Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1224: Khi cái lọng dần thít chặt

Có điều chuyện của TTCK cũng rất khó nói, đôi khi một chuyện nho nhỏ ngẫu nhiên phát sinh cũng gây ra phản ứng dây chuyền, cho dù là nó sắp đầy tràn, nhưng do quán tính vẫn có thể cầm cự thời gian dài, Trương Khác cũng chỉ có thể kiên nhân chờ đợi. Thực sự không xong thì dùng một hai thủ đoạn, tùy tiện bóc trần một vài bê bối của Hải Túc làm rùm beng lên có thể khiến phương án phát hành cổ phiếu mới của chúng bị trì hoãn vài tháng.
Chiều xuân tháng ba, cây mọc lá non, hoa thơm chim hót, đầu ngõ phía nam là bãi cỏ kiểu Anh được mở cửa của Vườn Sồi, trên bãi cỏ bằng phẳng cây cối um tùm, hoàng hôn vừa chuyển sang tối, đèn đường bật lên, trong ngõ Học Phủ người qua kẻ lại như thoi đưa, có thể nhìn thấy rất nhiều nữ sinh thanh xuân rực rỡ, yểu điệu mê đắm qua lại, với một số kẻ mà nói, đây là phong cảnh tuyệt với nhất.
Đi lang thang không mục đích mãi, đám Trương Khác chọn một quán ăn sạch sẽ sáng sủa, ngồi ở vị trí gần cửa sổ, ngắm nhìn các thiếu nữ xinh đẹp đi qua.
Buổi chiều nhìn thấy Trần Dũng huênh hoang lái xe mới đi qua đi lại khắp ngõ, lúc này lại nhìn thấy hắn cùng đám người Hồ Kim Tinh xuất hiện phía đối diện, bọn chúng đứng tụ lại một chỗ n ói chuyện, tựa hồ đang thảo luận chọn quán ăn nào mới thích hợp, còn có mấy cô gái xinh đẹp đứng kèm, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn người đi đường. Còn tưởng bọn chúng sẽ bỏ đi, không ngờ bọn chúng biến mất một lúc rồi đi lên từ cầu thang, nhìn thấy đám Trương Khác cũng ngồi bên trong, bọn chúng hơi giật mình, đứng ở cầu thang một lúc, trên tầng cũng chỉ có bàn nhiều người bên trái đám Trương Khác còn trống, bọn chúng liền đi về chỗ đó.
Đám Đỗ Phi, Thời Học Bân là khách quen của mấy hàng quán cao cấp trong ngõ Học Phủ, gặp phải đám Hồ Kim Tinh không phải là một hai lần nữa, không cần cố ý né tránh.
Hơn nữa sau khi Hải Túc mua nghiệp vụ quán nét của Sáng Vực, mâu thuẫn hai bên ít nhất bề ngoài coi như hòa hoãn rồi.
- Tên kia là ai? Trương Khác chỉ một tên thanh niên lạ mặt đi phía sau Hồ Kim Tinh, tuổi nhiều hơn đám Hồ Kim Tinh một chút, trông lịch sự văn hóa, đeo một cái kính gọng vàng, khi lên lầu còn gật đầu chào đám Đỗ Phi.
- Một tên giám đốc của Chứng khoán Nguyên Giang, gần đây thường xuyên đi cùng bọn chúng, Chứng khoán Nguyên Giang cung cấp vốn cho các khách hàng lớn, xem tình hình này đám Trần Dũng có lòng tham không nhỏ với Hải Túc. Đỗ Phi nói nhỏ:
- Ờ, có gì lạ đâu. Trương Khác cười, bọn họ ngồi ở sát cửa sổ, nhỏ giọng nói chuyện với nhau, không lo đám Hồ Kim Tinh nghe thấy: - Hải Túc trước khi công khai phát hành cổ phiếu, nhất định còn có một loạt thao tác, liên hệ với Nguyên Giang có lẽ vì bọn chúng trước đó chơi chưa đủ đô.
- Lòng tham càng ngày càng lớn, bọn chúng đúng là có chỗ dựa nên không biết lo sợ gì. Đỗ Phi khinh bỉ nói.
Trương Khác thấy đám Hồ Kim Tinh, Trần Dũng sau khi ngồi xuống kéo cổ tay áo lên, lộ ra đồng hồ đeo tay vàng sáng chói, thầm nghĩ bọn này toàn thân đồ hiệu xe hơi đắt tiền, ắt tốn kém không ít. Cổ phải Hải Túc trong một năm tăng gần gấp 30 lần, nhưng bọn chúng có kiếm được bao nhiêu tiền bẩn thỉu thì chắc là cũng tiêu pha gần hết rồi.
Nhìn phong cách hành sử của Hoành Tín, bọn chúng lợi dụng Hải Túc cũng chỉ một lần duy nhất, nói cách khác thao tác trước khi Hải Túc công khai phát hành cổ phiếu mới là cơ hội cuối cùng của đám Trần Dũng, Hồ Kim Tinh, hẳn quá nửa là hai tên đó cũng hiểu, cho nên 90% là bọn chúng muốn lợi dụng cơ hội cuối cùng này đánh một mẻ lớn.
Trong nước có rất nhiều công ty chứng khoán thao tác không chính quy, thường dùng phương thức ủy thác tài sản để huy động tài chính lớn từ đơn vị sự nghiệp sang tay cho khách hàng ăn chênh lệch, đương nhiên cũng có những công ty chứng khoán đích thân ngồi sau màn thao tác phi pháp.
Đám Trần Dũng, Hồ Kim Tinh luôn kiếm tiền ở một cổ phiếu, công ty chứng khoán chắc chắn là nhận ra, nên bọn chúng và người công ty chứng khoán đi với nhau chẳng làm Trương Khác cảm thấy lạ.
- Bọn chúng ở ngoại vi kiếm chác, liệu có được Hoành Tín ngầm cho phép không?
- Khả năng là tự bọn chúng chơi. Trương Khác lắc đầu: - Hai điểm giao dịch chứng khoán sôi động của Hải Túc là một ở Văn Chu, một ở Kiến Nghiệp, đều là phòng doanh nghiệp của chứng khoán Tinh Hà, không có liên quan gì tới chứng khoán Nguyên Giang, lần này nếu bọn chúng muốn kiếm một mẻ lớn, cứ truy từ phòng doanh nghiệp của chứng khoán Nghuyên Giang, dễ dàng tra ra rốt cuộc bọn chúng chơi lớn tới cỡ nào.
- Thì ra cậu luôn theo dõi bọn chúng à? Thời Học Bân hưng phấn hẳn lên: - Hơn nữa không phải là chú y bình thường đâu.
- Còn người tôi lòng dạ hơi hẹp hòi. Trương Khác cười đểu: - Bọn chúng ở đằng sau tra Cẩm Hồ có vấn đề không, chẳng lẽ không cho tôi tra sơ hở của bọn chúng à?
- Có nắm chắc không? Thời Học Bân nói lời này bất giác càng nói nhỏ hơn: - Đại khái là lòng dạ của tôi cũng không được rộng rãi lắm, không chịu nổi người khác đắc ý.
- Khó nói lắm. Trương Khác ngẩng đầu lên, lãnh đạm nhìn về phía đám Hồ Kim Tin.
- Thế tức là có trò hay rồi? Thời Học Bân sáng mắt lên.
Hiện khái niệm cổ phiếu công nghệ khí thế như cầu vồng, chẳng hề thấy có chút xu thế đi xuống nào, tất cả đều cho rằng không có nhân vật mạnh mẽ nào sẽ xuất hiện ngáng chân, khó mà ngăn cản được được dã tâm vơ tiền từ TTCK của bọn chúng. Nhìn thấy đám Hồ Kinh Tinh tiếp tục ngông nghênh, Thời Học Bân cứ như có gì vướng ở trong cổ, cho dù có được chứng cứ xác thật Hoành Tín và đồng bọn thao tác phạm pháp cổ phiếu Hải Túc, với hoàn cảnh pháp chế của TTCK hiện nay sẽ chẳng có tác dụng gì, nếu Trương Khác ra tay thì chuyện hoàn toàn khác, Thời Học Bân không tưởng tượng ra trong nước có thế lực tư bản nào có năng lực tranh cao thấp chính diện với Cẩm Hồ.
Tình hình của Hoành Tín cũng hết sức đặc thù, nói một câu không khách khí thì Hoành Tín hệ chỉ có thể nói là đại biểu của quan liêu trong nước tư bản hóa mà thôi.
- Phải mượn thế được đã, xem tình hình rồi tính. Trương Khác chỉ đáp thế:
Đỗ Phi biết Trương Khác sẽ không vì loại ân oán này mà ảnh hưởng tới thực lực, tới sự phát triển của Cẩm Hồ, nhưng chuyện ném đá xuống giếng thì y luôn làm nhiệt tình: - Trước trung tuần tháng năm tình thế sẽ có biến hóa phải không?
- Khó nói. Trương Khác đánh mắt sang phía đám Hồ Kim Tinh: - Bọn chúng muốn chơi lớn có thể huy động vốn từ chứng khoán Nguyên Giang mua vào lượng lớn cổ phiếu Hải Túc ngồi đợi giá lên thì túng ra bán, Nguyên Giang vì đảm bảo an toàn tài chính, dựa theo tỉ lệ nhất định thu tiền đảm bảo, sẽ cưỡng ép bọn chúng đóng tài chính (closed potision)... Loại thao tác vi phạm này trong nước cấm mãi không hết, nhưng ở nước ngoài dùng cổ phiếu huy động vốn lại khá thường thấy, người đầu tư có thể dùng một khoản tiền đảm bảo nhỏ điều động khoàn tài chính lớp hơn gấp chục lần. Hiện giờ thị trường tài chính kinh tế toàn cầu đạm mùi đầu cơ cổ phiếu công nghệ, nhưng tới bước ngoặt không bao xa nữa, có lẽ chỉ còn thiếu một tác động khiến nó đổi hướng, ít nhất chúng ta không nên quá lạc quan.
Đám Đỗ Phi, Thời Học Bân khó phán đoán mực độ đầu cơ nguy hiểm ở thị trường tài chính toàn cầu, chỉ biết chỉ số Nasdaq trong một năm tăng 117% không phải là quá khoa trương, nhưng đem xét ở một thời gian dài hơn, chỉ số Nasdaq từ trong thời kỳ nguy cơ tài chính Châu Á có hơi sụt giảm từ giữa thập niên 90 tới nay luôn ở trong quá trình tăng giá dài.
- Thị trường tài chính trong nước tương đối khép kín, cơn bão tài chính Châu Á thậm chí khiến cả TTCK chủ yếu chính của Âu Mỹ cũng bị liên lụy, nhưng TTCK trong nước lại chịu ảnh hưởng rất ít, có điều lần này khác. Trương Khác giải thích: - Khi làn sóng kinh tế mới lan khắp toàn cầu, trong nước cũng là địa điểm các quỹ đầu tư mạo hiểm kiếm ăn chủ yếu, lượng lớn tiền đầu tư mạo hiểm tràn vào trong nước khiến người ta như ma nhập theo đuổi cổ phiếu công nghệ, chính vì thế nó càng thêm mẫn cảm, thậm chí còn có phản ứng quá mức với chuyển ngoặt sắp tới. Nhưng bước chuyển ngoặt này không khó phát hiện, cũng khó nắm chắc được khi nào nó tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận