Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1247: Đánh hội đồng

- Nhảy với anh, cảm giác an tâm như nhảy với cha tôi vậy, chỉ là sau khi ông nội tôi mất, cha tôi trở nên bận rộn, yêu cầu với tôi càng trở nên nghiêm khắc. Nghe tiếng tim anh đập, nhớ lại cảm giác được cha tôi ôm vào lòng nhảy vậy...
Bất kể Lý Kiện Hi phí mất bao nhiêu tâm tư muốn nồi dưỡng con gái thành người kế thừa của Samsung, Lý Hinh Dư cũng chỉ là cô gái nhỏ yếu ớt mang theo chút mơ mộng không thực tế, khả năng tâm thái trẻ con của cô từ rất nhỏ vì trách nhiệm gia tộc mà kiềm nén xuống -- Khi ông nội mất, Lý Hinh Dư mới 9 tuổi.
- Cho tôi nghe tiếng tim anh đập được không? Lý Hinh Dư ngẩng đầu lên, đôi mắt đen lay láy nhìn Trương Khác chăm chú, trong đó mang sự dụ hoặc làm linh hồn người ta đắm chìm bên trong, mỉm cười tinh nghịch, bàn tay đặt trên vai Trương Khác trượt xuống, luồn qua nách y ôm chặt lấy eo, đầu ghé vào vị trí tim y, nghe tiếng tim đập một lúc, cười nhỏ nói: - Tim anh đập thật mạnh, lại nhanh nữa.
Bị Lý Hinh Dư ôm lấy với tư thế này, sườn tất nhiên bị bầu ngực đầy đặn kia dán sát lên, Trương Khác có trấn định đến đâu, ôm mỹ nhân trong lòng như thế, cũng kìm không được người nhộn nhạo, huống chi tay vẫn đang ôm vòng eo của cô, phải thừa nhận cô bé này có sức hút làm người ta lún vào không thoát ra nổi, Trương Khác hít sâu một hơi, để bản thân bình tĩnh hơn một chút.
Lý Hinh Dư lúc này đứng thẳng dậy, ngượng cùng nhìn Trương Khác: - Cám ơn anh.
- Không có gì, hay là chúng ta ra ngoài cho thoáng khí một chút. Trương Khác khó khăn lắm mới giữ được giọng tự nhiên: - Nếu không trái tim tôi chịu không nổi nữa.
- Cũng được. Lý Hinh Dư cười tủm tỉm, bàn tay được Trương Khác nắm không rút lại, cùng y đi ra ngoài, đèn xoay tròn đủ màu chiếu sang mặt cô chỉ tích tắc, nhưng khiến rất nhiều người chấn động vì dung nhan tuyệt diễm đó, bao gồm cả Kim Nam Dũng và hai thanh niên Hàn Quốc khác.
- Đó không phải thiên kim của hội trưởng sao, cô ấy có người yêu ở Trung Quốc rồi, thanh niên đó là ai? Một thanh niên Hàn Quốc ngạc nhiên hỏi:
Nhìn thấy Lý Hinh Dư và Trương Khác nắm tay nhau đi ra ngoài sàn nhảy, tâm tình Kim Nam Dũng rất phức tạp.
Khi Lý Hinh Dư mới tới Kiến Nghiệp, hắn, Lý Tại Thù, Trì Tá Tú Tàng đã bắt gặp chuyện cô để cho Trương Khác ngủ lại qua đêm, về sau tuy Lý Hinh Dư giải thích Trương Khác say rượu ngủ lại, quan hệ hai người là bạn bè bình thường, nhưng ba người bọn họ không tin.
Kim Nam Dũng muốn tin lời giải thích của cô, chỉ là sau đó Lý Hinh Dư lại chuyển vào chung cư Thanh Niên ở.
Xuất phát từ nhiều nguyên nhân, hắn và Lý Tại Thù, Trì Tá Tú Tàng không nói chuyện ra ngoài, Kim Nam Dũng hiểu rất rõ nếu để chuyện Lý Hinh Dư và Trương Khác truyền tới Hàn Quốc sẽ gây ra phong ba như thế nào.
Kim Nam Dũng nhìn hai đồng nghiệp đáng há hốc mồm kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Lý Hinh Dư rời đi, hối hận tối nay dẫn bọn họ tới đây săn gái, thành thực mà nói, với hắn cả âm nhạc và ánh sáng ở nơi này quá tệ, tất nhiên thôi, một cái vé vào cửa mới có 3 tệ mà, rượu nước cũng cực rẻ, phổ thông, không thể so được với những hộp đêm cao cấp. Có điều cũng chỉ ở nơi này mới có thể quyến rũ được nữ sinh than thành, đó là chuyện Kim Nam Dũng và đồng nghiệp thích làm ở Kiến Nghiệp.
Đợi Lý Hinh Dư và Trương Khác đi ra ngoài sàn nhảy rồi, một tên đồng nghiệp hỏi: - Tên đó trông có vẻ như là người Trung Quốc thì phải.
- Không phải tin đồn nói tiểu thư Lý Hinh Dư và ngài Trì Tá yêu nhau sao? Một đống nghiệp khác nghi hoặc hỏi Kim Nam Dũng: - Anh Kim có quen tên nhóc Trung Quốc đó à?
- Người Trung Quốc đó hả? Kim Nam Dũng không biết liệu tin tức có qua miệng hai người này truyền về trong nước hay không, hắn thí đương nhiên không thừa nhận chuyện này, nếu xảy ra phong ba gì, không phải chuyện hắn có thể gánh vác được, hắn vờ là đèn tối không nhìn thấy mặt Trương Khác, thực ra ngay từ đầu Trương Khác và Lý Hinh Dư vào sản nhảy là hắn nhận ra rồi, còn định thừa cơ đưa hai đồng nghiệp đi mà không kịp, lúc này chỉ đành hời hợt nói qua: - Có lẽ tiểu thư Lý Hinh Dư ham chơi một chút thôi... Hắn hi vọng hai đồng nghiệp của mình coi quan hệ giữa Trương Khác và Lý Hinh Dư cũng có kiểu giống như bọn họ tới đây vậy.
- Vậy cũng không thể để cho một thằng Trung Quốc hưởng lợi. Hai tên đồng nghiệp không để Kim Nam Dũng lừa gạt, phẫn nộ nói, cử chỉ tình tứ đó đâu có giống như kiểu quan hệ tình một đêm, nhìn thấy thiên kim tiểu thư của hội trường đi cùng một người Trung Quốc, trong lòng bọn họ sinh sự bài xích còn hơn nhìn thấy thiếu nữ Hàn Quốc trong vòng tay binh lính người Mỹ gấp trăm lần, mặc dù bọn họ biết không thể can thiệp vào hành vi của Lý Hinh Dư, nhưng khi nhận ra tên nhãi kia là người Trung Quốc, vội đuổi theo xác nhận thân phận.
- Á!
Hai thanh niên Hàn Quốc quá gấp gáp không để ý có người từ ngoài đi vào, va mạnh vào nhau, một cô gái thiếu chút nữa bị té ngã.
- Đám Trung Quốc rác rưởi đừng cản đường. Một tên thanh niên đẩy cô gái khác đi, muốn tiếp tục đuổi theo.
- Bọn mày nói cái gì? Một nam sinh đeo kính đi cùng hai cô gái kia mặc dù không hiểu tiếng Hàn, nhưng có thể nhìn ra trên mặt người Hàn Quốc không có vẻ gì là muốn xin lỗi cả, lời lẽ nói ra nhất định cũng chẳng có gì tử tế, đưa tay tóm lấy một người, không để bọn họ đi.
- Mày muốn chết. Tên thanh niên Hàn Quốc thấy đóa hoa Nam Hàn đi cùng một thằng nhãi Trung Quốc, lòng vốn khó chịu tới cực điểm, thấy có người cản đường mình, chẳng kịp suy nghĩ xoay người tung mọt đấm, thanh niên Hàn Quốc còn lại đá thêm một cái, nam sinh kia ngã lăn ra đất, chưa hả giận dùng mũi giày đá vào bụng nam sinh đó.
Chuyện xảy ra quá đột ngột, hai thanh niên Hàn Quốc ra tay với nam sinh đó rất tàn bạo, mũi giày cứ nhắm vào chỗ yếu hại trên người nam sinh kia như bụng, mặt, hông làm hai cô gái sợ tới ngây dại, chỉ biết la hét chói lói.
Kim Nam Dũng từ sản nhảy đuổi theo cũng thấy bất ngờ, muốn giữ lấy hai đồng nghiệp, nhưng bị hai cô gái cản đường, dùng tiếng Hàn ngăn cản: - Mau dừng tay, gây chuyện ở Kiến Nghiệp rắc rối lắm... Rồi đẩy ngã hai cô gái kéo đồng nghiệp chạy, nhưng bị người đằng sau xô mạnh, hắn còn đang định hỏi người đằng sau vì sao đẩy mình, vừa xoay người thì một nắm đấm phóng thẳng vào mũi.
- Bọn Hàn Quốc đánh người!
Trong sàn nhảy bảy tám người xông ra, tóm lấy Kim Nam Dũng và hai tên đồng nghiệp đấm đá túi bụi, đám Kim Nam Dũng căn bản không có sức đánh trả. Kim Nam Dũng sớm đã có bài học, người Trung Quốc ở Kiến Nghiệp không giống với những ở nơi khác, thấy tình thế không ổn liền ôm đầu ngồi xuống, lưng bị đá vài cái rồi không bị làm khó nữa.
Hai tên thanh niên Hàn Quốc kia không biết nước nông sâu thế nào, tâm tình lại kích động, ỷ vào có học qua chút võ vẽ, con định phản khác, bị người đằng sau tóm tóc tát cho hai cái, mắt, mũi bị người ta thụi liên tiếp, đau tới rống lên mới học theo Kim Nam Dũng ôm đầu ngồi xuống. Một tên thanh nghiên ngồi xuống bị đá vào lưng, chưa kịp ngồi vững đã bị đá cho úp sấp mặt xuống, có người chưa hả, dẫm chân đi giày da lên năm ngón tay trắng nõn của hắn.
- Á. Tên thanh niên Hàn Quốc rống lên như heo bị chọc tiết.
Đám sinh viên cũng sợ chuyện lớn lên, thấy ba người Hàn Quốc đã chịu an phận, không đánh nữa, đỡ nam sinh ban đầu bị đánh dậy: - Có sao không? Hay là tới bệnh viện xem một chút.
- Không sao.
Nam sinh kia bị đánh mặt mũi xưng vù, nhưng không có gì đáng ngại, nhìn ba người Hàn Quốc bị đánh thành như thế, cũng thấy hả giận rồi, không bồi thêm vài cươc nữa, để hai cô bạn dìu đi, những người khác thì thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, bỏ ba người Hàn Quốc ở đó, tiếp tục đi vào khiêu vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận