Sát Thần

Chương 465: Tỉnh lại

Thạch Nham và Ngân Huy một đường đi tới hoang long mộ địa, trên đường cũng gặp phải một số yêu thú cấp bậc khá cao, nhưng những yêu thú này đều rất có linh tính, vừa nhìn thấy Ngân Huy thì đều chủ động né tránh, Ngân Huy Thần cảnh nhị trọng thiên chi cảnh cũng không cố ý phóng xuất ra khí tức quá mạnh nhưng cũng đủ để làm yêu thú ven đường kinh sợ.
Một đường đi rất thuận lợi, vô kinh vô hiểm.
Cuối cùng sau ngày thứ ba, hai người xuất hiện trong một mảng cấm địa đầy thi cốt của yêu thú viễn cổ.
Liếc một cái, đều là bạch cốt yêu thú thể tích cực lớn, mỗi một cỗ bạch cốt yêu thú đều trong suốt như ngọc thạch, lấp lánh quang mang yêu dị dưới đáy biển, khiến cho người ta cảm thấy như tràn ngập lực lượng.
Đi tới chỗ này, Ngân Huy liền bắt đầu cẩn thận, mỗi một bước đi đều cẩn thận quan vọng bốn phía.
Dọc theo đường đi, hắn không ngừng thử chuyện có liên quan tới sinh mệnh nguyên dịch, nhưng đều bị Thạch Nham lấp liếm cho qua.
Bất luận là Ngân Huy hay là võ giả Thông thần cảnh khác, chỉ cần biết về chuyện của sinh mệnh nguyên dịch thì tuyệt đối không thể không sinh ra tham niệm.
Thạch Nham không ngốc.
Hắn nếu thực sự nói ra sinh mệnh nguyên dịch ở trên người hắn, Nộ Lãng đó không điên mới là lạ mới là lạ, cho dù là Nộ Lãng có phẩm hạnh cực tốt dưới đáy biển, nhưng Nộ Lãng dù sao vẫn là hải tộc nhân.
Trước khi chưa có phía trước bảo hộ được sinh mệnh nguyên dịch, mạo muội để lộ ra chuyện này, cái chờ đợi hắn nói không chừng sẽ là Nộ Lãng cường thủ hào đoạt. Hắn cũng không có tự tin có thể chiếm được tiện nghi từ trong tay của đệ nhất cao thủ của hải tộc.
Bởi vậy, một mực giấu diếm lúc này là phi thường cần thiết.
" Khu vực Phía trước bắt đầu có các loại năng lượng hỗn loạn, đi phía trước nữa thì chính là mộ địa của viễn cổ hoang long."
Ngân Huy dừng lại, cau mày nhìn hắn:
"Ta chỉ có thể cùng ngươi đi đến đây thôi, ta không muốn chịu chết vô ích, cuối cùng vẫn xin khuyên ngươi một câu, nếu không muốn chết thì dừng lại đi."
" Tạm biệt."
Thạch Nham cười cười, không có chút bất an:
"Ta nếu có thể còn sống đi ra, đến lúc đó sẽ tới Ngân Sa tộc tìm ngươi, khi đó, có lẽ chúng ta có thể thực sự bàn chuyện."
"Chuyện gì?"
Ngân Huy ngạc nhiên.
" Bàn chuyện mà ngươi cảm thấy hứng thú."
Thạch Nham vẻ mặt nghiền ngẫm, phất tay:
"Ta đi đây, cám ơn ngươi đã dẫn ta tới đây."
" Hỏi một câu cuối cùng, ngươi trong ám từ vụ chướng thật sự không có được sinh mệnh nguyên dịch ư?"
Ngân Huy vẻ mặt nghiêm nghị:
"Ngươi có lẽ từ nay về sau sẽ biến mất, nếu có thể thì báo cho ta biết chân tướng được không?"
Hắn thủy chung nhớ tới chuyện này.
" Chờ ta bình an trở lại chúng ta sẽ lại bàn về chuyện này."
Thạch Nham một đường, chui vào trong đó, dưới năng lượng hỗn loạn đó vẫn bình yên tự nhiên một đường đi tới.
Mắt Ngân Huy đột nhiên sáng ngời.
Hắn tại chỗ đứng tại chỗ nhìn theo Thạch Nham biến mất, sắc mặt âm tình bất định, nửa ngày sau mới thở dài một tiếng, lẩm bẩm nói: "Ngươi nếu thật sự có thể còn sống đi ra, có lẽ, chúng ta có thể bàn việc rồi. Hy vọng tên gia hỏa ngươi vận may ngập trời, có thể gặp dữ hóa lành. Hoang long mộ địa mai táng vô số tinh anh của hải tộc, ngươi có thể sống sót đi ra, có nghĩa là ít nhất chuyện những tiền bối dưới đáy biển này không làm được thì ngươi có thể làm được, chỉ điểm này thôi cũng đủ để khiến tất cả cường giả hải tộc nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa rồi."
Thạch Nham không nghe được những lời này của Ngân Huy.
Sau khi xâm nhập vào hoang long mộ địa, Huyết Văn Giới liền lấp lánh không ngừng, phóng xuất ra huyết quang mênh mông.
Các loại bạch cốt yêu thú trong hoang long mộ địa nhiều tới mức khó có thể tưởng tượng, liếc một cái, trong toàn bộ mộ địa đều là thi cốt trắng phau phau, chú ý quan sát một chút, hắn phát hiện trong những bạch cốt yêu thú này còn có rất nhiều thi cốt nhỏ, những thi cốt này hình thái khác nhau, rõ ràng có sự đặc chưng của hải tộc nhân.
Rất hiển nhiên, những gì mà đám người Ngân Huy nói là thật, mấy ngàn năm qua, trong hoang long mộ địa này quả thật đã chôn cực nhiều cường giả của hải tộc.
Bên trong mỗi một cỗ thi cốt yêu thú đều có đom đóm như ma trơi bay ra, nổi lơ lửng, nhìn người ta như mắt quỷ, khiến cho người ta tâm sinh bất an, ngay cả thức hải tựa hồ cũng bị ảnh hưởng.
Các loại năng lượng ba động âm hàn, tà ác, điên cuồng tràn ngập khu vực này, năng lượng này cực kỳ khổng lồ, hình thành vô số cái xoáy mà mắt thường không nhìn thấy, chỉ cần không cẩn thận chui vào trong đó thì tựa hồ sẽ bị cắn nuốt ngay cả xương cốt cũng không còn.
Lời đồn đại đáng sợ về nơi này không khỏi hiện lên ở trong lòng, hắn cũng có chút bất an, hành động càng lúc càng cẩn thận hơn.
Nằm ngoài dự kiến của hắn, các loại năng lượng thuộc tính đáng sợ này dù nhộn nhạo chung quanh nhưng lại không có ùa tới.
Khi nhưng năng lượng khủng bố này vừa tới gần hắn, đụng phải quang mang của Huyết Văn Giới thì sẽ chủ động tản ra.
Huyết Văn Giới giống như bùa hộ mệnh, chỉ cần hào quang lấp lánh thì có thể ngăn cản đủ loại năng lượng trùng kích mà đủ để khiến cường giả Thần cảnh cũng phải chết, dọc theo đường đi, hắn không ngờ không gặp một chút nguy hiểm nào.
Cấm địa khiến người người biến sắc này, sau khi hắn tới thì thái bình tới mức hắn khó mà tin được.
Chẳng lẽ, Huyết Văn Giới này thật sự có liên quan tới cấm địa này ư?
Mắt Thạch Nham không khỏi sáng ngời, lòng tin tăng mạnh.
Không có Huyết Văn Giới, hắn không biết tới hoang long mộ địa này, cũng không biết ở đây có một khối hắc ám chi thân của Lạc La Thi Huyết Bát hỗ tòng, Huyết Văn Giới nếu đã nhắc nhở hắn nên tới đây thì xem ra không sợ hắn sẽ thân hãm hiểm cảnh.
Vào lúc này, hắn càng cảm thấy sự thần bí của Huyết Văn Giới.
Huyết Văn Giới phóng xuất ra huyết quang mênh mông, huyết quang tựa hồ có thể cản tất cả sự xâm nhập của lực lượng tà ác trong hoang long mộ địa, dọc theo đường đi, toàn bộ năng lượng trong cấm địa tản ra, không bám lấy hắn.
Đủ loại thi cốt yêu thú trắng phau phau nhất nhất lướt qua hắn, hắn vô kinh vô hiểm trực tiếp đi tới kỳ cảnh chưa được nhìn thấy.
Thi hài của hoang long dài ba trăm thước.
Xương cốt trắng như tuyết, quang hoa lấp lánh, bạch cốt của hoang long ở ngay trong tòa nhà xương của yêu thú, ở bên dưới thi hài của Hoàng Long có một cái quan tài được chế tạo bằng tinh thạch màu đen cực lớn, phía trên quan tài là đủ loại hoa văn quỷ dị, hoa văn này cực kỳ tương tự với văn lộ trên Huyết Văn Giới, tựa hồ đang chậm rãi di động tới.
Một cỗ khí tức thái cổ trầm trọng mãnh liệt từ trong quan tài màu đen ùa ra, khiến cho người ta rung động.
Huyết quang trên Huyết Văn Giới đột nhiên đại thịnh, phóng xuất ra từng chùm tia sáng trực tiếp phóng tới quan tài màu đen đó. Nguồn truyện:
Truyện FULL
Hoa văn thần bí trên quan tài đột nhiên như sống dậy, di động trên quan tài càng lúc càng nhanh, một loại năng lượng hắc ám tà ác đột nhiên từ trong quan tài bắn ra
"Rầm."
Nắp quan tài đột nhiên bật tung.
Một khối khôi lỗi hắc thiết cao ba thước đột nhiên từ trong quan tài ngồi dậy, hắc thiết khôi lỗi này cả người được bao trùm trong hắc thiết giáp trụ, hắc thiết giáp trụ này tựa hồ dung nhập với thân thể của hắn, như là đã trực tiếp sinh trưởng trong cơ thể hắn, rất khăng khít, không có khe hở.
Trên đầu hắc thiết khôi lỗi này đội một cái mặt nạ dữ tợn, chỉ lộ ra một đôi đồng tử trống rỗng đen xì, trong đồng tử toàn là màu mờ mịt, không biết đã phát sinh gì.
"Rầm rầm!"
Tiếng tim đập cực kỳ mãnh liệt từ trong cơ thể của hắc thiết khôi lỗi này truyền ra, trong cơ thể hắn tựa hồ có một trái tim tràn đầy sinh mệnh lực, chuyển vận dị năng hắc ám kinh thiên động địa cho thân thể hắn.
Hắc thiết khôi lỗi sau khi từ trong quan tài đứng lên thì một đôi mắt nhìn về phía Huyết Văn Giới.
Một đạo huyết quang từ bên trong Huyết Văn Giới bắn ra, trực tiếp rót vào trong con ngươi của hắc thiết khôi lỗi, con ngươi như sơn đen của hắn dần dần biến thành màu đỏ thẫm, tựa hồ có một giọt máu từ trong trào ra, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.
Một dòng linh hồn ba động kỳ dị từ trong huyết quang nảy sinh, rót vào trong hắc thiết khôi lỗi đó ở sâu trong con ngươi của hắc thiết khôi lỗi mơ hồ có thể thấy được ảo tượng huyết hải vô tận, trong đó có thi cốt của các tộc nhiều không đếm xuể.
Thây nằm khắp nơi, chồng chất như núi, thi cốt này chảy ra máu tươi còn diễn hóa thành đủ loại đồ án tà dị.
Như là nghi thức mở ra linh hồn nào đó, huyết quang từ trong Huyết Văn Giới phóng xuất ra giống như đã kích hoạt viễn cổ ma thần này.
Hắc thiết khôi lỗi ở trên quan tài, yên lặng thừa nhận huyết quang thần bí mà Huyết Văn Giới phóng xuất ra, tựa hồ bị Huyết Văn Giới từ nơi khủng bố xa xưa nào đó lay tỉnh, đưa về thế gian.
Một tia quang mang màu đen dần dần từ trên người hắc thiết khôi lỗi chiếu ra, bên trong hắc quang tràn đầy khí tức hủy diệt cực kỳ đáng sợ, ý nghĩa tồn tại của khôi lỗi này tựa hồ là để hủy diệt tất cả trên thế gian, muốn thế giới này lâm vào trong bóng đêm vô tận.
Đứng trước hắc thiết khôi lỗi đó, cảm thụ được khí tức hủy diệt hắc ám từ trên người hắn phóng xuất ra, Thạch Nham có một loại cảm giác trầm trọng tới khó thở.
Giống như có một tòa cự vạn thước đột nhiên đè trong lòng hắn, khiến hắn ngay cả hô hấp cũng bắt đầu khó khăn.
Loại áp lực này hắn chưa bao giờ thể nghiệm trên người bất kỳ một cường giả nào, ngay cả lúc trước khi đối mặt với Ma Đế Xích Diêm cũng không khổ sở như vậy.
Đây là một loại tồn tại đáng sợ cỡ nào.
Sắc mặt Thạch Nham biến đổi, bỗng nhiên hối hận, nhìn hắc thiết khôi lỗi này, cũng không biết quyết định lần này tiến vào hoang long mộ địa rốt cuộc là tốt hay là xấu.
Hắn đã đến, dùng Huyết Văn Giới đánh thức một khối hắc thiết khôi lỗi có lực lượng và khí tức hủy diệt, năng lượng ba động từ trên người người này truyền ra quả thực là kinh thiên động địa, khiến hắn không sinh ra được một chút lòng tự tin nào.
Nếu người này không thể khống chế được, tùy ý để hắn hoành hành dưới đáy biển và trên mặt biển, không biết đáy biển và mặt biển Vô Tẫn hải sẽ có bao nhiêu võ giả gặp tai ương, không biết có bao nhiêu dân chúng bình dân phải bị liên lụy.
Đây là tồn tại đáng sợ có lực lượng hủy diệt toàn bộ Vô Tẫn hải!
Mặt lạnh lùng, hắn hết sức chăm chú nhìn về phía hắc thiết khôi lỗi này, không dám có chút phân tâm, sợ hắc thiết khôi lỗi này đột nhiên có động tác kỳ quái.
Thi Huyết Bát hỗ tòng, hắc ám chi thân của lạc La!
Đây là tên gia hỏa đó ư?
Còn chỉ là một khối phân thân?
Lạc La lại chỉ là một trong Thi Huyết Bát hỗ tòng, nếu sự thật là vậy, chủ nhân đời trước của Huyết Văn Giới rốt cuộc là loại tồn tại khủng bố cỡ nào?
Thần Vương ư?
Thạch Nham bỗng nhiên tâm sinh hối hận, bắt đầu nghĩ lần này thực sự làm sai rồi ư?
Vô số huyết quang từ trong Huyết Văn Giới bắn ra, nhất nhất rơi vào con ngươi của hắc ám chi thân của Lạc La , con ngươi của hắc thiết khôi lỗi dần dần trở nên thâm thúy, như là hai thái dương hắc ám, giống như có thể hấp thu tất cả ánh sáng.
Cuối cùng, quang mang của Huyết Văn Giới cũng thu liễm.
Một dòng thần thức lạc ấn đột nhiên từ trong Huyết Văn Giới phóng xuất ra, tới thẳng trong chủ hồn thức hải của hắn.
Ấn ký Ngự hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận