Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 138: Vấn đề đánh nhau với người khác

Chương 138: Vấn đề đánh nhau với người khácChương 138: Vấn đề đánh nhau với người khác
Chương 138: Vấn đề đánh nhau với người khác
Tô Tô chỉ biết là người cùng thôn, nhưng mà bà ta là người nhà ai thì không biết.
Chỉ có điều bà ta đưa ra yêu cầu như vậy, giống như bà ta là tổ tông của cô.
"Coi tôi là ke ngốc hay gì đây, đi lấy hàng lúc trước cho bà còn phải bỏ ra tiền gốc, sau đó lãi được mấy tệ? Bà thím này, sao bà không lên trời đi? Hơn nữa tôi cũng không có con đường, bà về đi." Tô Tô là loại người khác nói dễ nghe với cô thì tính tình rất tốt, nếu người khác tìm việc coi cô như một đứa ngốc, vậy cô sẽ không thành thật để người ta bắt nạt mình.
"Con nhóc này sao cô lại nói như thế, không phải là vì cô luôn ra cửa sao, hơn nữa còn có thể mượn tới xe của bộ đội, chúng tôi không có năng lực đó." Bà thím răng vàng kia đứng trên mặt đất chỉ Tô Tô, nói: "Nhưng tôi là chị dâu của bí thư chỉ bộ, nếu cô không làm rõ chuyện này tôi sẽ nói cho bí thư chỉ bộ, các người đầu cơ phi pháp."
"Đi đi, không ngăn cản." Lận Xuyên ngồi trên giường đất âm u lên tiếng, sau đó đột nhiên nâng mắt lạnh như băng nói: "Tôi cũng có thể tố cáo bà thân là người nhà của cán bộ không vì lợi ích của nhân dân mà muốn chiếm tiện nghi của bộ đội. Xe kia là đưa người bệnh như tôi, tôi bị thương trong lúc làm nhiệm vụ, các người đánh chủ ý lên xe bộ đội, rốt cuộc là có rắp tâm gì."
Không nói lời nào thì thôi, vừa nói đã khiến kẻ địch bị sặc chết, người chồng này của cô đúng là quá lợi hại.
"Được, tôi sợ các người chắc." Bà thím răng vàng kia lập tức đi ra ngoài, nhưng bà ta không từ bỏ đi thẳng tới nhà bí thư chi bộ ầm ï.
Bí thư chi bộ cũng nghe ra được bà ta không nói lý, vì thế nói lời khách sáo muốn tiễn người đi, đâu biết vừa đến trước cửa thì thấy mẹ Lận dẫn theo Lận Hải tới đây.
Bà ấy cũng là người lợi hại, chỉ vào người phụ nữ răng kia kia lập tức mắng, mắng đủ loại nói bà ta không biết xấu hổ muốn chiếm tiện nghi, còn đi bắt nạt vợ chồng son người ta mới tân hôn.
Cũng may bà ấy đi ngang qua nghe con trai nói, nếu không còn không biết bị bà ta nói thành thế nào.
Vừa mắng bà ấy còn vừa nói:
"Bí thư chi bộ, con dâu nhà tôi biết nhà tôi nhiều con trai còn có hai đứa bé cần đi học, cho nên lúc này mới dốc sức kiếm ít giày cho chúng tôi bán để nộp học phí cho hai đứa nhỏ. Nhưng mà không ngờ tới còn có người muốn chiếm tiện nghỉ của con bé, bắt một cô gái nhỏ như con bé đi nhập hàng cho nhà bọn họ. Không cho bà ta tham gia thì tố cáo chúng tôi đầu cơ phi pháp, đã là thời đại gì còn có kiểu nói như vậy, trong thôn chúng ta có nhà nào không đến công xã bán đồ kiếm chút tiền tiêu trở về đổi lương thực? Sao bọn họ không đầu cơ phi pháp, đến lượt chúng tôi thì thành đầu cơ phi pháp?"
"Em dâu à, chị dâu tôi không biết gì nên đừng chấp nhặt với bà ấy." Bí thư chi bộ là người hiểu lý lẽ, hi vọng hai bọn họ đừng tới đánh nhau.
Nhưng mà chị dâu nhà mình không thuận theo không buông tha, còn muốn chiếm chút tiện nghị, kết quả bị mẹ Lận đánh.
Rõ ràng là chị dâu của ông ta vô lý nên ông ta không cho vợ mình lôi kéo, cuối cùng có mấy người phụ nữ tới vất vả lắm mới kéo được hai người ra.
Mà Tô Tô thì ở nhà rất lo lắng, cô không ngờ tới mới nói xong thì mẹ chồng nhà mình lao đi, nhìn dáng vẻ giống như đi đánh nhau.
Cô vẫn luôn đứng ở cửa nhìn ra bên ngoài, nhưng mà Lận Xuyên lại bước bước nhỏ dịch vào trong nhà.
"Anh nói xem có phải mẹ đi đánh nhau với người ta hay không?"
"Ừm"
"Ừm? Anh nói sẽ đánh à?"
"Không sao đâu, nhiều năm như vậy mẹ đánh nhau với người phụ nữ khác chưa từng thua bao giờ." "." Không phải vấn đề có thua hay không, là vấn đề đánh nhau với người khác.
Nhưng mà con trai người ta đều không sốt ruột cô cũng an tâm đi giặt quần áo cho anh, vết thương của Lận Xuyên chuyển biến tốt quá nhanh, hiện giờ đều có thể không cần chống gậy đi đường, chỉ có điều không thể bước đi bước lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận