Quan Lộ Thương Đồ

Chương 342: Diệp Giang Thiên

Trừ chuyện hai lần đập xe ra, còn có nhiều chuyện làm Tạ Kiếm Nam để mãi trong lòng, khi thấy Trương Khác chiếc VS 40 xuất hiện ở bãi đỗ xe sau tòa nhà Phủ Thiên, Tạ Kiếm Nam liền gọi điện cho Tạ Tử Gia, xác nhận được y chính là người Trần Tĩnh và Tạ Tử Gia gặp trên đường cao tốc.
Hắn không nghĩ ra vì sao Trương Khác lúc đó lại giả câm, càng không hiểu vì sao Trần Tĩnh lại giả vờ khong quen biết Trương Khác trước mặt hắn.
Tạ Kiếm Nam là loại người tuyệt đối không biểu lộ suy nghĩ ra mặt, nhưng không có nghĩa là vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Mặc dù chuyện này nhìn qua có vẻ không liên quan tới hắn, nhưng chỉ cần liên quan tới Trương Khác, Tạ Kiếm Nam liền coi như chuyện của mình, liền gọi điện thoại cho Diệp Hồng, xem có ai đi cùng Trương Khác tới Huệ Sơn.
Được biết Đào Hành Kiện và Diệp Kiến Bân không đi cùng Trương Khác mà là chị em Tôn Tĩnh Hương, những người còn lại trở nên không quan trọng nữa rồi.
- Sao rồi, sao rồi?
Tạ Kiếm Nam vừa cúp máy, Trương Thiết Lâm liền sốt ruột hỏi:
- Cụ thể thì chưa rõ, bạn tôi không để ý lắm tới chuyện có gia tộc, có điều thực nghiệp Gia Tín hiện đang có kế hoạch tập trung tài chính quy mô lớn, hiện vẫn trong giai đoạn cụ thể, không rõ mục đích, quy mô... À, ngoài ra cho anh biết một việc, Đào Hành Kiện hiện là phó tổng giám đốc thực nghiệp Gia Tín, lần này hắn tới Huệ Sơn với thân phận doanh nhân Hong Kong.
Nghe Diệp Hồng nói chị em Tôn Tĩnh Hương cũng tham dự sinh nhật của Giang Đào, Tạ Kiếm Nam nghĩ ngay tới chuyện của thực nghiệp Gia Tín, liền gọi điện cho Cát Ấm Quân, liền biết chuyện trên.
- Sao lại thành ra như vậy được?
Trương Thiết Lâm cuống lên, đây là chuyện hắn không muốn thấy nhất.
Diệp Giang Thiên muốn bao thầu công trình xây dựng nhà máy liên doanh mới lấy lòng Trương Thiết Lâm, dù chuyện liên doanh Hương Tuyết Hải với Samsung có hỏng, chuyển sang hợp tác với công ty Hong Kong kia, thì công trình vẫn giao cho xí nghiệp đương địa nhận, hiện liên hệ với công ty Hong Kong kia trước, bất kể cuối cùng Hương Tuyết Hải có hợp tác với ai, ông ta cũng chiếm tiên cơ.
Diệp Kiến Bân lòng nghĩ như thế, nhưng mặt lại tỏ ra lo lắng thay Trương Thiết Lâm, an ủi:
- Không thể khẳng định bọn họ tới là nhắm vào Hương Tuyết Hải.
Trương Thiết Lâm không còn tâm tình nào cùng Diệp Kiến Bân, Tạ Kiếm Nam ở lại hưởng thụ phục vụ hoàn chỉnh nữa, uống cạn chén rượu liền vội vàng đứng dậy rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, Diệp Giang Thiên nghĩ nhất định là tên này đi tìm đại biểu của Samsung thương lượng rồi, cười lạnh nghĩ:" Tên khốn nạn này rốt cuộc là đại biểu cho Trung Quốc hay Hàn Quốc đây?”
Đáng lẽ bên ngoài có tin đồn đại về quan hệ bất chính giữa Chu Cẩn Du và Trương Thiết Lâm sẽ phải làm Tạ Kiếm Nam ghét kẻ này mới đúng, nhưng thấy Tạ Kiếm Nam lại tích cực bày mưu tính kế cho hắn, Diệp Giang Thiên không sao hiểu nổi, liền vờ như vô ý hỏi một câu:
- Kiếm Nam, nghe nói Tiểu Hồng và người tên Trương Khác có chút va chạm với nhau, bình thường tôi không để ý tới chuyện của nó lắm, cậu có biết chuyện này là sao không?
Giữa Diệp Hồng và Trương Khác chẳng thể nói là có xung đột, Diệp Giang Thiên hỏi thế làm Tạ Kiếm Nam thấy hơi bất ngờ, chỉ cười gượng nói hời hợt:
- Có chuyện gì đâu, chỉ là tranh dành chút sĩ diện thôi.
Diệp Giang Thiên không hỏi thêm, đợi Tạ Kiếm Nam đi rồi, cũng vội lên xe.
o0o
~~Giang Đào biết đám Trương Khác không ưa gì Diệp Hồng nên không xếp cùng một bàn, tập đoàn Giang Thiên ở Huệ Sơn có ảnh hưởng khá lớn, Giang Đào có mời vài người bạn làm ăn, nên Diệp Hồng chẳng bị cô đơn, có ối người tranh nhau lấy lòng hắn.
Khi Diệp Giang Thiên tới nơi thì thằng con quý hoa đang khoác lác về việc xây dựng nhà máy liên doanh với người cùng bàn, làm xung quanh hâm mộ không thôi, không để ý có một cửa phòng bao để hé ra khe hở nhỏ, Trương Khác đang tập trung chú ý nghe hắn ba hoa.
Giữa bữa tiệc, Diệp Giang Thiên đột nhiên tới, làm Giang Đào thấy vinh hạnh, rất nhiều người tỏ ra kinh ngạc, dù sao Diệp Giang Thiên một thời xưng được là người giàu nhất Huệ Sơn, xưởng đúc của Giang Đào chẳng qua là cái xưởng nhỏ dựa vào tập đoàn Giang Thiên mà sinh tồn thôi.
- Ba của Diệp Hồng đấy.
Giang Đại Nhi khẽ nói với mọi người.
Đám Trương Khác tất nhiên không giống như những người khác ùa tới chào hỏi, Giang Đại Nhi tỏ ra rất lãnh đạm, chỉ hơi bất ngờ, người ngoài hay nói cha cô và ông ta là chỗ quen biết lâu năm, có điều từ khi Diệp Giang Thiên phất lên, Giang Đại Nhi chẳng gặp ông ta được vài lần.
Diệp Hồng thấy cha vừa rới là có một đám đông xúm xít vây quanh thì đắc ý lắm, đi tới hỏi:
- Ba, sao lại tới bất ngờ thế?
- Ba và bác Giang con giao tình bao năm, không uống chén rượu lần này, thì phải đợi tới mười năm nữa, ba lại chẳng tiếc chết đi được sao? Nên vội xử lý chuyện bên kia xong rồi tới đây, bữa tiệc chưa kết thúc chứ hả?
Diệp Giang Thiên lớn tiếng nói cười, mắt thì đảo quanh tìm đám Trương khác.
- Chủ tịch Diệp tới, dù tiệc có kết thúc cũng sẽ mở tiệc mới..
Bên cạnh có người cười nịnh bợ.
Có người ngồi cùng bàn Giang Đào chủ động rút lui, phục vụ thay đổi bát đũa, Giang Đào liền mời Diệp Giang Thiên vào ngồi.
Diệp Giang Thiên cười tự nhiên hỏi:
- Nghe nói nhà anh có khách quý tới, sao không thấy bọn họ ngồi đây?
Bàn tiệc của Giang Đào là bàn chính rồi, chỉ có khách quan trọng mới ngồi đây, Diệp Giang Thiên hỏi thế, Giang Đào đoán ông ta nói tới bạn con mình:
- Bạn của Đại Nhi ngồi ở phòng bao bên kia.
Trương Khác không ngờ Diệp Giang Thiên nhắm vào bọn họ mà tới, duỗi chân đóng cửa lại, tránh Diệp Giang Thiên biết y quan sát bên ngoài.
Giang Đào cùng Diệp Giang Thiên đi vào, Diệp Giang Thiên liếc nhìn phòng bao một lượt, nhận ra Trương Khác cười hỏi:
- Xin hỏi đây có phải là ông Trương của Cẩm Hồ không?
Diệp Hồng không hiểu cha y tới làm gì, Trương Khác cũng không rõ Diệp Giang Thiên vì sao đi thẳng tới nói chuyện với mình. Người ngồi quanh mặc dù đều quen thân với Trương Khác, nhưng quá nửa không biết thân phận của y, ngay cả đám Giang Đại Nhi cũng chỉ biết nhà y có quan hệ mật thiết với Ái Đạt.
Trương Khác đoán chẳng lẽ Diệp Giang Thiên có mối quen biết ở Hải Châu? Nhìn vẻ ngạc nhiên của Diệp Hồng, đoán chắc không phải do Tạ Kiếm Nam tiết lộ việc của mình.
Dù sao Diệp Giang Thiên là danh nhân của Huệ Sơn, Trương Khác đứng dậy bắt tay ông ta:
- Không đáng để chủ tịch Diệp để vào mắt...
Lại giới thiệu:
- Đây là giám đốc Kính của quảng cáo Phi Hồng, đây là bà Tôn của Thế Kỷ Hoa Âm.
Diệp Giang Thiên tới chỉ để chào hỏi một tiếng, để lại ấn tượng sơ bộ, rồi theo Giang Đào về bàn chính, những người còn lại thì thắc mắc, với thân phận và địa vị của Diệp Giang Thiên, có cần phải đặc biệt đi chào hỏi một người trẻ tuổi sao, hơn nữa hình như nự cười kia ẩn chức vẻ lấy lòng thì phải?
Trương Khác trông trầm tĩnh cương nghị, nhưng quá trẻ, nên dễ bị người ta xem nhẹ, người biết y cũng chỉ coi y là con cháu là quyền quý, tuyệt đối không liên hệ với nhân vật có vai vế.
Diệp Hồng lòng càng uất ức, hắn vốn tưởng dựa vào cha để lên mặt với Trương Khác, chẳng phải hắn muốn làm gì đám Trương Khác, chỉ muốn áp đảo y về khí thế, nhưng vạn vạn lần không ngờ cha hắn tới lại để chào hỏi Trương Khác.
Diệp Hồng buồn bực, ăn chẳng còn ngon miệng gì nữa, lại còn bị cha hắn kéo tới bàn Trương Khác mời rượu, cuối bữa tiệc còn hàn huyên với y rồi mới về, Diệp Hồng cảm thấy hôm nay mất hết thể diện rồi, sau này vĩnh viễn đừng mong ngẩng đầu lên trước mặt Trương Khác.
- Vì sao ba tới đây?
Vào trong xe, Diệp Hồng không nhịn được phàn nàn:
- Tên tiểu tử đó và con có xích mích, ba có phải không biết đâu.
- Xích mích? Con còn chưa đủ tư cách xích mích với y đâu.
Diệp Giang Thiên lắc đầu:
- Người ta đập xe cũng không phải là muốn đập xe của con, chúng ta nể mặt Chu Cẩn Du mới không tính toán với Tạ Kiếm Nam, con đừng có mà ngốc bị người ta lợi dụng.
- Nhưng chuyện Đại Nhi...
Diệp Đại Nhi phất tay ngăn không cho hắn nói tiếp:
- Tiền là thứ rất hay, ba nói với con rồi, một là người ta nhiều tiền hơn con, hai là đích thực là có những thứ tiền không mua nổi, con đừng cưỡng ép, vô nghĩa lắm. Con gái của Giang Đào, lần trước ba nghe con nói đã thôi rồi cơ mà, sao còn quấn lấy làm gì nữa? Có phải con không kiếm được cô gái xinh đẹp đâu.
- Con uống rượu với Kiếm Nam, anh ta nói chỉ còn bước nhỏ nữa là đạt được mà bỏ thì quá đáng tiếc... Mà thua thằng đó con không phục.
- Con muốn thế nào mới phục?
Diệp Giang Thiên trợn mắt lên:
- Tạ Kiếm Nam, Tạ Kiếm Nam, Tạ gia kẻ nào cũng không minh quá mức, không chịu thua thiệt một chút nào, người khác trong mắt chúng là quân cờ thôi. Tạ Kiếm Nam muốn con bám dính lấy Đại Nhi để xung đột với Trương Khác, nhưng nó có nói lai lịch của Trương Khác cho con biết không hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận