Quan Lộ Thương Đồ

Chương 962: Nghìn vàng đổi nụ cười

- Không có, tôi thấy giữa thân máy trên hình có một chỗ lõm vào.
Trương Khác lắc đầu:
- Tôi nghĩ chắc dùng để khảm bảo thạch...
Trương Khác lại lật xem thêm vài trang, trong lòng y rất rõ ràng, thị trường trong nước ở kiếp trước, trên ý nghĩa chân chính mẫu ĐTDĐ bảo thạch đầu tiên là do hãng điện tử TCL đưa ra sớm nhất, không ngờ phòng thiết kế ĐTDĐ do Tạ Tử Gia lãnh đạo lại đưa ra khái niệm ĐTDĐ bảo thạch sớm hai năm. Thì ra Trần Tĩnh, Úc Bình, Lưu Minh Huy tề tụ tại Kiến Nghiệp là vì cùng thảo luận phương án này.
- Có kiến nghị hay gì không?
Trần Tĩnh cười hỏi Trương Khác.
Năm 2001 TCL mới đưa ra ĐTDĐ bảo thạch ở trong nước, năm đó liền thu được doanh thu đột phá 3 tỷ, lợi nhuận thành công đột phá 3 tỷ. Chắc hẳn bọn Trần Tĩnh cũng ký thác hy vọng rất lớn trên chiếc "ĐTDĐ bảo thạch" này.
- Tiền cảnh thị trường của toàn bộ phương án, tôi cũng không thể đánh giá cái gì.
Trương Khác cười cười:
- Nếu mọi người yêu cầu, tại cung cấp chipset tôi cũng sẽ cho nhà xưởng tận lực phối hợp với mọi người...Nếu như trên mở rộng kỹ thuật gặp phải trắc trở gì, bên Cẩm Hồ cũng có thể rút ra nhân thủ thành lập một một tổ kỹ thuật trợ giúp mọi người --
- Có thể mời tổ kỹ thuật của Cẩm Hồ trợ giúp thật sao? - Trần Tĩnh mừng rỡ hỏi.
Mẫu ĐTDĐ năm 98 tổng thể không thể so sánh với 7-8 năm sau, cho dù do Cẩm Hồ cung cấp chipset cùng linh kiện, muốn thiết kế một mẫu ĐTDĐ mới cũng yêu cầu đội ngũ kỹ thuật có thể cung cấp một phương án giải quyết sản phẩm ĐTDĐ mới hoàn chỉnh. Đây là một công việc có độ khó kỹ thuật khá cao, còn phải xây dưng phần mềm ĐTDĐ mới, tiến hành xử lý ưu hoá tính năng đối với sản phẩm ĐTDĐ mới, đặc biệt là ĐTDĐ bảo thạch mà Khoa Vương Cao Khoa hy vọng đưa ra có thể gây sốt trên thị trường, trên tính năng không thể lạc hậu hơn so với chủ lưu thị trường.
Khoa Vương Cao Khoa mặc dù đã tổ chức một số lực lượng kỹ thuật, nhưng bằng vào lực lượng kỹ thuật lúc này muốn thiết kế ra một mẫu ĐTDĐ có công năng càng mạnh, tính năng càng ổn định, độ khó là rất lớn, cũng sẽ tốn rất nhiều thời gian -- Trương Khác đáp ứng ủng hộ trên cung cấp kỹ thuật, nhưng có thể giúp họ giải quyết vấn đề đau đầu nhất này!!!
-------------------
Trương Khác nói chuyện chỉ chốc lát với nhóm Trần Tĩnh liền cáo từ ra về, không cần họ đưa tiễn, liền trực tiếp đi xuống lầu.
- Ngày hôm nay cậu ta nhìn qua có vẻ đãng trí lắm.
Úc Bình đỡ vai Trần Tĩnh mà đứng, cũng nhìn bóng hình của Trương Khác khi rời đi, cô lại cười nói:
- Nhưng có thể lúc chúng ta ngủ gật mà đưa tới gối đầu, đúng là người rất tốt.
Lưu Minh Huy ở đây, cô cũng không nói lời đùa giỡn gì có vẻ ái muội không rõ.
Trần Tĩnh xoay người lại, cô cười khẽ, nói đưa gối lúc buồn ngủ, Trương Khác cũng không chỉ đưa tới một cái gối.
Trong khoảng thời gian này Khoa Vương Cao Khoa cũng cố gắng làm công tác củng cố căn cơ, không chỉ đầu tư hết vào lợi nhuận thu được từ trong nghiệp vụ thiếp bài ĐTDĐ, gần 10 triệu USD vốn huy động thu được từ hạ tuần tháng sáu cũng đã đưa vào. Từ lắp ráp nhà xưởng, công cụ nhà xưởng đến chế tạo mạch, mới hình thành quy mô sản nghiệp nhất định tại khu công nghiệp mới Hải Châu, lúc đầu cũng là bắt đầu từ ý nghĩ của Tạ Tử Gia. Tháp trên cát, nền móng chung quy cũng mỏng quá.
Cố gắng vào mùa xuân năm tới thu được giấy phép sản xuất ĐTDĐ, sau khi nhận được, còn phải đưa ra sản phẩm ĐTDĐ được thị trường tán thành. Đây là hai sự kiện lúc này Khoa Vương Cao Khoa đang cố gắng đi làm.
Một trong những căn cứ mà Bộ Thông tin phát cho giấy phép ĐTDĐ cũng là muốn xem tích lũy cùng thực lực trên kỹ thuật của xí nghiệp trình bày, nếu nói khi trình báo có thể lừa gạt được, nhưng sản phẩm đưa ra khiến trường tán thành lại hoàn toàn không thể.
Bên phòng thiết kế phát triển sản phẩm, từ khi thành lập đến nay cũng phát triển ra hai mẫu ĐTDĐ mới, không nói đến chu kỳ phát triển của mỗi một mẫu ĐTDĐ mới cũng dài đến 8 tháng, trên thị trường cũng chỉ có thể đưa về mức độ trung bình. Tuy nói ý tưởng của Tạ Tử Gia có thể khiến người khác kinh ngạc, nhưng không có cơ sở kỹ thuật nhất định, cuối cùng cũng không thể thực thi.
Trương Khác đáp ứng ủng hộ trên kỹ thuật, có thể nói đã giải quyết nan đề lớn nhất trước mắt đã làm phức tạp Khoa Vương Cao Khoa.
Tạ Tử Gia thu tư liệu lại, khẽ vân vê cái cổ mỏi nhừ:
- Toàn bộ công tác cũng không thể làm xong trong một ngày. Hay là chúng ta đi uống một ly đi?
- Trước đây là ai nói thời gian cấp bách đấy?
Trần Tĩnh cười hỏi:
- Em không sợ vừa rồi Trương Khác chỉ đưa ngân phiếu khống, sau đó không giữ lời hứa thì sao?
- Cũng phải xem cậu ta có mặt mũi gạt chúng ta không mới được!
Tạ Tử Gia ngửa mặt cười, kéo cánh tay Trần Tĩnh đi xuống lầu. Trần Tĩnh cũng mời Lưu Minh Huy đến quán bar uống một ly rồi mới về khách sạn.
Đi vào trong hẻm đã không còn thấy bóng Trương Khác đâu, cũng không biết y đi đâu rồi. Nhóm Trần Tĩnh cũng theo thường lệ đi vào 1978. Đỗ Phi ngồi với Thời Học Bân trước quầy bar, đang nói điện thoại.
Thấy nhóm Trần Tĩnh đi vào, thấy đều là người quen Đỗ Phi liền phất phất tay chào hỏi, lúc này trong quán bar ngoại trừ quầy bar, bên trong cũng không còn bàn trống. Nhóm Trần Tĩnh liền ngồi xuống trước quầy bar, chọn rượu uống.
Đỗ Phi nói điện thoại xong liền xoay người lại nói với Trần Tĩnh:
- Chị cũng ở Kiến Nghiệp hả, Trương Khác có biết chị ở Kiến Nghiệp không?
Trần Tĩnh vừa mới muốn nói cho Đỗ Phi vừa mới gặp mặt Trương Khác, Tạ Tử Gia ngồi bên trái lại thò người qua rút lấy điện thoại trong lòng bàn tay Đỗ Phi.
Trần Tĩnh còn muốn hỏi Tạ Tử Gia muốn làm cái gì, thì thấy phím chức năng của chiếc ĐTDĐ thiết kế với phong cách giản lược nhưng đầy xa hoa lại khảm một hột xoàn to như hạt ngô, dưới ánh đèn đỏ sậm ở quán bar trông rất loá mắt, cô nghiêng đầu cùng Úc Bình hai mặt nhìn nhau.
Tạ Tử Gia trả lại ĐTDĐ cho Đỗ Phi rồi buồn bực uống nước, sau một lúc lâu mới căm hận nói:
- Cậu ta đang có ý gì?
- Sao thế?
Đỗ Phi không hiểu ra sao, cầm lấy ĐTDĐ của mình nhìn một chút, không có chỗ nào đặc biệt, vì sao họ thấy ĐTDĐ của mình lại đều biến sắc hết vậy?
Úc Bình cười ám muội với Trần Tĩnh. Trần Tĩnh hơi tránh né ánh mắt, nhìn chằm chằm vào ly rượu trong tay Úc Bình. Lưu Minh Huy giơ ly rượu lên khẽ nhấp môi, cũng không nói gì. Tạ Tử Gia thì vẻ mặt oán giận, hình như ai đã đắc tội rất lớn với cô ta vậy.
※※※※
Trương Khác trở lại tiệm Internet Sáng Vực, ngồi vào trước máy vi tính, đăng ký một user name mới vào phòng chat ĐH Đông Hải.
Trong phòng chat không ngừng xuất hiện hàng chữ xanh đỏ trong suốt giống như bọt biển đang không ngừng trồi lên. Trương Khác uống cafe, nhìn chằm chằm vào các user name không ngừng hiện lên trên màn hình. Tuyệt đại đa số người sử dụng đăng kí đều là sinh viên của ĐH Đông Hải, trong phòng chat trò chuyện rất rôm rả, cũng có người nào đó ẩn giấu dục vọng sau màn hình.
Trương Khác ngồi im lặng trước màn hình hết một giờ đồng hồ, mãi đến khi KTX trường tắt đèn, cũng không thấy "con cá nằm ngửa dưới đáy biển nhả bọt" xuất hiện, nghĩ thầm có thể cô vẫn có thói quen ngồi ở trước màn hình nhìn người khác nói chuyện chăng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận