao Nhuyễn Nhuyễn, rốt cuộc là thế nào vậy?
Khoan đã!
Tiền vé ba trăm tệ của cô ta!
Đường Thiến tức đến phun máu tại chỗ.
*
“Anh tTết, đã tra ra được người giúp việc bị sa thải khỏi biệt thự của Lục Văn Diêụ ba tháng trước.”
Trong phòng làm việc độc lập.
Trần Phong vén những dây leo cây xanh rủ xuống, lại đẩy ra hai con chó husky đang chạy đến.
Nhìn về phía người đang nằm dài trên ghế sofa xem báo cáo đầu tư.
“Cô ta nói, có một cô gái xinh đẹp vào biệt thự mỗi tuần một lần. Xác nhận là Tiểu Bao.”
Ngón tay thon dài của Tiết Cảnh đang di chuyển trên báo cáo, khựng lại.”
Nhưng người giúp việc chưa từng gặp Đường Vũ Hinh, cũng không biết cô ta có quan hệ tình cảm với Lục Văn Diệu.”
Trần Phong nắm chặt tay.
“Chắc chắn anh ta ngoại tình.”
Nói đến đây, anh ta nghiến răng nghiến lợi.
“Nhưng người giúp việc không chịu ra làm chứng, nói rằng cô ta không có bằng chứng. Bao Nhuyễn Nhuyễn đến biệt thự một lần một tuần, điện thoại của họ đều bị tịch thu, cũng không chụp ảnh gì.”
Tiết Cảnh nhướng mày.
Nhưng Trần Phong lại vô cùng tò mò, hạ thấp giọng: “Hai người ở lại qua đêm trong biệt thự nhưng người giúp việc nói chỉ thấy họ ăn cơm, xem phim cùng nhau. Mỗi ngày, Lục Văn Diệu đều ở trong thư phòng, Tiểu Bao được cô ta đưa đến phòng khách.”
“Anh Tiết, chẳng lẽ Lục Văn Diêụ không được à?” Trên mặt Trần Phong thoáng hiện lên vẻ thú vị: “Tiểu Bao có khuôn mặt và vóc dáng như vậy, anh ta lại không có phản ứng...”
Tiết Cảnh ném tập tài liệu xuống, liếc anh ta một cái.
Đôi mắt vô cùng sắc bén.
Trần Phong bĩu môi, đưa tay làm động tác kéo khóa.
Đang định mở miệng nói tiếp thì chuông điện thoại reo lên.
Trần Phong thuận tay nghe máy.
“A, kết thúc rồi sao?”
“Đoàn phim không phải dự kiến kết thúc lúc chín giờ sao? Cái này... Tôi lái xe đến ngay.”
Trần Phong nghe điện thoại, ngơ ngác.
Cất điện thoại, liền hướng về phía người đàn ông lười biếng nằm ngửa trên ghế sofa bọc da, phàn nàn vô cùng.
“Anh Tiết, đoàn phim của Tiểu Bao không đáng tin. Vậy mà lại kết thúc sớm hơn ba tiếng, kế hoạch quay phim như thế nào, đạo diễn không phải là người mới chứ!”
Dù phàn nàn như vậy.
Trần Phong vẫn đứng dậy ngay.
Nhưng Tiết Cảnh lại nheo đôi mắt lại.
Cô thực sự bị lừa rồi.
Ngày hôm đó sợ rắn đến yếu đuối, là di chứng của việc bị tình cảm lừa dối sao?
Tiết Cảnh day day ấn đường lười biếng, liếc nhìn hai chồng tài liệu trên bàn trà.
Một bên là thông báo do anh ta đích thân tìm cho cô.
Một bên là thông báo do chính cô... tự kiếm được, đủ loại giới thiệu, đề cử.
Sắp cao bằng nhau rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận