Sát Thần

Chương 358: Bắc Đẩu Tinh La

Mặt trời lặn rồi lại mọc.
Thạch Nham ngồi ngay ngắn trên mộc thuyền, ban ngày nhắm mắt tĩnh tu, ban đêm nhìn sao khắp trời, như mê như say.
Ở trong thần điện hoang phế của Tam Thần giáo, hắn ngâm mình trong Tinh đàm khai mở võ hồn Tinh Thần, thông qua võ hồn Tinh Thần đạt được 3 loại ý nghĩa vận dụng linh hồn Tinh Diệu, Tinh Thuẫn, Tinh Ngự.
Trong đó Tinh Diệu là một loại võ kỹ vận chuyển theo quỹ tích biến ảo của sao trên trời, Tinh Thuẫn vận dụng tinh thần lực diễn biến ra Tinh Dực để chạy trốn, Tinh Ngự là chân lý khi lĩnh ngộ được những ngôi sao, vận dụng tinh thần lực trở thành pháp môn công kích.
Hắn cho rằng mình đã hiểu thấu ý nghĩa của Tinh Diệu, Tinh Thuẫn, có thể kết hợp hai chủng loại ý nghĩa này với nhau, phát huy sức mạnh trong khi giao chiến, tăng sức chiến đấu của bản thân.
Duy chỉ có thần thông Tinh Ngự bác đại tinh thâm muốn hiểu hết được phải nắm được quỹ tích vận chuyển của sao trên trời, biết được chân lý của nó trong thiên địa.
Bởi vậy hắn càng dụng tâm nghiên cứu đối với Tinh Ngự, đồng thời càng cảm thấy nó thần bí vô cùng, dường như ẩn chứa khả năng vô tận.
Huyền bí thực sự của võ hồn Tinh Thần giống như được đặt trên Tinh Ngự, khi thực sự hiểu được nó mới có thể hoàn toàn thông hiểu võ hồn Tinh Thần, có thể vận dụng võ hồn Tinh Thần ở bất cứ nơi đâu, có thể đề cao lực lượng tới một cảnh giới mới.
Đêm khuya, sao như bảo thạch, rạng rỡ sinh huy trong màn đêm.
Từ lúc trời đất mới xuất hiện, đại lục Thần Ân ra đời, sao trên trời vẫn mãi mãi tồn tại, lịch sử của nó dài hơn rất nhiều so với đại lục Thần Ân.
Trong Tinh Hải mênh mông ẩn chứa thần bí vô tận, có rất nhiều chân lý thiên địa.
Càng nhìn những ngôi sao, hắn càng cảm thấy mình nhỏ bé.
Hắn có dự cảm, khi hắn thực sự hiểu được ảo hiệu của sao trên trời, hắn có thể thoát khỏi sự trói buộc của đại lục Thần Ân, có thể tiến vào ngân hà thăm dò những điều thần bí trong đps.
Tinh thần yên tĩnh chìm đắm trong cảnh giới không linh, nhìn những ngôi sao như bảo thạch che trời, thông qua võ hồn Tinh Thần, hắn như có mối liên hệ kỳ diệu với những ngôi sao.
Mỗi liên hệ rất yếu ớt, hắn thử phóng một luồng thần thức nhỏ lên trời, chậm rãi thâm nhập vào Tinh hải mênh mông.
Nhưng mà, mỗi khi thần thức của hắn lướt qua những đám mây trên trời, sắp thoát khỏi trói buộc của đại lục Thần Ân thì ý chí của hắn lại trở nên uể oải, không thể tập trung tinh thần, tâm linh thất thủ, luồng thần thức phóng đi lập tức quay trở về cơ thể.
Trong U minh dường như luôn tồn tại một bức tường, bức tường này như tồn tại ở cuối chân trời của đại lục Thần Ân trói buộc võ hồn của hắn, mỗi khi hắn muốn vượt qua bức tường này là lại phải chịu lực lượng ảnh hưởng, khiến cho võ hồn thất thủ, đánh tan mọi nỗ lực.
Hắn không từ bỏ ý định mà liên tục thử nghiệm, mỗi đêm đều phóng thần thức của mình lên trời, nỗ lực thoát khỏi ảnh hưởng của bức tường.
Nhưng mà, tất cả các thử nghiệm đều thất bại, khi hắn cảm thấy mình sắp chạm vào bức tường là lập tức thất thủ.
Vô số lần thử nghiệm, vô số lần thất bại, hắn đã rút ra một kết luận cho bản thân, đó là cảnh giới chưa đủ.
Không đạt tới cảnh giới nhất định, thần thức sẽ bị nó ảnh hưởng, một khi tới gần bức tường sẽ bị một lực lượng ép trở lại cơ thể, không thể phát hiện ra sự tồn tại thực sự của bức tường.
Dần dần hắn khẳng định, chỉ khi ý thức được đề cao, cảnh giới được nâng lên mới mới có thể thực sự chạm được vào bức tường, xuyên qua đó tiến vào tinh không mênh mông, lĩnh ngộ chân lý thâm ảo chuyển động của những ngôi sao.
Lần lượt thất bại nhưng không phải là không thu hoạch được gì, vô số lần phóng thần thức lên trời cũng là một quá trình ngưng luyện thần thức khiến nó lớn mạnh hơn một chút.
Theo đó, phạm vi bao phủ của thần thức rộng hơn vài phần, phương pháp vận dụng thần thức càng thêm sâu sắc.
Trước đây, khi hắn phóng thần thức chỉ cảm thấy được sự vật trong phạm vi mấy trăm dặm, nhưng trải qua mấy ngày thử nghiệm, thần thức của hắn đã có thể bao quát phạm vi ngàn dặm.
Ngoài võ giả cảnh giới cao thâm, có thể thu liễm sự rung động của linh hồn, còn lại bất cứ sự rung động nào, dù là của nhân loại, yêu thú đều không thoát khỏi sự cảm ứng của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Tạm thời bỏ qua việc đưa thần thức nhập Tinh Hải mênh mông, hắn tập trung nhìn sao để lĩnh ngộ, ban ngày tĩnh tâm ngưng thần cảm thụ động tĩnh của võ hồn Tinh Thần, ban đêm tiếp tục ngắm sao.
Nhìn từng ngôi sao, chìm đắm tinh thần vào trong đó, thử xem biến hóa của võ hồn Tinh Thần trong lòng, đối ứng với sao trên trời, cảm nhận mối liên hệ giữa chúng, tìm hiểu sự huyền bí liên quan, cố gắng phát hiện ra thuật Tinh Ngự cao hơn.
Trong tinh không có vô số tinh vực, Tinh Ngự do vô số ngôi sao cấu thành, một tinh vực nếu cẩn thận quan sát thì thấy nó như một tinh trận thần bí được hình thành trong tự nhiên, có một quỹ tích đặc thù, cũng có ảo diệu đặc thù.
Khi hắn lĩnh ngộ được chuyện những ngôi sao trên trời chia thành các tinh vực khác nhau, mỗi một tinh vực đều có riêng một sự thần kỳ đặc biệt, hắn không lãng phí tinh lực nghiên cứu toàn bộ, mà chỉ đặt trọn tâm huyết vào một tinh vực mà thôi.
Tất cả tinh thần ý chí được tập trung nghiên cứu tinh vực gần nhất, cũng dễ dàng cảm thụ Bắc Đấu Thất Tinh nhất. Mắt, tâm, hồn của hắn đã được nén lại, ngày hay đêm cũng chỉ quan sát tinh vực Bắc Đẩu, nhìn 7 ngôi sao lấp lánh.
Không biết qua bao nhiêu đêm.
Một ngày nào đó, khi màn đêm buông xuống, khi Bắc Đấu Thất Tinh xuất hiện, trong tinh vực hắn đang quan sát, Bắc Đấu Thất Tinh ngày thường chỉ nhỏ bằng hạt gạo, nay đã dần dần phóng lớn trong mắt hắn.
Khoảng cách giữa hắn và Bắc Đẩu Thất Tinh như ngắn lại.
Điểm sáng của Bắc Đấu Thất Tinh bắt đầu hiện ra trong mắt hắn, võ hồn Tinh Thần trong trái tim hắn cũng có bảy tinh điểm, mơ hồ đối ứng với Bắc Đấu Thất Tinh, dường như có liên hệ với những tinh điểm trong mắt hắn.
Bắc Đấu Thất Tinh nhỏ như hạt gạo, lúc này càng lúc càng lớn trong mắt hắn!
Không biết qua bao lâu, dưới cái nhìn chăm chú, ánh sáng của Bắc Đấu Thất Tinh trong mắt hắn áp chế toàn bộ ánh sáng sao trên trời!
Vốn Bắc Đấu Thất Tinh nhỏ như hạt gạo, nay sáng lòa như 7 ngọn núi lớn!
Trong mắt hắn, Bắc Đấu Thất Tinh trong tinh không đã trở thành 7 ngọn Tinh sơn cực lớn, khoảng cách hai bên kéo lại cực gần!
Bỗng dưng, võ hồn Tinh Thần trong cơ thể hắn đồng thời lóe lên cùng với 7 tinh điểm trong mắt.
Trong U minh, Bắc Đấu Thất Tinh dường như cũng truyền xuống 7 luồng sáng, tạo mối liên hệ với hắn.
Đầu óc hắn ầm ầm chấn động, trong lúc không phân biệt được trời trăng thì đột nhiên có ánh sáng.
Giờ khắc này, thần thức của hắn bỗng nhiên bay ra ngoài, bám vào 7 tinh điểm trong võ hồn Tinh Thần, khi thần thức bám vào 7 tinh điểm, hắn có cảm giác như thần thức của mình đang du đãng Bắc Đấu Thất Tinh, rời khỏi đại lục Thần Ân tiến vào tinh vực Bắc Đấu Thất Tinh mênh mông.
Hắn im lặng lĩnh ngộ, không biết qua bao nhiêu thời gian, bao nhiêu không gian, như mê như say, như tẩu hỏa nhập ma.
Ban đêm rút đi, ban ngày tái hiện, nhưng mà trong mắt hắn dù là đêm hay ngày Đấu Thất Tinh vẫn sáng, mãi mãi bất diệt, giống như đã trở thành một hiện tượng tồn tại rất nhiều năm tháng.
Chủ hồn trong đầu hắn im lặng bay ra lơ lửng trong thức hải, ngửa mặt lên nhìn trời, cảm thấy Bắc Đẩu Thất Tinh gần trong gang tấc, phảng phất như đưa tay có thể chạm tới!
Linh hồn thể ngộ, thân thể bất động, ánh mắt không chớp nhìn trời, ngẩn ngơ cả nửa tháng.
Trong vòng nửa tháng, hắn như đi vào một bí cảnh ngộ ra chân lý của trời đất, tinh nguyên trong người vẫn truyền xuống mộc thuyền, lặng lẽ di chuyển trong vùng biển hoang vắng, thẳng đường tiến về phía đông.
Thời gian vội vã trôi đi.
Đêm khuya.
Thạch Nham vẫn cứ nhìn trời, 7 tinh điểm trong mắt càng sáng thì trái tim càng đập dữ dội.
Từng luồng ánh sáng sao mắt thường cũng có thể nhìn thấy như 7 con suối từ trên trời đổ xuống, vượt qua tấm màng không gian, trực tiếp hiện ra trên đỉnh đầu Thạch Nham.
Bảy luồng tinh quang trong vắt như nước suối trút xuống, mặc dù Thạch Nham không thể trực tiếp hấp thu nhưng vẫn cảm thấy uy năng cực kỳ thần bí.
Bảy dòng suối nhỏ bàn chậm rãi ngưng luyện thành bảy khối vẫn thạch (thiên thạch), dựa theo hình Bắc Đấu Thất Tinh không ngừng chuyển động.
Đôi mắt và võ hồn Tinh Thần bỗng nhiên sáng choang, Thạch Nham ngồi ngay ngắn ở mộc thuyền trên như là có thể khống chế bảy khối vẫn thạch, ánh mắt di chuyển tới đâu, vẫn thạch liền bay tới đó.
Trước mặt hắn là một tảng đá ngầm như một núi đá sừng sững trên mặt biển, khi ánh mắt của hắn di chuyển tới đó, 7 khối vẫn thạch xoay tròn, tinh quang tỏa ra bốn phía, đột nhiên bay vụt tới.
"Ầm ầm!"
Chấn động kinh thiên động địa nổ ra, bảy đồng khối vẫn thạch khá nhỏ đụng thẳng vào tảng đá ngầm cực lớn.
Rất nhiều tinh quang bắn vào tảng đá ngầm, khiến cho một tảng đá như một ngọn núi bị cắt phá thành bụi bặm, không còn tồn tại trên thế gian.
Trong tiếng nổ lớn, đôi mắt Thạch Nham dần khôi phục tỉnh táo, 7 tinh điểm dần dần tiêu thất nhưng cặp mắt hắn vẫn đầy sao, sáng rực trong màn đêm.
"Lực lượng mượn của Bắc Đấu Thất Tinh diễn hóa ý nghĩa sâu xa của Tinh Ngự này, ta gọi là Bắc Đẩu Tinh La đi."
Thạch Nham thì thào nói nhỏ, bỗng nhiên cúi đầu nở nụ cười, sắc mặt vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận