Dựa Vào Năng Lực Cầu Sinh Mãn Cấp, Mỹ Nhân Suy Sút Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 867:: H

Chương 867:: H
Chân Tuyên  đưa tay ra, lại khoe cơ bắp tay của mình: “Không tập luyện, cơ bắp sẽ biến mất! Cứ để đó, tôi làm hết!”
“Các người cứ làm theo những gì được dạy.” Khúc Phi Phi có chút không yên tâm: “Nhất định đừng phá hỏng ngôi nhà.”
“Sao có thể chứ?” Chân Tuyên cười ha hả.
Quay đầu nhìn Tiểu Bao vẫn đang ngồi trước bàn.
“Chị Tiểu Bao, chị nói lại cho chúng em một lần nữa, làm thế nào nhỉ?”
Lục Văn Hạo: “...”
Khúc Phi Phi & Dương Tuyết Ni: “....!”
[...] Bế đứa con ngốc của tôi đi.
[Không có Tiểu Bao thì phải làm sao!]
Khúc Phi Phi và Dương Tuyết Ni nhìn nhau: “Vậy chúng ta giết cá, làm cá khô đi.”
“Được.”
Dương Tuyết Ni đứng dậy, kết quả cầm con dao lớn của Tiểu Bao, nhìn lưỡi dao sắc bén liền do dự.
“Để tôi giết đi?” Tiểu Bao định đứng dậy.
Nhưng Dương Tuyết Ni nghiến răng: “Không cần, vai diễn tiếp theo của chị là đầu bếp.”
Tiểu Bao nghe vậy, nghĩ đến cách diễn xuất trăm kiếp làm người tốt của mình bị Ôn đạo phủ định nhiều lần, khuôn mặt nhỏ cũng sụp xuống, lập tức ngồi xuống.
Cô thấm thía nhận ra, diễn xuất khó đến thế nào.
Nếu có phương pháp rèn luyện học tập thì tốt biết mấy.
“Vậy bữa tối cũng nhờ chị nhé, Ni Ni.”
Dương Tuyết Ni: “!”
[Ni Ni: Tôi rút lại lời nói trước.]
Lục Văn Hạo đang vác một cây tre trên vai, lo lắng quay đầu lại: “Chúng ta không có nhiều vật tư, đừng lãng phí thức ăn.”
Chân Tuyên cũng xoa mũi: “Cô giáo Tuyết Ni, cô nhất định phải nấu chín nhé, chúng ta không mang theo thuốc.”
Khúc Phi Phi dở khóc dở cười: “Hay là để tôi nấu bữa tối? Chij Tuyết Ni xem cách làm trước đi?”
Dương Tuyết Ni đỏ bừng mặt.
[Ni Ni, mạnh mẽ lên.]
[Chuyện Ni Ni không có khả năng sống đã nổi tiếng khắp bốn phương rồi à?]
[Cặp đôi học thức, nổi tiếng khắp thiên hạ.]
Trong ống kính, Tiểu Bao gật đầu hài lòng.
Cô nâng cốc tre, nhấp một ngụm nước nóng, lông mày giãn ra.
Nhìn mấy chiếc cốc tre trên bàn.
Tiểu Bao cúi xuống nhặt một viên sỏi nhỏ, cầm lấy cốc tre của Dương Tuyết Ni bên cạnh, ở đáy cốc vẽ nguệch ngoạc vài nét.
Tiếp theo là Khúc Phi Phi, Chân Tuyên ...
Làm một lúc, cô ngẩng mặt lên hoạt động cổ.
Đợi đến khi Dương Tuyết Ni hét lên giết cá phát ra tiếng nghẹt thở, Tiểu Bao mới đặt chiếc cốc cuối cùng xuống.
Nhe răng đứng dậy: “Tôi đi bổ sung kho cá!”
Dưới ống kính.
Năm chiếc cốc dựa vào nhau.
Tay nghề điêu khắc vụng về ở đáy cốc, khắc nguệch ngoạc hình dạng thô sơ - người tuyết, đôi cánh nhỏ, sách...
[A, người tuyết! Ni Ni~]
[Đôi cánh là Phi Phi!]
[Sách là Tuyên Tuyên của chúng ta~]
[Sách là anh Lục, Lục Văn Hạo! Cái loa là tuyên truyền của Chân Tuyên !]
[?? Cái loa chắc chắn là Lục Văn Hạo, giọng to như vậy!]
[??? Đừng nói nữa, đánh nhau đi!][Chậc...]
Phát sóng trực tiếp về cuộc sống nơi hoang dã và kênh chương trình chính thức, hai phong cách hoàn toàn khác nhau.
Khán giả xem một lúc liền thấm thía.
[Chuyện họ là một đội, còn ai không biết sao?]
[Chủ tịch Ủy ban An toàn, dẫn theo 4 thành viên, đã cho chúng ta thấy đầy đủ cách để sống sót trong nơi hoang dã.]
[Đột nhiên không lo lắng nữa.]
[Loại chương trình sống sót trong nơi hoang dã này, tôi có thể xem 100 tập!]
*
Phát sóng trực tiếp không ngừng nghỉ, đội ngũ năm người của Tiểu Bao đã dần hoàn thành ngôi nhà tre có thể chứa năm người.
Lại dựng bếp lò, thu thập đủ lượng thức ăn cho năm người trong ba ngày.
Tính toán chính xác lượng cồn, gạo và muối mà họ có thể tiêu thụ mỗi ngày...

Bạn cần đăng nhập để bình luận