Dựa Vào Năng Lực Cầu Sinh Mãn Cấp, Mỹ Nhân Suy Sút Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 276:: B

Chương 276:: B
Người đại diện của cô ấy đã từ chối nhiều lần, anh ta còn cho rằng người đại diện của cô ấy có mắt cao hơn đầu, không nhìn ra được sự hạn chế trong diễn xuất của cô ấy.
Nhưng bây giờ... anh ta mới biết, người đại diện của cô có tầm nhìn xa trông rộng!
Còn anh ta thì sai hoàn toàn!
Cô có thể có hạn chế nhưng tuyệt đối không giới hạn ở việc sợ chết - một lĩnh vực nhỏ như vậy!
Lĩnh vực diễn xuất của cô... rất rộng.
Cho dù tách khỏi kinh nghiệm cá nhân của cô, cô cũng hoàn toàn có thể đảm nhận!
Sau khi Bao Nhuyễn Nhuyễn rời đi, Trương Thần Hạo lại xem lại sơ yếu lý lịch của cô ấy.
Vai thứ 27 trong phim thần tượng.
Phim đô thị số 13.
Phim quân đội số 35.
...
Bao Nhuyễn Nhuyễn, hoàn toàn bị thị trường đánh giá thấp!
Cô là một viên ngọc bị bỏ quên!
“Lão Trương, hôm nay ông phải mời ăn cơm. Nếu nghe lời ông, tìm vai diễn này thêm nửa tháng nữa, cũng không tìm được người như cô ấy!”
“Đúng vậy, chúng ta suýt nữa thì bị dẫn vào rãnh rồi.”
Trương Thần Hạo: “...”
“Tôi mời, tôi mời.”
“Đúng rồi, hay là ông đi cắt tóc trước đi?”
“!!!”
*
Thử vai xong, Bao Nhuyễn Nhuyễn nhanh chóng lên xe bảo mẫu đang chờ.
Trần Phong vừa ở trên xe, kết thúc một cuộc họp từ xa.”
Nào, thế nào rồi, Tiểu Bao Tử? Nhìn sắc mặt em không được tốt lắm?”
Bao Nhuyễn Nhuyễn xua tay: “Không sao.”
Nhưng nói vậy thôi, sau khi lên xe, cô đã im lặng.
Thắt dây an toàn, ngay cả nước lọc và trà dưỡng sinh mà cô ấy vẫn thích uống nhất cũng không uống.
Chỉ vội vàng khử trùng tay, rồi ngồi ngẩn người.
Trần Phong sợ hết hồn: “Có chuyện gì, nói cho anh biết đi? Có khó khăn, còn có anh và anh Tuết mà!”
Anh Tiết...
Ánh mắt vô lực của Bao Nhuyễn Nhuyễn sáng lên một chút.
Vì hồi tưởng mà cổ họng hơi khó chịu, không muốn uống nước lại khó chịu, dường như đã giảm bớt một chút.
“Anh Phong, anh có thể giúp em gửi một tin nhắn không?”
“Ừ? Gửi gì, gửi cho ai?”
Mười phút sau.
Tiết Cảnh đang công tác tại Yên Kinh, nhận được một tin nhắn.
[Trần Phong: Anh tiết, làm phiền anh ghi âm một đoạn tin nhắn thoại——
Nguồn nước của chúng ta hiện tại, không bị ô nhiễm nghiêm trọng.
Anh chỉ cần mở vòi nước ở nhà, là có thể lấy được nước uống an toàn, đạt tiêu chuẩn DB31/T 1091-2018 “Tiêu chuẩn chất lượng nước uống sinh hoạt.”
Chúng đều được xử lý qua các quy trình lắng, khử trùng, lọc đạt tiêu chuẩn, sau đó mua thêm một bộ lọc nước chất lượng cao, là anh có thể yên tâm uống.
Không chỉ tốt cho sức khỏe, mà còn hơi ngọt.]
Tiết Cảnh: “?”
[Trần Phong: Đây là lời Tiểu Bao Tử bảo em gửi, đánh chữ mệt chết em mất! Anh nhớ ghi âm gửi cho cô ấy nhé.][Trần Phong: Cô ấy nói, tốc độ nói của anh giống như bản giá trị quan xã hội chủ nghĩa lần trước. Nhưng lần này, anh nói nhẹ nhàng hơn một chút, cảm ơn. À... lời cảm ơn này là Tiểu Bao Tử bảo em nói với anh.]
Đôi mắt đào hoa của Tiết Cảnh giật giật.
Ngẩng đầu, ra hiệu với đối tác đầu tư đang thuyết trình PPT trước mặt tạm dừng.
Cúi đầu xem điện thoại, thấy phần mô tả vai diễn trong kịch bản——Giáo viên Lý đi dạy ở vùng sâu, phát hiện điều kiện sống ở đây rất tệ, nước...
Trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh mảnh mai luôn mang theo nước khoáng và bình giữ nhiệt khi ra ngoài.
Đôi mắt của Tiết Cảnh cụp xuống, trầm ngâm hai ba giây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận