Quan Lộ Thương Đồ

Chương 721: Lực ảnh hưởng

Thiệu Chí Cương đã không còn ngạc nhiên đối với thiên phú thương nghiệp hơn người của Trương Khác, hắn đem máy chiếu phát lại hình ảnh địa hình chung quanh hồ Yến Quy.
Trương Khác vỗ vỗ vai Thịnh Thanh, chỉ vào phía đông của tòa nhà, vị trí của họ. Một vùng ở phía Đông Bắc hồ Yến Quy cùng con đường phía đông quanh hồ, đường Đông Hoa hình thành khu vực hình tam giác, Trương Khác nói:
- Mục tiêu trong giai đoạn đầu tiên của mọi người cần phải là khu vực này.
- Khác thiếu gia có thể đi làm trinh thám rồi, tôi chưa nói với cậu ấy cái gì hết.
Thiệu Chí Cương cười, giải thích cho Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức:
- Toàn bộ hạng mục có thể phân giải thành ba giai đoạn, mất thời gian bốn đến sáu năm đi hoàn chỉnh. Bất kể là Vườn Sồi hay là Trung Tinh Vi Tâm, suy nghĩ cho công nhân từ hải ngoại trở về, đều yêu cầu rất nhiều chỗ ở cao cấp, nơi ở chân chính phẩm chất cao không nên ở trung tâm thành phố ồn ào...
- Mọi người căn bản là không suy nghĩ đến vấn đề tiêu thụ cho nhà thương phẩm trong giai đoạn đầu tiên, chỉ nghĩ Cẩm Hồ đóng gói mua về.
Trương Khác nói:
- Để tôi đoán dụng tâm hiểm ác của mọi người... Thực thi tư tưởng hành lang số sẽ thúc đẩy hàng loạt trao đổi thương vụ cao cấp, mà bên ngoài Đông Hoa môn, toàn bộ trong khu cao tân không có một khách sạn cao cấp nào, trong khu vực hình tam giác kia, có thể xây một khách sạn bốn sao hoặc năm sao. Sau khi khách sạn xây lên, giao cho tập đoàn ăn uống giải trí kinh doanh, tập đoàn địa ốc không cần suy nghĩ đến việc sau đó.
- Mặt khác, khu vực này sẽ tăng mạnh yêu cầu với cao ốc văn phòng, phía Nam đường Đông Hoa có thể xây mấy cao ốc văn phòng cấp A, hoặc cấp B, tại khu vực hình tam giác hình thành một khu dân cư cao cấp, khu tổng hợp của khách sạn cùng cao ốc văn phòng cấp A. Tôi nói như vậy có đúng không?
Thiệu Chí Cương nghiêng đầu hỏi Trương Tri Phi:
- Anh xác nhận không có đem bản dự thảo cho Trương Khác xem chứ...
Trương Tri Phi cũng bất lực buông tay:
- Tiểu tử này, anh cũng không phải ngày đầu tiên mới biết, có cái gì mà kinh ngạc. Tôi còn chờ mong nó có thể nhìn thấu toàn bộ kế hoạch đây.
Lại cười nói với Tôn Thượng Nghĩa:
- Tôn tiên sinh sẽ không hoài nghi trước đó chúng tôi có liên hệ chứ?
Tôn Thượng Nghĩa cười ha ha:
- Hiện tại mọi người không phải là đang có chủ ý với Cẩm Hồ cùng tập đoàn ăn uống sao?
- Thỏa mãn nhu cầu cấp bách hiện thời, tổng ngạch đầu tư lên đến khoảng 1.2 tỷ.
Trương Khác nói:
- Nhưng, mọi người dự định phân giải đến Cẩm Hồ, thậm chí muốn có Trung Tinh Vi Tâm giúp mọi người chia sẻ một bộ phận áp lực trên kiến thiết nhà ở, sản nghiệp của khách sạn sẽ do tập đoàn ăn uống giải trí mua về. Nói đến cùng, giai đoạn đầu tiên của Thế Kỷ Cẩm Hồ chủ yếu gánh chịu áp lực tài chính từ khai phát mấy tòa cao ốc văn phòng, 300-500 triệu thì giải quyết được rồi... Mọi người quả nhiên có chủ ý hay.
- Chủ ý cho dù tốt, cũng không theo kịp ý nghĩ của cậu, linh quang vừa hiện đã đoán ra hết toàn bộ kế hoạch của chúng tôi rồi...
Thiệu Chí Cương cười nói.
- Giai đoạn thứ hai, khi mọi người thực thi, cầu Tiểu Giang cùng cầu Tân Phổ, trung tâm hành chính mới cùng với Trung Tinh Vi Tâm, hành lang chữ số, các hạng mục trọng đại đều đã làm xong, quần sản nghiệp ĐTDĐ của khu cao tân cũng có đủ quy mô ban đầu. Tư tưởng hành lang số sẽ tiến vào giai đoạn phát triển tốt, nhu cầu cao ốc văn phòng cùng nhà thương phẩm ở giai đoạn này sẽ tăng cao, cũng có nhu cầu thể thao, giải trí, mua sắm phương diện. Ngoại trừ khu nhà có thang máy cùng cao ốc văn phòng, còn có thể xây một tòa kiến trúc cỡ lớn tổng hợp giải trí, ăn uống, khách sạn. Đợi đến giai đoạn cuối cùng, mới có thể đi xây thêm kiến trúc thương trường...
Nói đến đây, Trương Khác nhếch mày lên:
- Tôi nói trúng mấy phần?
- Tám chín phần.
Thiệu Chí Cương cười nói:
- Lúc này mới hiểu được cậu nghiên cứu về tư tưởng hành lang số rất thấu triệt. Thì ra cậu tại ĐH Đông Hải cũng không phải hoàn toàn không có lý tưởng.
- Đương nhiên không phải uổng thời gian.
Trương Khác lặng lẽ cười, sau khi lên đại học, bình thường thời gian tự học của y nhiều hơn học sinh bình thường rất nhiều, chỉ là không thích đi nghe giảng mà thôi, y còn nói:
- Cẩm Hồ chỉ biết làm ra lựa chọn có lợi đối với bản thân, mọi người xây ra nhà ở xa hoa, phù hợp với lợi ích của Cẩm Hồ, tự nhiên sẽ bỏ vốn mua về, chỉ là triển khai toàn bộ hạng mục thì Cẩm Hồ sẽ không tham dự, bởi vì không có gút mắt trên lợi ích, họ cũng sẽ không cổ động giúp mình.
****
Một buổi chiểu, Hội nghị Ban giám đốc trôi qua trong chớp mắt, chủ yếu vẫn là Thiệu Chí Cương tung ra kế hoạch có phần kinh thế hãi tục, thoáng cái đã thu hút được sự chú ý của mọi người, tự nhiên sẽ không chú ý tới thời gian trôi qua.
Sắc trời dần tối, bụng mọi người đều đã đói, nếu không phải Tôn Tĩnh Mông ở bên ngoài phòng họp đợi lâu nên không nhịn được, bên này còn chưa biết tạm dừng hội nghị. Vẫn là Trương Khác trước tiên kiềm chế không được đề xuất tìm nơi ăn cơm, dù sao thì cũng không có người ngoài ở đây, ở trên bàn cơm vẫn có thể thảo luận.
Tâm tình của những người khác vẫn còn chìm trong hội nghị buổi chiều, đều kiến nghị đến căn tin công nhân Vườn Sồi bên cạnh dùng cơm, từ bên này đi đến khu sáng nghiệp Vườn Sồi có một lối mòn trong bóng cây tĩnh lặng, vừa đi vừa trò chuyện, cũng không có người ngoài quấy rối họ.
Trương Khác đi cùng với bọn Thịnh Thanh, bất đắc dĩ thở dài một hơi:
- Nhập ma rồi...
- Kế hoạch của lão Thiệu cậu không phải cũng rất khẳng định sao? Nhưng thực sự cậu không đơn giản chút nào, những thứ lão Thiệu vắt hết óc suy nghĩ hết hai ba tháng, bị dăm ba câu của cậu liền đoán ra tám chín phần, thật không rõ đầu óc của cậu làm bằng cái gì? - Thịnh Thanh cảm khái nói.
- Không có một chút lòng tin, sao dám nhảy ra khoe khoang?
Trương Khác cười nói:
- Khu vực quy hoạch khu cao tân mới, mọi người chưa hẳn quen thuộc bằng tôi. Khu vực nào thích hợp công dụng gì, tôi cũng không chỉ bắt đầu suy nghĩ từ ba tháng trước...
- Anh sống có mệt mỏi hay không?
Tôn Tĩnh Mông thân thiết ôm cánh tay Hứa Tư đi ở phía trước, nghe được Trương Khác đang khoe khoang, cô quay đầu lại hỏi hắn một câu. Trương Khác còn muốn trả lời, Tôn Tĩnh Mông lại quay đầu đi nói với Hứa Tư, cô chỉ đột nhiên cảm khái một chút, không có ý muốn Trương Khác trả lời.
Trương Khác chỉ phải hướng về bọn Thịnh Thanh ngả hai tay, tự giễu nói:
- Mọi người đều sống như thế, cũng không có cái gì là mệt hay không.
Mọi người đều đã quen rồi, hơn nữa tuổi tác của Trương Khác còn nhỏ, mọi người nói năng đều rất tùy tiện, nhưng nói đi cũng phải nói lại, Trương Khác ở trên đại cục, cái loại nhìn xa trông rộng mạnh như thác đổ, mới là chỗ khiến bọn Thịnh Thanh thán phục nhất, kính nể nhất.
Cẩm Hồ phát triển cho tới bước hôm nay, hầu như có thể nói một bước cũng không đi lệch. Những nhân vật trước kia được coi là thiên tài thương nghiệp, ở trước mặt Trương Khác có lẽ không đáng để nhắc tới.
TP.Kiến Nghiệp đề xuất tư tưởng hành lang số, cũng là nhận kế hoạch Vườn Sồi của Cẩm Hồ kích thích cùng dẫn dắt. Có thể nói, Trương Khác quả thật có thể coi là một trong những nhân vật linh hồn của tư tưởng hành lang số.
Bạn cần đăng nhập để bình luận