Dựa Vào Năng Lực Cầu Sinh Mãn Cấp, Mỹ Nhân Suy Sút Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 638:: F

Chương 638:: F
Kịch bản phải tinh tế hơn.
“Em từ từ xem kịch bản, có gì cần trao đổi với biên kịch thì anh bảo Trần Phong lập nhóm.”
Tiết Cảnh nói xong thì đứng dậy.
Trần Phong ngồi bên cạnh im lặng lắng nghe, gật đầu lia lịa.
Đeo khẩu trang, chỉ kêu lên được hai tiếng.
Mặt Bao Nhuyễn Nhuyễn đầy vạch đen, đẩy cốc trà nóng về phía anh ta, quan tâm: “Không cần cố gắng như vậy, cảm lạnh nặng thì về nghỉ ngơi đi.”
Nói xong, cô vô tình mở cửa sổ thông gió.
Trần Phong: “...”
Anh ta biết, anh ta không nên ở đây, anh tanên ở ngoài gió.
Anh takhông hề bị thương.
Trần Phong đứng dậy, chỉ vào kịch bản, lại chỉ vào Tiết Cảnh.
Bao Nhuyễn Nhuyễn nghi ngờ ngẩng mặt lên: “Anh muốn nghỉ phép, để lại hết cho chủ nhà đáng kính của chúng ta làm sao?”
Trần Phong: “...”
Chủ nhà đáng kính... sao?
Sao anh ta chỉ có biệt danh là anh Phong, không có tính từ định ngữ phía trước?
Nhưng Tiết Cảnh lại cong môi trước ánh mắt cáo buộc của anh ta.
Đối mặt với vẻ mặt nghi hoặc không hiểu của cô gái nhỏ.
“Ý anh ấy là, bộ phim này, do tôi đầu tư.”
Lúc đầu anh thấy không cần phải nói chi tiết như vậy với nghệ sĩ nhưng bây giờ...
Tiết Cảnh định giải thích tiếp nhưng thấy cô gái nhỏ trước mặt ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lên, từ từ mở miệng nhỏ nhắn hồng hào.
Lộ ra vẻ mặt 'à tôi sớm nên nghĩ đến'.
Sau đó cô đau lòng nhào tới mặt bàn, nắm lấy khuy măng sét của anh.
“!”
“Chủ nhà đại nhân, đừng kích động!”
Tiết Cảnh cứng đờ: “!”
“Cho dù anh có coi trọng tôi đến mấy nhưng tôi có đức có năng gì, mà để anh đem hết tiền tiết kiệm cược vào phim của tôi?”
Tiết Cảnh: “...”
Trần Phong: “...”
Bao Nhuyễn Nhuyễn ư một tiếng, rồi ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo lo lắng.
“Anh đầu tư bao nhiêu tiền? Anh ơi, chúng ta phải cẩn thận.”
Lần đầu tiên nghe cô gái nhỏ gọi anh là anh, nửa người Tiết Cảnh tê dại.
Máu dồn lên mặt.
Nhưng giây tiếp theo, tay áo anh bị cô gái nhỏ nắm chặt hơn.
“Đầu tư có rủi ro vào thị trường cần thận trọng.”
Bao Nhuyễn Nhuyễn hít một hơi thật sâu.
“Trên tivi có rất nhiều người, đầu tư thất bại, nhảy lầu...”
Cô khá quan tâm đến sự an nguy của anh.
Tiết Cảnh hơi mỉm cười.
Sao anh lại yếu đuối như vậy?
Mới đến đâu chứ.
Nhưng câu nói tiếp theo của cô gái khiến khóe miệng anh giật giật.
“Chủ nhà đại nhân thân mến, tôi hỏi trước một câu…”
Bao Nhuyễn Nhuyễn ôm lấy trái tim nhỏ bé của mình,
“Lỡ phim thất bại, mất trắng, hai căn nhà ở Bắc Giao Nhất Hào của chúng ta, còn giữ được không?”
Không biết vì sao, nỗi lo lắng của người thuê nhà lại quấn lấy cô, ôi~
Trần Phong ho khan một tiếng, che miệng ho rung rẩy.
Tiết Cảnh tức cười, nửa ngày mới nặn ra được chữ từ kẽ răng.
“Vậy thì... em diễn cho tốt.”
Bao Nhuyễn Nhuyễn cắn môi.
Cuộc sống tàn khốc, cuối cùng cũng ra tay với con mèo nhỏ này rồi.
“Em thấy từ hôm nay trở đi em có thể đăng ký hai lớp diễn viên. Các anh thấy sao?”
Hừ.
Thiếu thời không nỗ lực bảo vệ nhà thì buồn.
Cô không thể thua được.
“Em cũng vì nhà của chủ nhà đại nhân, mà dốc hết sức lực, suy nghĩ hết sức.”
“Nếu bộ phim này không lỗ, em có thể được quyền cư trú vĩnh viễn không?”
Đôi mắt trong veo như nai của Bao Nhuyễn Nhuyễn chớp chớp mạnh.
“...”
Tiết - Công cụ nhà cửa - Cảnh, hít một hơi thật sâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận