Quân Hôn 70: Đội Trưởng Đội Cứu Hỏa Sủng Thê Như Bảo
Chương 178: Xa Mặt Cách Lòng 1
Đã liên tục một tháng nay Tân Thị không có mưa, hệ thống cung cấp nước cho khu vực nội thành đã bắt đầu giới hạn, mỗi ngày chỉ cấp nước một tiếng vào đúng 12 giờ trưa.
Đối với một người có không gian chứa nước như Đường Tiêu Tiêu mà nói, đây hoàn toàn không thành vấn đề.
Chỉ là bởi vì trời vẫn không mưa, nên thời tiết tháng sáu đã bắt đầu vào mùa hè.
Hôm nay Đường Tiêu Tiêu cho bọn nhỏ nằm lên giường mình, mặc cho bọn nhỏ học xoay mình trên đó.
Bọn trẻ được quấn vải mỏng kiểu hòa thượng trên người nên sẽ không nóng, ngược lại, từ sau khi mang thai cô lại đặc biệt sợ nóng.
Cô lấy một chai Bắc Băng Dương ướp lạnh từ trong không gian, mở ra uống một hớp lớn. Cũng may là vừa rồi đã đút sữa xong, nếu không cô cũng không dám uống cái này trước khi cho con uống sữa.
Nhưng cô cũng chỉ uống một hớp rồi cất phần còn lại đi.
Lúc này ở cửa có tiếng động khá lớn vang lên, bởi vì cô và Lý Mẫn đều là nội trở ở nhà chăm con, cũng không đóng chặt cửa cho nên rất dễ nghe được động tĩnh bên ngoài.
Cô ôm bọn trẻ lên xe nôi, đẩy xe đi tới cửa, ngay lúc đó Lý Mẫn cũng ra cửa.
Hai người nhìn nhau một cái, rồi nhìn về nơi phát ra tiếng động, đó là căn nhà số 2 phía Tây, nhà thím Từ.
Bên trong la hét âm ï, hai người đang giữ trẻ nên cũng không tiện tới gần.
Lúc đó, Thôi Tịnh đi ra từ căn nhà số 2 phía Tây, nhìn hai người một cái rồi ra vẻ khó xử lắc đầu. Sau đó cô ấy chạy nhanh xuống dưới lầu, nhìn dáng vẻ thì chắc là đi đến Hội ủy viên gia đình.
Quả nhiên, khi Thôi Tịnh đi lên lại, phía sau có cả Trương Vệ Hồng và một cán bộ của Hội ủy viên đi theo, cùng với cả những hàng xóm lầu trên lầu dưới nghe được động tĩnh cũng đi theo.
Chủ nhà ở giữa mới từ nhà anh chị mình về, thấy hành lang đứng đầy người, đầu tiên cô ấy rất kinh ngạc, sau đó đi thẳng về hướng đông. Thôi Tịnh cũng không quay lại căn nhà số 2 mà đi theo Diêu Lệ về phía đông.
Bốn người vợ bộ đội tụ họp lại trước cửa nhà số 1 phía Đông, Đường Tiêu Tiêu lấy ra một túi hạt dưa.
"Không sứt đầu mẻ trán thì không hiểu lòng nhau." Thôi Tịnh thở dài.
"Rốt cuộc là chuyện gì thế?" Diêu Lệ hỏi, lúc cô ấy đi ra ngoài, lầu 3 vẫn đang sóng yên biển lặng.
"Haizz." Thôi Tịnh lại thở dài.
Câu chuyện là, sau khi Diêu Lệ đi ra ngoài không bao lâu, có mấy người đã tới gia chúc viện. Đó là con dâu của thím Từ nhà số 2 phía Tây, ôm theo cả cháu trai và có thêm hai người anh bên nhà mẹ cô ta đi cùng.
"Không phải con dâu thím ấy đã mang đứa trẻ đi theo quân đội sao? Năm ngoái lúc em mới tới, thím ấy còn đi chăm cho con dâu ở cữ mà." Đường Tiêu Tiêu thắc mắc.
"Haizz, một tháng trước con trai thím Từ đã hy sinh rồi." Thôi Tịnh nói.
Cô ấy cũng chỉ mới vừa biết chuyện này sau khi nghe bọn họ nói chuyện. Hai vợ chồng thím Từ không nói chuyện này cho ai, chỉ huy trưởng Từ vẫn đi làm như thường lệ.
"Hèn gì gân đây rất ít thấy thím Từ." Diêu Lệ nói.
Cũng vì tuổi tác giữa bốn cô gái và thím Từ xê xích khá nhiều, cho nên họ cũng ít qua lại với bà ấy.
Chỉ có Thôi Tịnh là do ở cách vách, hai người đàn ông cũng đều thuộc đội 2 nên có thể tiếp xúc nhiều hơn một chút.
"Vậy còn con dâu bà ấy?" Lý Mẫn nhìn về phía Thôi Tịnh, chỉ mong chuyện không phải như cô ấy đoán.
Thôi Tịnh lắc đầu, mọi chuyện quả thật y như Lý Mẫn đoán.
Con dâu thím Từ tới để trả con, cô ta muốn về nhà mẹ tái giá, hơn nữa cô ta còn muốn lấy một nửa tiền an ủi của con trai thím Từ.
Cũng không phải thím Từ không đồng ý cho cô ta tái giá, hơn nữa còn đồng ý đưa tiền an ủi cho cô ta, chẳng qua bà ấy chỉ hy vọng cô ta có thể ở lại nơi này chăm sóc đứa bé đến năm ba tuổi.
Dù sao đứa bé cũng còn quá nhỏ, cần có mẹ ruột ở bên.
Nhưng nói làm sao thì con dâu bà ấy và hai người anh kia cũng không đồng ý, nói ở như thế là gần hai năm, tuổi tác cô ta cũng lớn, sợ không tìm được người nào tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận