Sát Thần

Chương 963: Bản tính Nghiệt Long

Nghiệt Long Mạch Cơ hình như là khách quen của Hắc Thủy Tinh, đối với tình huống nơi này cực kỳ quen thuộc, hắn một đường mạnh mẽ đâm tới, không coi ai ra gì, ven đường cũng đụng phải không ít võ giả các tộc, nhưng không có người nào dám can đảm cản trở hắn.
Nghiệt Long tộc, ở tinh vực xung quanh thế lực rất lớn, Mạch Cơ lại là tiểu nhi tử Nghiệt Long tộc tộc trưởng, ngày bình thường ương ngạnh quen, thuộc về một ít người ở trên đỉnh Kim Tự Tháp.
Nhưng phương hướng Mạch Cơ đi, tựa như có chút xa, hắn bay hơn phân nửa canh giờ, vân không có tới nơi.
Thạch Nham dần dần không kiên nhẫn.
Từ không gian kẽ hở kia thật vất vả thoát ra, hắn muốn nhanh chóng lấy Tử Mâu Liên Không Trận tử trận, liên lạc với Cự Nhân Tộc cùng Phí Lan, Lỵ An Na bọn họ, muốn biết những năm này xảy ra chuyện gì.
Mấy chục năm thời gian, đối với những võ giả có thể sống trên mấy ngàn năm mà nói, cũng không phải dài, chỉ là thời gian nháy con mắt.
Nhưng đối với Thạch Nham mà nói, đã qua rất lâu rồi, mấy chục năm thời gian, có thể khiển cho Cự Nhân Tộc phát sinh biến hóa long trời lở đất, hắn không biết những thân bằng quyến thuộc của hắn, có thể bình yên vượt qua ải khó hay không, hắn rất sốt một.
Bởi vậy, hắn đột nhiên ngừng lại, nhíu mày hướng về Mạch Cơ nói: "Ta muốn tìm điểm dừng chân, có chút chuyện tình cần phải xử lý."
Mạch Cơ cũng thuận thể ngừng lại, quay đầu lại cười nhìn hắn một cái, nói: "Đừng có gấp, rất nhanh có thể đến. ừm, chừng hơn một canh giờ, một hòn đảo, xem như trung tâm Hắc Thủy Tinh, địa phương phồn hoa nhất."
Nhíu mày, Thạch Nham gật đầu đáp ứng.
Một lúc lâu sau.
Trên hải dương màu đen vô tận của Hắc Thủy Tinh, có một hòn đảo khá lớn, phảng phất như đất của nó là hắc thiết, cực kỳ cứng rắn, trên đảo sinh trưởng rất nhiều thực vật hiếm lạ, có rất nhiều tộc nhân các tộc lui tới. Nguồn truyện:
Truyện FULL
Những tộc nhân kia, đại đa số là Yêu Tộc, Hải Tộc, cũng có Nhân Tộc cùng Ma Tộc, dường như là đến Hắc Thủy Tinh để giao dịch tài liệu.
Đảo tên là Hắc Thạch Đảo, bên trên có rất nhiều kiến trúc cung điện cao chót vót, mấy chục mét vài trăm mét, rất nhiều Hải Tộc, Yêu Tộc, Ma Tộc, Nhân Tộc các loại võ giả chủng tộc hiếm lạ cổ quái, thân ảnh lay động ở trên Hắc Thạch Đảo.
Các loại chiến hạm kỳ lạ, thả neo ở hải vực ven Hắc Thạch Đảo, phảng phất những đầu mãnh thú viễn cổ phủ phục trong nước biển, dữ tợn cực lớn.
Các loại vật tư tu luyện rực rỡ muôn màu, từ trên những chiến hạm kia vận chuyển xuống, tiến vào các kiến trúc trên đảo.
"Hắc Thủy Tinh chính lãnh địa là Hải Tộc, sinh mệnh tinh này không có lục địa, đều là hải dương mênh mông. Nhưng trong hải dương có rất nhiều tài liệu tu luyện, là loại sinh mệnh tinh khác không có. Nnười của Hải Tộc khai thác những tài liệu trong hải dương bán ra, hoặc là trao đổi cùng võ giả sinh mệnh tinh xung quanh." Mạch Cơ cười giải thích: "Hắc Thạch Đảo chính là nơi để giao dịch, có đủ loại hưởng thụ, có mỹ nữ các tộc, huynh đệ cứu ta hai lần, lần này cần phải làm cho huynh đệ thoải mái!"
Mạch Cơ cười lớn, ngẩng đầu mà bước về một cung điện hoa lệ nhất tại trung tâm Hắc Thạch Đảo.
Thạch Nham kinh ngạc, trong lòng cười khổ, nhưng mà suy nghĩ một chút, vẫn cùng tới.
Đi đến trước cung điện, một tên Hải Tộc thủ vệ nhăn tình sáng lên, mạnh mẽ hét rầm lêm: "Mạch Cơ thiếu gia! Thật là ngươi?"
Mạch Cơ ha ha cười như điên: "An bài đình viện nhất quý giá đẹp đẽ Cho ta, ta muốn chiêu đài khách quý, cho mỹ nữ bên ngươi đều đi ra cho ta, để cho huynh đệ của ta hảo hảo chọn lựa."
"Mạch Cơ thiếu gia, cái kia. . . Phụ thân ngài một mực tìm ngài, ngài. . . không phải mất tích sao?" Thủ vệ thật cẩn thận nhìn hắn.
Mạch Cơ sửng sốt một chút, gãi gãi đầu, lẩm bẩm nói: "Ngược lại quên việc này, ừm, nháy mắt hơn mười năm qua đi, lão nhân lâu như vậy không gặp ta, hẳn là sốt ruột.
Bất quá hắn rất nhanh quên mất việc này, tùy tiện nói: "Ta rất nhanh sẽ trở về Yêu Long Tinh, ngươi bớt lo chuyện người, đi an bài cho ta."
Thủ vệ mặt mũi tràn đầy tươi cười, liên tục gật đầu, tất kính dẫn đường tại phía trước.
Cung điện từ Phát Quang Thạch ngũ thải xây thành, ở dưới sao tinh thần nhật nguyệt chiểu rọi, huyễn lệ đẹp đẽ, phảng phất tòa thành trong mộng ảo.
Cung điện chia làm rất nhiều khu vực, trong đó khu vực tôn quý nhất ở hậu phương, có biệt viện riêng biệt, trong biệt viện có hồ nước, ôn tuyền, nước suối bảo trì nhiệt độ thoải mái nhất, ẩn chứa rất nhiều khoáng thạch kỳ lạ, đối với rèn luyện thần thể võ giả rất có tác dụng.
Trong những biệt viện kia, mỗi một dạng chất liệu đều là thế gian hiếm thấy, phú quý trang nhã, hòn non bộ, cầu nhỏ nước chảy, trận pháp tinh mỹ trên khắc vách tường, có thể tụ tập thiên địa linh khí.
Mạch Cơ mang theo Thạch Nham, trực tiếp đi vào một biệt viện trong đó, hắn sau khi ngồi xuống, lớn tiếng gọi hảo tửu và thức ăn ngon.
Không bao lâu, nguyên một đám nữ tử quần áo tươi đẹp, cách ăn mặc diễm lệ vũ mị, cười dịu dàng mà đến, bàn tay xíu xiu trắng như ngọc bưng mâm đựng trái cây rượu ngon, mắt đẹp quyển rũ.
Những cô gái kia có người của Ngư tộc Hằi Tộc, có Hồ Tộc Yêu Tộc, cũng có Mị Tộc Ma Tộc, đều là chủng tộc nổi danh sản sinh ra mỹ nữ, mặc lụa mỏng, da thịt tuyết trắng như ẩn như hiện, cười dịu dàng tới y ôi tại bên cạnh Mạch Cơ, đấm lưng, bóp chân bóp tay, khuôn mặt nhỏ nhắn quyển rũ, hết sức nịnh nọt.
Mạch Cơ tươi cười dào dạt, sau khi, những cô gái kia đến taỵ hắn không nhàn rôi, ở những bộ ngực sữa, mông đùi lưu luyến quên về, ánh mắt dâm tà, thỉnh thoảng cười to hai tiếng.
Có vài nữ tử Mị Tộc Ma Tộc cùng Hồ Tộc Yêu Tộc, khoảnghai mươi tuổi, xinh đẹp như hoa tươi, chủ động hướng về chỗ Thạch Nham, cười dịu dàng, cũng tới hầu hạ.
Thạch Nham âm thầm nhíu mày, liếc qua hành vi phóng đãng của Mạch Cơ, thầm nghĩ Nghiệt Long nhất tộc không hổ là chủng tộc nổi danh dâm ô, cái chủng tộc này ngoại trừ sức chiến đấu khủng bố ra, háo sắc cũng là nổi tiếng cả Mã Gia Tinh Vực.
Mạch Cơ biểu hiện, đúng là bản tính của Nghiệt Long tộc.
Ở Mã Gia Tinh Vực dừng lại lâu như vậy, Thạch Nham đã biết trong tinh vực cao cấp bao la này, rất nhiều chủng tộc cũng không phải là từ Thần Ân Đại Lục đến, thí dụ như Nghiệt Long tộc, Băng Tộc, Mộc Tộc, Viêm Tộc, còn có những chủng tộc hiếm lạ, hoặc là Nhân Tộc, Ma Tộc, Hải Tộc, Mã Gia Tinh Vực vốn có.
Hắn cũng minh bạch, Thần Ân Đại Lục thượng cổ thập tộc, thực sự không phải là chỉ Thần Ân Đại Lục có.
Vực ngoại vô cùng vô tận, tinh vực vô số, tinh cầu nhiều như hạt cát, tạo thành chủng tộc đủ loại kiểu dáng, Thần Ân Đại Lục thượng cổ thập tộc, ở những tinh vực khác có lẽ đã sớm xuất hiện, thậm chí có thể thượng cổ thập tộc trên Thần Ân Đại Lục, cũng là từ những tinh vực khác lấy phương thức truyền thừa kỳ nào đó xuất hiện.
Tóm lại, Thần Ân Đại Lục cũng không phải làu trung tâm tinh vực, tuy là cổ đại lục, nhưng không phải độc nhất vô nhị, V
Trong Mã Gia Tinh Vực trên trăm chủng tộc, bao quát thượng cổ thập tộc hắn biết, hơn nữa cũng không phải là đến từ Thần Ân Đại Lục, đương nhiên, cũng có chủng tộc rời Thần Ân Đại Lục, hôm nay y nguyên sinh sống ở Mã Gia Tinh Vực, thí dụ như Cự Nhân Tộc.
Chỉ là, năm đó những chủng tộc từ Thần Ân Đại Lục tới, cũng không phải thế lực chủ đạo Mã Gia Tinh Vực, thậm chí tương đối yếu nhược.
Mạch Cơ cùng những mỹ nữ dị tộc nổi danh kia đùa giỡn, liên tiếp nâng chén, cùng Thạch Nham nâng ly thưởng thức rượu ngon.
Thạch Nham cười có chút miễn cưỡng, nhạt như nước ốc, trong lòng có lo lắng, căn bản cao hứng không nổi.
Mạch Cơ nhìn ra tâm tình của hắn, sửng sốt một chút, phất tay đẩy một Hồ Tộc thiếu nữ trong ngực ra, cau mày nói: "Huynh đệ, có chuyện gì phiền lòng? Chỉ cần Mạch Cơ ta có thể hỗ trợ, quả quyết sẽ không cự tuyệt.
Thạch Nham cười cười, cầm nửa chén rượu trong tay một ngụm xử lý, chợt nói: "Ta đến từ cực tây, ta có không ít bằng hữu, cũng không biết tung tích như thế nào. Ta có chút lo lắng an nguy của bọn hắn."
Mạch Cơ ngạc nhiên, trầm mặc thoáng một chút, khua tay nói: "Đều lui ra cho ta!"
Oanh oanh yến yến chợt tiêu tán, trong cung điện rộng rãi, chỉ còn lại có Mạch Cơ cùng Thạch Nham hai người.
"Ta làm như thế nào mới có thể giúp ngươi?" Chờ còn lại hai người, Mạch Cơ nghiêm sắc mặt: "Chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định giúp ngươi, ngươi nói đi, ta làm như thế nào giúp ngươi?"
"Nơi này, an toàn đi? Có thể bị người đã quấy rầy hay không?" Thạch Nham chần chờ một chút, hồ nghi buông thần thức ra, chợt con mắt phát sáng: "Có thể ngăn cách linh hồn dò xét?" Hắn không khỏi nhìn về phía những vách tường kia, phát phát hiện thần trí của mình, lại không thể phá tan trở ngại, trừ phi hắn lấy không gian áo nghĩa mạnh mẽ xuyên thấu.
Trong lòng vừa động, hắn đột nhiên ý thức được chỗ này không đơn giản như vậy, người kiến tạo cung điện này, hẳn là có lai lịch lớn.
"Yên tâm không có người dám quấy rầy. . Chủ nhân nơi này ta nhận thức, là tộc nhân Hải Long Tộc Hải Tộc tạo ra, ngươi có tình huống nào cũng có thể nói với ta." Mạch Cơ gật đầu.
Thạch Nham cười cười, từ trên bàn tiệc đi ra, đi vào trong cung điện hùng vĩ.
Huyễn không giới sâu kín lóe sáng, Tử Mầu Liên Không Trận tử trận phảng phất hoa sen bảo tọa, nhất thời hiện ra, từng khối thần tinh óng ánh, xếp đặt chỉnh tề rơi xuống, phân biệt được khảm ở trên tử trận, làm cho tử trận sâu kín lóe sáng, không gian chấn động thoáng cái nhộn nhạo ra.
Mạch Cơ ánh mắt cả kinh, quát khẽ: "Huynh đệ quả nhiên ra tay bất phàm, loại trận pháp liên hệ này, chính là giá trị liên thành."
Thạch Nham nhẹ gật đầu, sắc mặt dần dần ngưng trọng lên, tay trái duôi ra thoáng run rẩy một chút, có chút không dám kích phát.
Hắn không biết cách mấy chục năm, mẫu trận trên cổ Lan Tinh có bị mang đi hay không, không biết Cự Nhân Tộc còn có Phí Lan, Lỵ An Na bọn họ, có có thể chạy ra tìm đường sống hay không, hắn có chút sợ hãi, sợ hãi sau khi liên hệ, một chút tin tức không có, sợ nhìn thấy bất hạnh.
"Huynh đệ, ngươi đang do dự cái gì?" Mạch Cơ hiếu kỳ hỏi.
Thạch Nham trong lòng thầm than, sắc mặt dần dần kiên nghị, trong lòng bàn tay từng đạo không gian ánh sáng phát ra, ào ào nhập vào trong tử trận, liền muốn mở ra.
Không gian chấn động mãnh liệt, từ trong tử trận bỗng nhiên lan tràn ra, cung điện rộng rãi ầm ầm chấn động, tựa như có chút không chịu nổi.
"Thình thịch bùm!" Đột nhiên, cánh cửa kim thiết cực lớn của cung điện, truyền đến tiếng rung động mãnh liệt, một cái thanh âm mềm mại đáng yêu tận xương truyền ra: "Mạch Cơ, ngươi rốt cục ra mặt, tỷ tỷ tới thăm ngươi."
Mạch Cơ co rụt lại đầu, sắc mặt hơi đổi, vội vàng hét lên: "Chớ vào, ta đang tắm!"
"Không có việc gì không có việc gì, ta thích nhất xem ngươi tắm rửa."
Oanh!
Cánh cửa cực lớn bị mạnh mẽ đánh phá, ở trong tia sáng sáng lạn, một bóng người thon dài dễ dàng vọt đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận