Thập Niên 70: Người Vợ Ngọt Ngào
Chuong 108:
Cố Chi Nghiên bị anh hôn tới mức khắp mặt toàn nước miếng, ghét bỏ, liên tục thoát khỏi cái ôm của anh:
- 'Anh làm gì vậy, đang ngoài đường mà."
Vẫn may là lúc này trên đường không có ai, nếu không thì mọi người nhất định sẽ nhìn chằm chằm họ với ánh mắt như có bệnh thần kinh.
Ánh mắt đen nhánh của An Tĩnh Nguyên đánh giá cô, khóe miệng cong cong kia không khép lại được, qua một lúc, anh vươn tay sờ mặt người phụ nữ.
- "Vợ, anh mới phát hiện ra, em mới là người lợi hại nhất."
- "Đợi em cảm thấy cơ thể khỏe hơn một chút, anh sẽ giết con heo, mời mọi người trong đội tới ăn một bữa ngon, coi như tiệc cưới của em, thế nào?"
Cố Chi Nghiên nghe thấy vậy nhìn anh chằm chằm.
- 'Anh điên rồi, em khó khăn lắm mới nuôi được con heo mập mạp như vậy, vậy mà anh lại muốn giết?"
An Tĩnh Nguyên cho rằng nuôi heo là để giết thịt, con heo trong nhà, bây giờ ít nhất cũng 100 cân rồi, hiện tại là lúc trả giá bằng mạng sống của nó rồi.
- "Nuôi heo lớn như vậy còn không thể giết?"
- "Con heo này không thể giết!"
Cố Chi Nghiên tức cười:
- " Anh trở về lập tức sắp xếp giống phối cho nó, em muốn giữ nó lại để sinh heo con."
Con heo này nửa tháng nay luôn động dục, khoảng thời gian này Cố Chi Nghiên thực sự không có sức lực, cho nên quên mất chuyện này, người đàn ông vừa hay nhắc tới khiến cô nhớ ra.
- " Đừng vội."
An Tĩnh Nguyên hơi mím môi:
- " Giết rồi, đầu tiên làm tiệc cưới, chúng ta có thể nuôi heo sau."
- Không được."
Cố Chi Nghiên tức đến mức đánh anh:
- "Em nói phối giống là phối giống, nếu như có thể thành công, năm sau chúng ta có thể có nhiều lợn để bán rồi."
Phải nắm bắt cơ hội sớm, đợi đến năm sau, đem tiền tiết kiệm đi mở một cửa hàng nhỏ, sau này chỗ đó còn phải chờ gì nữa.
An Tĩnh Nguyên tram ngâm một lúc:
- "Chẳng lẽ em không muốn mở tiệc rượu sao?"
Cố Chi Nghiên đương nhiên muốn cùng anh mở tiệc sôi nổi, nhưng mà bây giờ cô đang mang thai rồi, đến lúc đó bụng to làm gì cũng không tiện, cơ thể còn xấu xí, hiện tại cô không muốn làm.
Cô mím môi dưới, nói với anh: - "Chuyện này có thể đợi sinh con xong rồi mới làm, hiện tại tiền kiếm được phải tiết kiệm, những việc khác chờ sau hãn nói đi."
- "Đợi lát nữa anh đi tìm Phương Kiến Quốc, gà mà chúng ta nuôi qua một tháng nữa cũng có thể xuất chuồng, anh đi nói chuyện giá cả với anh ấy, đợi năm sau lại cùng nhau bán chúng với giá tốt."
An Tĩnh Nguyên mặc dù rất muốn mở một bữa tiệc mà mọi người đều biết, nhưng mà vợ không đồng ý, anh đương nhiên sẽ không từ chối:
- "Được, anh đều nghe em."
Nhân lúc Hầu Tú Anh và Hà Lệ Xu còn chưa ra ngoài, An Tĩnh Nguyên lập tức đi tìm Phương Kiến Quốc, đợi đến khi anh ấy trở về, đồ vật bên này cũng mua xong rồi.
Đám người bọn họ lúc đi thì kinh thiên động địa, trở vê đương nhiên không thể thiếu việc được những người trong đội quan tâm, Hà Lệ Xu cũng điềm tĩnh trả lời, nhưng mà cũng không dám nói việc hai người có thai với mọi người, chỉ vui vẻ mời một vài người trong đội đến nhà họ An ăn cơm.
Bà vốn không định mời đám Triệu Khang Vân đến, nhưng mà Hầu Tú Anh không vui, vẫn cứ bảo Cố Minh Kiệt đến nhà họ Triệu mời người.
Lưu Hồng Hà đâu phải là không biết tâm địa Hầu Tú Anh nhỏ mọn, người phụ nữ đó biết bọn họ sẽ không đi mà vẫn còn đến cửa mời, chính là cố ý chọc tức bài
Bây giờ An Tĩnh Nguyên và Cố Chi Nghiên đang trôi qua thời gian mỹ mãn, nhưng mà nhà họ Triệu bọn họ, bây giờ là một mớ hỗn độn, đặc biệt là ngày Ngô Ngọc Như, con trai của bà ta suýt chút nữa đánh nhau với bà.
Đợi Cố Minh Kiệt rời đi, bà lập tức chửi bới, hận không thể mắng đứa con trong bụng Cố Chi Nghiên rơi ra.
Triệu Khang Vân ở trong phòng nghe thấy âm thanh khó nghe, trong lòng cũng theo đó mà cáu kỉnh, Cố Chi Nghiên thực sự mang thai rồi, mang thai con của An Tĩnh Nguyên kia.
Trong đoạn thời gian ngắn ngủi chưa đầy nửa năm, ở đây đã phát sinh những thay đổi hoàn toàn, rõ ràng Cố Chi Nghiên vốn phải là vợ của anh, nhưng mà bây giờ đã trở thành vợ của người khác, còn có con với người khác.
Triệu Khang Vân không biết vì sao mà trở thành bộ dạng như hiện tại, Cố Chi Nghiên không, Ngô Ngọc Như cũng không, cuối cùng mất cả chì lẫn chài, cái gì cũng không có ! ! I
Bạn cần đăng nhập để bình luận