Thần Ấn Vương Tọa

Chương 196: Tinh Vương (1+2)

Đó là một đám Độc Giác Thú. Toàn thân chúng trắng tinh, phần bờm màu vàng, cái sừng vàng hình loa ngạo nghễ đứng ở đỉnh đầu. Mỗi một Độc Giác Thú đều có đôi cánh to lớn. Phần ngoài cùng lông cánh màu vàng. Trong lúc đi, có thể mơ hồ thấy dưới chân chúng tỏa ra từng vòng quang hoàn vàng.
Trong bầy Tinh Diệu Độc Giác Thú, bay ở đằng trước nhất là một con đặc biệt to lớn. Nó dài hai mét, cao một mét hai, cái sừng dài đến hai thước. Đôi mắt vàng nhạt bắn tia sáng bốn phía, oai phong cực kỳ. Chẳng qua bây giờ trong mắt nó tràn ngập kinh ngạc.
Không sai, mục tiêu của Long Hạo Thần chính là Tinh Diệu Độc Giác Thú được cho là phù hợp nhất với kỵ sĩ.
"Chào bạn, còn nhớ ta không?" Long Hạo Thần bước nhanh hướng Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú dẫn đầu.
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú đã trông thấy rõ hình dạng hắn, cái sừng trên đầu bỗng chốc tỏa ra vầng sáng vàng.
Long Hạo Thần không tránh né, mặc kệ vầng sáng rơi trên người, thanh âm của Tinh Diệu Độc Giác Thú cũng vang trong đầu hắn.
"Thì ra là người, quang minh chi tử đáng kính. Thật vui khi có thể gặp lại người. A, không ngờ trong thời gian ngắn vậy, ngươi đã biến mạnh đến thế. Hơn nữa hơi thở quang minh của người càng tinh thuần hơn trước."
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú tỏ ra rất thân thiết với Long Hạo Thần. Nếu nói lúc trước họ gặp nhau, nó chỉ mới công nhận tài năng của Long Hạo Thần, vậy lần này nó thừa nhận toàn bộ Long Hạo Thần. Nói xong nó tiến lên, cúi thấp cái đầu cao quý, nhẹ cọ cánh tay Long Hạo Thần.
Xoa lông bờm vàng trên cổ nó, Long Hạo Thần nói.
"Bạn thân mến, lần này ta đặc biệt tới tìm ngươi."
"Kiếm ta? Người có chuyện gì không?" Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần nói.
"Ta hy vọng có thể mời ngươi xuống núi, trợ giúp cho ta."
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú tỏa ra quang mang vàng càng biến chói mắt hơn. Rất nhanh, ánh mắt nó ảm đạm.
"Quang minh chi tử đáng kính, Thần Quyến Giả, ta không có tư cách trở thành tọa kỵ của người. Hơn nữa, hình như người đã có đồng bạn tọa kỵ của mình."
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
"Đúng thế, ta đã có đồng bạn khế ước. Nhưng bởi vì một số nguyên nhân, trong khoảng thời gian này nó không thể cùng ta chiến đấu. Ma tộc hùng mạnh, hiện giờ đã phát động thánh chiến với Liên Minh Thánh Điện chúng ta. Trận thánh chiến này chúng ta không thể thua được. Khi đã thua, chỉ sợ cả đại lục sẽ máu chảy thành sông. Làm một kỵ sĩ, ta nhất định phải đấu tranh với ma tộc đến cùng. Cho nên ta cần ngươi hỗ trợ. Ta không cần khế ước trói buộc ngươi, chỉ hy vọng ngươi có thể trở thành đồng bạn, bạn bè, cùng ta chiến đấu."
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú ngây ra, im lặng lát sau, nói.
"Vì sao chọn ta? Trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn này còn có rất nhiều ma thú quang hệ mạnh hơn ta. Người đã là Thần Quyến Giả, ta nghĩ tại đây không có ma thú nào không nhận lời mời của người. Bởi vì ở cùng người sẽ giúp ích rất lớn cho tu vi chúng ta."
Long Hạo Thần mỉm cười, nói.
"Bởi vì theo ta được biết, chỉ có quang thuộc tính của ngươi là tinh thuần nhất, tâm trong suốt nhất. Ta cần một đồng bạn hợp với mình, chứ không phải càng mạnh. Ta nghĩ ngươi hiểu điều này. Huống chi, tuy hiện tại ngươi chỉ là ma thú cấp chín, tương đương với nhân loại cấp tám. Nhưng ta tin tưởng, không ngừng chiến đấu, tu vi của ngươi sẽ tăng lên. Dù là tiến cấp trở thành Thần Thánh Độc Giác Thú cũng không phải không thể nào."
Nghe hắn nói vậy, mắt Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú bỗng chốc sáng ngời, nhẹ gật đầu. Đương nhiên nó hiểu ý của Long Hạo Thần. Hắn được Quang Minh Nữ Thần ban ân, nếu như thời gian dài bên hắn, Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú rất có thể phá vỡ hạn chế thiên phú bản thân, do đó có cơ hội trở thành Thần Thánh Độc Giác Thú.
Thần Thánh Độc Giác Thú gần như là từ mỗi một Tinh Diệu Độc Giác Thú trong kỳ ngộ đặc biệt thăng cấp. Có thể cùng quang minh chi tử chiến đấu, đương nhiên Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú đồng ý ngay. Hiện tại Long Hạo Thần đã là Thần Quyến Giả chân chính, không phải quang minh chi tử yếu ớt năm xưa. Năm đó Độc Giác Thú từ chối Long Hạo Thần có một phần nguyên nhân là vì quang minh chi tử có khả năng hấp dẫn kẻ địch cường đại. Hiện giờ Long Hạo Thần đã có năng lực tự bảo vệ mình.
"Được rồi, ta đồng ý trở thành đồng bạn của người." Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cúi đầu, đưa sừng tới trước mặt Long Hạo Thần.
Sự việc thuận lợi hơn cả tưởng tượng. Long Hạo Thần biết, Tinh Diệu Độc Giác Thú đưa sừng cho nhân loại sờ ý nghĩa thần phục.
Nhẹ vuốt cái sừng tràn ngập xúc cảm và ấm áp, Long Hạo Thần ôm lấy cái đầu to của nó.
"Cảm ơn ngươi, bạn thân mến. Ta nghĩ ngươi sẽ không hối hận đâu. Hãy để chúng ta cùng nhau xua đi hắc ám. Nếu sau này ngươi có gì cần ta trợ giúp, ta cũng sẽ dốc hết sức giúp ngươi."
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú lắc đầu, nói.
"Ta chỉ hy vọng người có thể tha thứ năm đó ta từ chối người."
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
"Cái này không có gì, dù sao năm đó ta còn quá nhỏ bé, không đủ tư cách làm đồng bạn của ngươi."
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cảm động nhìn hắn.
"Người có trái tim vàng, cảm ơn người tha thứ." Nói xong nó quay đầu, liên tục phát ra mấy tiếng hú dài với Tinh Diệu Độc Giác Thú khác.
Đám Độc Giác Thú bỗng chốc tụ tập lại, lưu luyến vây quanh Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú.
Long Hạo Thần lùi sang một bên. Hắn biết, đây là Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú chào từ biệt với đồng bạn.
Chuyến hành trình đến Kỵ Sĩ Thánh Sơn có thể nói là cực kỳ thuận lợi. Lần đầu tiên tới đây thì Long Hạo Thần đã thích Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú rồi. Hắn đích thực không trách Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú từ chối. Lần nữa gặp nó, Long Hạo Thần cảm nhận sâu sắc hơn độ phù hợp giữa nó và mình. Có thể nói, Tinh Diệu Độc Giác Thú đích thực là ma thú có lẽ gần với Tinh Quang Thần Thú nhất.
Còn về Thần Thánh Độc Giác Thú, vốn chính là bản tiến hóa của Tinh Diệu Độc Giác Thú! Trong ghi chép của nhân loại không có liên quan nhiều đến Thần Thánh Độc Giác Thú. Long Hạo Thần mơ hồ đoán, Thần Thánh Độc Giác Thú rất có thể chính là một phần của Tinh Quang Thần Thú.
Lưu luyến không rời, Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú chào từ biệt các tộc nhân xong, lại đi tới trước mặt Long Hạo Thần.
"Bạn của ta, nếu ngươi muốn tộc nhân của ngươi được tự do, có lẽ ta có thể giúp ngươi." Long Hạo Thần biết, rất nhiều ma thú bị hạn chế trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn này. Không có nhân loại dẫn dắt, chúng nó không thể rời khỏi đây.
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú lại lắc đầu nói.
"Không, thật ra chúng ta không muốn rời khỏi đây. Ở chỗ này, tộc nhân chúng ta có thể sinh sôi nảy nở nhanh hơn. Tại đây chỉ có chúng ta là ma thú quang thuộc tính, theo ý nghĩa nào đó thì đây là thiên đường của chúng ta. Vì sao chúng ta phải rời khỏi đây? Không chỉ là bầy đàn Tinh Diệu Độc Giác Thú chúng ta, tộc khác cũng có ý nghĩ này. Kỵ Sĩ Thánh Điện các ngươi không can thiệp chúng ta quá nhiều. Lúc các ngươi chọn tọa kỵ thì chúng ta cũng đang lựa chọn. Nếu chúng ta không đồng ý, Kỵ Sĩ Thánh Điện sẽ không ép buộc chúng ta. Cho nên chúng ta ở chung rất hòa bình."
Nghe nó nói vậy, trong lòng Long Hạo Thần cảm thấy rất thoải mái. Ít ra thì Kỵ Sĩ Thánh Điện không khiến hắn thất vọng.
"Chúng ta có thể đi rồi, Thần Quyến Giả đáng kính."
Long Hạo Thần nhẹ sờ đầu Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cúi thấp, nói.
"Chúng ta là bạn, không cần kính ngữ. Ngươi trực tiếp gọi ta là Hạo Thần đi, ta kêu ngươi Tinh Vương được không?"
Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú hiền hòa gật đầu, thu lại đôi cánh sau lưng, tới gần Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần không lập tức leo lên, hắn trước tiên mặc vào Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp, rồi mới nhảy lên lưng Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú.
Khiến hắn và Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú cực kỳ kinh ngạc là, khi Long Hạo Thần cưỡi trên lưng Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, hắn chỉ thấy Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp như hòa tan, cũng bao phủ lấy Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, khiến trên người Tinh Vương có một tầng sắc ám kim.
Chẳng qua màu ám kim trên người Tinh Vương mỏng hơn của Long Hạo Thần. Nhưng dù là vậy thì Tinh Vương cũng được Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp tăng phúc, khiến tu vi càng hoàn mỹ liên kết với Long Hạo Thần. Loại cảm giác thoải mái này khó thể hình dung, tựa như họ vốn là một.
Tinh Diệu Độc Giác Thú trông thấy biến hóa trên người Tinh Vương cũng nhịn không được chân trước gập xuống, lạy nó.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Thân thể Tinh Diệu Độc Giác Thú là màu trắng, chỉ có mắt, sừng, bờm là màu vàng. Nếu chúng nó có thể thăng cấp thành Thần Thánh Độc Giác Thú, vậy toàn thân sẽ biến thành vàng. Lúc này Tinh Vương đã có vài phần phong cách của Thần Thánh Độc Giác Thú.
Các ma thú khác thấy biến hóa của Tinh Vương cũng lộ ra vẻ hâm mộ. Giống như lúc trước Tinh Vương đã nói, trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn này, không có ma thú nào có thể từ chối lời mời của Thần Quyến Giả.
Quang mang vàng lấp lánh, Tinh Vương vỗ đập đôi cánh, mang theo Long Hạo Thần phóng lên cao, hướng tới chỗ lúc trước hắn bay đến.
Tốc độ bay của Tinh Vương rất nhanh, gần như có thể so với tốc độ chính Long Hạo Thần, thậm chí hơn vài phần. Nó bay rất ổn, khiến Long Hạo Thần không cảm nhận chút khí lưu khuấy động. Trên người Tinh Vương không ngừng tỏa ra từng tầng linh lực quang thuộc tính nhu hòa ùa vào người Long Hạo Thần. Hắn giật mình phát hiện, khi linh lực của mình dung hợp với linh lực của Tinh Vương, chẳng những chia đều hơn, hơn nữa linh lực sau khi dung hợp có thể tồn tại ở trạng thái linh cương.
Khó trách, hèn chi có người nói Tinh Diệu Độc Giác Thú là tọa kỵ tốt nhất của kỵ sĩ. Tinh Vương là Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, nó cho mình tăng phúc lớn như vậy. Ít ra thì nếu đổi làm Hạo Nguyệt, chỉ một mình Tiểu Quang hỗ trợ Long Hạo Thần thì sẽ không bằng Tinh Vương. Tuy Nhã Đình cũng là quang thuộc tính tinh thuần, nhưng cô không giống như Tinh Vương. So sánh thì Nhã Đình toàn năng, Tinh Vương đa phần là hỗ trợ, Tinh Diệu Độc Giác Thú không giỏi công kích.
Cưỡi Tinh Vương, Long Hạo Thần có vài phần cảm giác mình thành kỵ sĩ cấp chín thực sự. Đáng tiếc, hắn thua Thần Ấn kỵ sĩ rất xa. Theo chính Long Hạo Thần nhận định, hắn cần hơn ba năm mới có cơ may trùng kích cấp chín. Đương nhiên ba năm là khi có chín linh khiếu rồi sẽ bị chướng ngại lớn nhất ngăn cản.
Không tới một tiếng đồng hồ, Tinh Vương đã mang Long Hạo Thần tới phạm vi sương khói của Kỵ Sĩ Thánh Sơn, nó đáp xuống mặt đất. Long Hạo Thần nhảy xuống lưng Tinh Vương, trao đổi với trưởng lão Kỵ Sĩ Thánh Sơn xong hắn mới mang Tinh Vương rời khỏi Thánh Sơn.
"Tinh Vương, giữa chúng ta không có khế ước, nếu ta muốn giấu đi ngươi thì ngươi có thể trở lại Kỵ Sĩ Thánh Sơn không?" Long Hạo Thần hỏi Tinh Vương.
Tinh Vương lắc đầu nói.
"Cái này không được, dù có khế ước cũng không thể. Nhưng Tinh Diệu Độc Giác Thú chúng ta có cách khác."
Nói xong nó ngẩng đầu, trên trán dâng lên sao năm cánh vàng. Quang mang vàng đậm tụ tập hướng sao năm cánh. Ánh vàng chợt lóe, sao năm cánh từ trán nó bay ra, rơi vào tay Long Hạo Thần.
"Ta có thể tiến vào trong sao vàng này. Sau khi vào đó, ta sẽ ở trạng thái ngủ say tu luyện, chờ ngươi triệu hoán."
Long Hạo Thần gật gù nói.
"Thì ra là vậy, chắc đây cũng là nguyên nhân các ngươi được gọi là Tinh Diệu Độc Giác Thú."
Tinh Vương nói.
"Mỗi khi chúng ta cần ngủ say tu luyện đều biến mình thành ngôi sao ẩn giấu. Hiện tại có cần ta làm vậy không?"
Long Hạo Thần lắc đầu, đem sao vàng trả lại cho Tinh Vương. Tinh Vương cúi đầu, quang mang vàng dung nhập mau chóng biến mất ở trán.
"Chúng ta đi thôi." Tia sáng lạnh xẹt qua mắt Long Hạo Thần. Hành trình ngàn vạn công huân của hắn sắp bắt đầu.
Lại leo lên người Tinh Vương, nó chạy lấy đà vài bước, đôi cánh giang ra, có Long Hạo Thần hướng dẫn bay thẳng tới Ngự Long quan.
"Tinh Vương, bay chậm chút." Ngự Long quan đã ở trước mắt, nhưng Long Hạo Thần đột nhiên vỗ lưng Tinh Vương. Dưới mặt nạ ám kim, tia sáng lạnh lóe trong đôi mắt.
Tinh Vương vừa bay tới trước vừa ngoái đầu nhìn Long Hạo Thần một cái, tầng sóng dùng sừng để giao lưu lại xuất hiện.
"Hạo Thần, ta cảm giác nguy hiểm sắp tới."
Long Hạo Thần mỉm cười, nói.
"Đang đợi nguy hiểm tới đây, chỉ sợ chúng không tới."
Bàn về cảm giác tinh thần, hắn đâu thua Tinh Vương được? Hắn ngang nhiên cưỡi Tinh Vương trở về, không bị ma tộc chú ý mới lạ. Chẳng qua lúc này Long Hạo Thần mặc áo choàng, những ma tộc trinh sát chắc là không trông thấy Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp bên trong mới đúng. Nhưng Tinh Vương chính là Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, ma thú cấp chín, tương đương với cường giả cấp tám. Có thể cưỡi nó thì đã chứng minh thân phận của Long Hạo Thần.
Ma tộc phát hiện một cường giả Kỵ Sĩ Thánh Điện lạc bầy thì sẽ có phản ứng gì? Dĩ nhiên không phải Long Hạo Thần đặt mình vào tình cảnh nguy hiểm. Đầu tiên, nơi này cách Kỵ Sĩ Thánh Điện rất gần. Lấy tu vi và trang bị hiện tại của hắn, muốn chạy trốn không khó. Quan trọng là, bây giờ tinh thần lực của hắn rất mạnh, ngay chính hắn đều hơi khó tin. Nhờ vào Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp tăng phúc, cảm giác của hắn thậm chí có thể lan tràn đến phạm vi trăm dặm. Chỉ là khoảng cách càng xa thì cảm giác càng mơ hồ.
Trong cảm giác của hắn, đám ma tộc vội vàng bay tới chặn mình, tên mạnh nhất khoảng cấp tám.
Ngàn vạn công huân bắt đầu từ đây.
Tinh Vương không nhanh không chậm bay tới trước. Giữa nó và Long Hạo Thần tuy không có khế ước, không thể thấu hiểu tâm linh. Nhưng là Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú, không uổng danh được gọi là tọa kỵ tốt nhất của kỵ sĩ. Long Hạo Thần chỉ hơi ra hiệu là Tinh Vương liền hành động, còn giống hệt ý muốn của hắn. Ví dụ chân trái Long Hạo Thần hơi khép chặt, Tinh Vương sẽ bay sang trái chút. Thậm chí sẽ vì Long Hạo Thần dùng sức chân mạnh yếu mà điều chỉnh phương hướng. Cùng lúc đó, Quang nguyên tố nhu hòa đã bắt đầu từ người Tinh Vương nhập vào cơ thể Long Hạo Thần.
Chính Long Hạo Thần thì từ từ khép mắt lại, nội linh lực mau chóng dâng lên. Sương khói đậm đặc bắt đầu xuất hiện quanh người, chính là kỹ năng Súc Thế.
Phía xa, mười cái bóng như tia chớp bay hướng Long Hạo Thần. Chúng đi qua đâu thì không khí sẽ biến nặng nề vài phần.
Kỵ sĩ Tinh Diệu Độc Giác Thú lạc bầy? Chuyện tốt như vậy cũng có lúc đụng phải? Chúng vừa được tin tức liền bay nhanh tới.
Cường giả ma tộc dẫn đầu có đặc tính của Ác Ma tộc. Đầu có hai sừng, mặt dữ tợn, thân thể cao to hơn ba mét, đôi cánh to sau lưng không ngừng vỗ đập giúp nó bay nhanh. Trong tay phải là trọng kiếm đỏ máu tỏa ra ngọn lửa đen. Quanh người nó dày đặc hơi thở hắc ám, chính là một Ác ma cấp lĩnh chủ.
Phía sau nó đều là Ác Ma tộc, chẳng qua Ác Ma khác không mạnh như nó, tu vi chỉ khoảng cấp bảy.
Không sai, đây là một đội Diệt Liệp ma, một đội Diệt Liệp ma chỉ do Ác Ma tộc tổ thành.
Lần này Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp trấn giữ bên ngoài Ngự Long quan, đương nhiên sẽ mang theo đại quân Ác Ma tộc của chính gã. Trong Diệt Liệp ma, một tổ chỉ do một chủng tộc hợp thành thì cực kỳ hiếm thấy. Đội này kỳ thực là gần đây tạm thành lập, chuyên môn giải quyết tình huống ở Ngự Long quan.
Giống như Dương Hạo Hàm đã nói, ma tộc muốn bao vây Ngự Long quan là không thể nào. Ma tộc vốn không có nhiều cường giả như thế. Một khi bao vây Ngự Long quan, binh lực sẽ chia ra, không thể chịu được việc bị Kỵ Sĩ Thánh Điện lần lượt tấn công.
Thế nên Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp hoạch định kế sách chính diện tấn công vòng ngoài trinh sát. Một khi có số lớn viện quân nhân loại đến từ hậu phương, gã sẽ có năng lực điều động số lượng quân đội nhất định chặn đánh và quấy rối.
Nhưng Tát Mễ Cơ Nạp không nghĩ tới là Ngự Long quan lưu trữ vật tư nhiều đến thế. Thánh chiến đã hơn một năm rưỡi, nhưng Ngự Long quan vẫn phòng thủ vững chắc.
Đội Diệt Liệp ma trước mắt là trinh sát chuyên môn canh chừng Ngự Long quan. Dù không cần bổ sung lương thực, Ngự Long quan luôn phải liên lạc với Liên Minh Thánh Điện, vậy nhất định sẽ phái ra trinh sát. Ma tộc chia một ra một phần cường giả hợp thành bộ đội nhỏ như Diệt Liệp ma, tập trung tấn công trinh sát của Ngự Long quan. Chúng đã thành công vài lần.
Diệt Liệp ma chỉ do Ác Ma tổ thành, phối hợp binh lực không hoàn mỹ như nhiều chủng tộc, nhưng tốc độ chúng càng nhanh, phản ứng thêm đúng lúc. Hơn nữa chúng nghe theo mệnh lệnh Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp.
"Tinh Vương, tăng tốc." Khi đội Ác Ma xuất hiện trong tầm mắt Long Hạo Thần, hắn lập tức ra lệnh Tinh Vương tăng tốc độ.
Sương khói vàng nhạt xung quanh người Long Hạo Thần theo Tinh Vương tăng tốc bỗng biến mỏng, nếu không cẩn thận nhìn thì sẽ không chú ý thấy. Hơn nữa Tinh Vương bay nhanh, sao vàng sáu cánh dưới người sẽ tự động sinh ra tầng sáng vàng dâng lên trên, che giấu cho Long Hạo Thần thi triển Súc Thế.
Ác Ma Lĩnh Chủ phát hiện Long Hạo Thần tăng tốc muốn chạy, hung tợn cười, đôi cánh sau lưng bỗng vỗ đập, luồng sáng đen trên người càng đậm tựa như ngọn lửa đen bắn ra sau, không tiếc hao phí linh lực dốc sức tăng tốc, dẫn đầu vọt hướng Long Hạo Thần. Mấy Ác Ma sau lưng nó bởi vì chênh lệch thực lực nên chậm một bước.
Long Hạo Thần từ từ mở ra hai mắt. Lúc này mắt hắn trong suốt giống lúc tỉnh lại từ minh tưởng sâu, nhưng có thêm sự lạnh lẽo khi ấy không có.
Tốc độ bay của Tinh Vương ngày càng nhanh, có vài phần cảm giác hư ảo. Dù lưng nó chở Long Hạo Thần nhưng tốc độ bay không hề kém Ác Ma Lĩnh Chủ dốc sức tăng tốc. Hai bên giữ khoảng cách nhất định bay hướng Ngự Long quan.
Phát hiện tốc độ của mình không ngờ thua kém, Ác Ma Lĩnh Chủ sốt ruột. Tay phải không nắm trọng kiếm đột nhiên đánh xuống dưới thân. Một đoàn sáng đỏ sậm bỗng bùng phát, khiến trong không khí sinh ra tiếng nổ bạo tạc, lực phản chấn mạnh mẽ chớp mắt khiến nó tăng tốc độ lên vài phần.
Nó lấy công kích để tăng tốc độ, dĩ nhiên sẽ tiêu hao không ít linh lực, hơn nữa không thể kéo dài thời gian quá lâu, nhưng tốt ở chỗ từ cực hạn có thể tăng tốc độ nhanh hơn chút.
Ác Ma Lĩnh Chủ tuy không biết tu vi của Long Hạo Thần, nhưng từ Vua Tinh Diệu Độc Giác Thú thì có thể thấy đây ít ra cũng là nhân loại kỵ sĩ cấp bảy. Giết chết kỵ sĩ như thế là công lao khá lớn. Huống chi còn có Tinh Diệu Độc Giác Thú. Ma tộc thiếu thốn nhất chính là thực vật, tuy chúng ghét quang thuộc tính nhưng rất thích ăn ma thú thuộc tính đó. Thịt của ma thú quang thuộc tính non mềm nhất.
Hai đùi Long Hạo Thần kẹp chặt, thân thể hơi ngửa ra sau, Tinh Vương thoáng chốc hiểu ý hắn. Tần suất vỗ cánh giảm bớt, cơ thể nghiêng, vẽ đường cong tuyệt đẹp bay hướng càng cao.
Đường cong này rất lớn, Ác Ma Lĩnh Chủ phía sau càng lúc càng tới gần. Nhưng đường cong này hoàn mỹ dẫn dắt, đám Ác ma cấp bảy không thể kéo gần khoảng cách giữa họ.
*Xoẹt!*
Đôi cánh của Tinh Vương ở trên không trung phát ra tiếng như là không khí bị xé rách. Thân hình xinh đẹp quẹo một cái vừa lúc đối mặt với Ác Ma Lĩnh Chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận