Thần Ấn Vương Tọa

Chương 285: Thần Ấn vương tọa bài xích?

Đối mặt pho tượng sáu Thần Ấn vương tọa, ánh mắt Long Hạo Thần rơi vào chiếc ở chính giữa.
So với mấy Thần Ấn vương tọa khác thì dường như nó là chiếc không huyễn lệ nhất, toàn thân đen như mực, lưng ghế cao to tĩnh mịch cổ xưa, có loại khí chất mông lung. Trên lưng ghế khắc mặt trời trăng sao, hoa cỏ cá cảnh, còn có các loại thực vật, nhìn rậm rạp rồi lại có chút loạn. Thêm vào màu đen, dường như nó nên là một chiếc ghế không có gì bắt mắt mới đúng.
Nhưng xung quanh nó có năm chiếc Thần Ấn vương tọa huyễn lệ quay quanh.
Mang đến cho Long Hạo Thần ấn tượng sâu sắc nhất tất nhiên là Mạt Thế và Sát Phạt Thần Ấn vương tọa của phụ thân.
Lưng ghế cao cao khảm bảo thạch không đến hết, mơ hồ thấy trên lưng ghế có một tượng phật, lãnh liệt, uy nghiêm, thậm chí có thể nói là áp lực khủng bố khuếch tán ra.
Đỉnh lưng ghế là bảo thạch đỏ thẫm hình nửa vòng tròn, tựa như nửa vòng mặt trời nhìn xuống mảnh đất. Nhưng ánh sáng của nó lại là da cam mờ ảo, tỏa ra áp lực khủng bố tựa như tận thế giáng xuống.
Vị trí tượng người cũng chính là mặt trên lưng vương tọa, hấp dẫn ánh mắt nhất là một bảo thạch hình thoi sắc đỏ vàng. Mặt trên mỗi một góc cạnh tựa như đao phong, ánh sáng rực rỡ đến từ nó.
Bên trên ghế rộng rãi còn điêu khắc hai sư tử nằm sấp tại đó gầm rống, vô số hoa văn mỹ lệ từ lưng ghế chảy xuống dưới che kín vương tọa.
Điêu khắc này thật là giống hệt Thần Ấn vương tọa của Long Tinh Vũ, chỉ là thể tích thu nhỏ mà thôi. Nhìn nó, Long Hạo Thần ngây ngẩn. Nhưng mà huyễn lệ như Mạt Thế và Sát Phạt Thần Ấn vương tọa lại chỉ có thể làm nền cho Thần Ấn vương tọa đen như mực chính giữa.
Không chỉ là nó, xung quanh Thần Ấn vương tọa đen còn có bốn Thần Ấn vương tọa khác.
Kinh Sợ và Bi Thương Thần Ấn vương tọa.
Thủ Hộ và Từ Bi Thần Ấn vương tọa.
Trí Tuệ và Tinh Thần Thần Ấn vương tọa.
Trật Tự và Phép Tắc Thần Ấn vương tọa.
Năm Thần Ấn vương tọa mỗi một chiếc đều mỹ lệ lóa mắt, nhưng chúng nó lại chỉ có thể quay quanh chiếc chính giữa trông không bắt mắt chút nào, cũng là Thần Ấn vương tọa khó xem nhất. Có chúng nó phụ trợ, Thần Ấn vương tọa đen như mực dường như tỏa ra uy nghiêm và bí ẩn vô thượng. Tựa như hố đen hấp dẫn ánh mắt của Long Hạo Thần.
Hàn Vũ và Trương Phóng Phóng gần giống với Long Hạo Thần, ánh mắt họ cùng rơi vào một Thần Ấn vương tọa, biểu tình ngơ ngác nhìn.
Long Tinh Vũ đứng một bên không quấy rầy họ. Là người từng trải, y rất rõ ràng. Bất cứ Thần Thánh kỵ sĩ nào tới đây đều bị điêu khắc Thần Ấn vương tọa hấp dẫn. Thần Ấn vương tọa đầu tiên hấp dẫn ánh mắt họ trở thành mục tiêu tranh giành. Đương nhiên, nơi này đã không có Thần Ấn vương tọa thì điêu khắc không còn sức hấp dẫn.
Thật sự là Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa! Khi Long Tinh Vũ thấy ánh mắt con trai bị Thần Ấn vương tọa đen như mực hấp dẫn thì lòng thầm cảm thán.
Từ tiến vào thời đại hắc ám tới này, trong Kỵ Sĩ Thánh Điện có tư cách khiêu chiến Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa chỉ có năm người, đều không ngoại lệ thất bại. Gần nhất một lần chính là Tinh Không Thần Thánh kỵ sĩ Dương Hạo Vũ khiêu chiến chiến.
Có thể có được tư cách khiêu chiến đã thuyết minh họ có thiên phú và năng lực. Còn Long Hạo Thần sẽ là người thứ sáu khiêu chiến phần quang vinh này. Hắn có thể thành công hay không? Trái tim Long Tinh Vũ bất giác thít chặt.
Ba người Long Hạo Thần ngẩn ra lâu đến một tiếng đồng hồ, dần dần có thể thấy, quanh người họ, khí lưu quang minh từ từ dâng lên. Bên trên ba Thần Ấn vương tọa lấp lánh ánh sáng như ẩn như hiện.
Long Hạo Thần đối diện Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa tỏa ra luồng sáng trắng nhu hòa, cũng là yếu nhất. Một tia liên hệ như có như không bắt đầu xuất hiện sâu trong linh hồn Long Hạo Thần. Cảm giác kỳ diệu lan tràn trong lòng hắn, dường như có cái gì đó đang kêu gọi tên hắn.
Long Hạo Thần yên tĩnh đứng đó không động đậy, chỉ im lặng cảm nhận biến hóa một tia hơi thở. Đầu tiên hắn cảm nhận được là bình tĩnh, đúng vậy, vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh không có bất cứ cảm xúc dao động. Dường như nó đối với sự khiêu chiến của Long Hạo Thần không bi không hỉ, không nộ không ác, chỉ tĩnh lặng liên hệ với hắn.
Ngay sau đó, Long Hạo Thần cảm nhận được là mênh mông, mênh mông vô biên vô ngần. Loại cảm giác này chỉ có năm đó khi hắn ở tại Tháp Vĩnh Hằng, nhìn thấy Thải Nhi đứng trên con đường lên trời, trời đêm xung quanh vô tận là có thể sánh bằng. Nhưng trời sao rốt cuộc vẫn có cực hạn, còn một tia hơi thở đến từ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thì dường như không có biên giới.
Đột nhiên, một luồng sáng vàng từ Kinh Sợ và Bi Thương Thần Ấn vương tọa lóe lên, nhẹ quét nhàng đằng trước, tiếp theo thân thể Hàn Vũ biến mất.
Điêu khắc sáu Thần Ấn vương tọa này bản thân là ảnh chiếu của Thần Ấn vương tọa chân chính. Chỉ có được chúng nó thừa nhận thì mới có thể bắt đầu quá trình thử thách. Thậm chí có một số Thần Thánh kỵ sĩ chưa kịp thử thách đã bị loại bỏ.
Hàn Vũ vừa biến mất thì ngay sau đó, lại một luồng sáng vàng lóe lên, lần này đến từ Trí Tuệ và Tinh Thần Thần Ấn vương tọa, thân thể Trương Phóng Phóng cũng biến mất.
Chỉ có Long Hạo Thần là còn đứng im ngay tại chỗ, vẫn lặng lẽ cảm nhận hơi thở đến từ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.
Long Tinh Vũ đứng một bên mày chíu chặt. Y rất rõ ràng, càng sớm được tư cách nhận thử thách từ Thần Ấn vương tọa thì ý nghĩa có độ phù hợp với Thần Ấn vương tọa đó càng cao. Tốc độ của Hàn Vũ, Trương Phóng Phóng không khác mấy với y năm đó. Chính là nói, họ rất có khả năng được Thần Ấn vương tọa thừa nhận. Nhưng tại sao Long Hạo Thần đã có lĩnh vực, tu vi cũng cao nhất, thậm chí có thể chất Quang Thần lại vẫn chưa thể bắt đầu thử thách thuộc về hắn.
Chẳng lẽ nói, Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa không thừa nhận hắn?
Lúc này Long Hạo Thần đã hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình. Hắn có thể cảm nhận được lực lượng bình tĩnh đang kết hợp với hơi thở của hắn. Nhưng kỳ lạ là dường như nó đang bài xích cái gì, cảm giác khó chịu bắt đầu hiện lên trong người Long Hạo Thần.
Đầu óc Long Hạo Thần dần xuất hiện ảo giác. Đó là một thế giới trắng ngần, không có giới hạn. Trong thế giới trắng toát này có một đoàn sáng vàng rực rỡ chói mắt. Ánh vàng hòa lẫn vào sắc trắng xung quanh, dường như tùy thời sẽ hợp thành một thể.
Nhưng mà, trong đoàn sáng vàng này có hai màu sắc khác. Trong đó một màu chính là Long Hạo Thần rất quen thuộc, sắc tím vàng, sắc tím vàng thuộc về Hạo Nguyệt. Sắc tím vàng này đang đấu tranh với ánh sáng trắng không biên giới, không hề nhường bước.
Dù ánh sáng trắng mênh mông, nhưng ánh sáng tím vàng cho loại cảm giác cao ngạo. Về mặt khí thế thì không bên nào ức chế được đối phương, chỉ có thể không ngừng va chạm.
Đây là lực lượng của Hạo Nguyệt, Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa đang bài xích lực lượng của Hạo Nguyệt? Long Hạo Thần thầm hoảng sợ. Nếu thật là vậy thì hắn phải lựa chọn làm sao đây?
Trong lòng Long Hạo Thần xuất hiện giãy dụa.
Hạo Nguyệt là đồng bạn của hắn, huyết khế đồng bạn, từ bỏ Hạo Nguyệt đồng nghĩa khiến nó tử vong. Còn Thần Ấn vương tọa là Long Hạo Thần nhất định phải lấy. Làm chủ tịch Liên Bang, kỵ sĩ giỏi nhất từ trước đến nay của Kỵ Sĩ Thánh Điện, nếu như hắn không được Thần Ấn vương tọa thừa nhận, dù là thực lực trưởng thành hay danh vọng trong Liên Bang đều sẽ gặp đả kích to lớn.
Giữa hai bên nên lựa chọn làm sao đây?
Hơn nữa, không chỉ là ánh sáng tím vàng chịu bài xích, còn có một luồng sáng ám kim khác xuất hiện trong đoàn sáng vàng kia.
So sánh với ánh sáng tím vàng thì sắc ám kim không bắt mắt, nhưng nó cũng ngoan cố liên tiếp với đoàn sáng vàng đại biểu cho Long Hạo Thần. Hơn nữa thoạt nhìn cường độ không thua kém gì ánh sáng tím vàng.
Hạo Nguyệt đại biểu sắc tím vàng, là thuộc về dung hợp huyết mạch giữa nó và mình, là lực lượng huyết mạch, nhưng ánh sáng ám kim này là cái gì? Nếu cũng là lực lượng huyết mạch, từ khi nào mình có loại lực lượng nào?
Sắc ám kim không đại biểu hắc ám, nhưng cũng có lực lượng siêu mạnh, cảm giác loại lực lượng này xuất hiện trong linh hồn Long Hạo Thần. Chính là nói, lực lượng ám kim có liên quan đến lực lượng linh hồn của hắn.
Tính cách của Long Hạo Thần trước giờ không phải loại chần chờ thiếu dứt khoát. Sau ngắn ngủi đắn đo, hắn làm ra lực chọn.
Hắn chọn Hạo Nguyệt.
Nếu nhất định phải lựa chọn giữa Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa và Hạo Nguyệt, vậy hắn chọn người sau.
Hạo Nguyệt không chỉ là đồng bạn tọa kỵ của hắn, ở trong lòng Long Hạo Thần, Hạo Nguyệt là anh em tốt của mình. Còn Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, dù có là một thần khí thì đó chỉ là đồ vật mà thôi.
So sánh giữa anh em và đồ vật, bên nào nhẹ bên nào nặng, Long Hạo Thần lựa chọn không hề khó khăn. Cho dù không có được Thần Ấn vương tọa thì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ Hạo Nguyệt.
Mười mấy năm qua, hắn chính mắt chứng kiến Hạo Nguyệt trưởng thành từng chút một, không biết đã bao lần, Hạo Nguyệt cứu hắn trong nguy hiểm. Họ nương tựa lẫn nhau, trợ giúp nhau mới có thành tựu hôm nay. Hạo Nguyệt là anh em tốt, đồng bạn tốt của hắn. Dù dưới tình huống nào, Long Hạo Thần sẽ không bao giờ từ bỏ nó.
Giữ vững tín niệm, tình hình trong ảo cảnh cũng xuất hiện biến đổi.
Ánh sáng tím vàng uy thế lớn mạnh, tuy thể tích kém xa ánh sáng trắng nhưng sự cao quý và cao ngạo thì lên tới đỉnh cao. Ngay cả ánh sáng ám kim cũng hỗ trợ một bên, dường như nó chính là ý chí của bản thân Long Hạo Thần. Nó không có đặc tính của mình, chỉ cần ý niệm Long Hạo Thần kiên định là nó biến đặc biệt ngoan cường, ở bên cạnh hỗ trợ Hạo Nguyệt đối kháng với luồng sáng trắng.
Vốn nên là tình hình giao hòa giờ biến thành đối kháng lẫn nhau. Dường như Long Hạo Thần cách Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa ngày càng xa.
Long Tinh Vũ càng lúc càng sốt ruột. Đã qua bốn tiếng, Long Hạo Thần vẫn chưa bắt đầu thử thách.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyenyy
chấm cơm.
Thời gian qua lâu như vậy, cho dù có bắt đầu thì chỉ sợ là cũng…
Thoáng chốc trái tim Long Tinh Vũ như chỉ mành treo chuông, lắc lư. Y chú ý tới Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa tỏa ra luồng sáng trắng biến ngày càng mãnh liệt, nhưng mơ hồ cho người cảm giác xâm lược.
Trên trán Long Hạo Thần cũng hiện ra chín quang văn tím vàng, có loại khí thế tràn ngập hủy diệt, dường như nó đang đối kháng với Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.
Hạo Thần à Hạo Thần, rốt cuộc con đang làm cái gì?
Nhưng mặc kệ Long Tinh Vũ có sốt ruột cỡ nào thì cũng không giúp được gì. Muốn được Thần Ấn vương tọa thừa nhận chỉ có thể dựa vào chính mình, y chỉ còn cách nóng ruột nóng gan chờ tại đây.
Thời gian qua rất nhanh, chớp mắt lại là một ngày.
Hàn Vũ và Trương Phóng Phóng không biết thử thách sao rồi, nhưng Long Tinh Vũ rất yên tâm với họ. Trái ngược với lúc trước nhận thử thách, ở trong thử thách Thần Ấn vương tọa tự mở ra càng lâu ý nghĩa khả năng thành công càng lớn.
Còn về Long Hạo Thần, chỉ sợ hắn không có cơ hội nữa.
Kỳ thật trong lòng Long Tinh Vũ đã có chút chán nản. Thời gian trôi qua, trên trán Long Hạo Thần tỏa ra luồng sáng tím vàng đối đầu với Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa biến ngày càng đậm.
Tuy ánh sáng tím vàng có thể đối kháng với Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa khiến y hết sức kinh ngạc, nhưng điều này ý nghĩa Long Hạo Thần đứng ở đối lập Thần Ấn vương tọa, thì sao có thể được nó chấp nhận?
Trái Tim Vĩnh Hằng của Long Hạo Thần bình tĩnh nhịp đập, từ người hắn tỏa ra hơi thở quang minh thật tinh thuần. Cái loại tinh thuần đó ngay cả Long Tinh Vũ đứng cạnh hắn cũng bị lây nhiễm, trong lòng không ngừng nảy sinh cảm giác triệt ngộ. Nhưng bây giờ tâm tình y căng thẳng, không có ý nghĩ nắm chắc phần triệt ngộ này.
Nếu như không được, đợi khi Long Hạo Thần đột phá cấp chín bậc hai, tiến vào cấp chín bậc ba thì chắc là còn có cơ hội.
Long Tinh Vũ thầm than. Y không biết tại sao Long Hạo Thần cố chấp giữ ánh sáng tím vàng đó như vậy. Theo kinh nghiệm trước kia của y, nếu Long Hạo Thần chịu từ bỏ luồng sáng tím vàng lực lượng đại biểu, vậy lực lượng của Thần Ấn vương tọa sẽ dung nhập vào, Long Hạo Thần cũng sớm bắt đầu nhận thử thách rồi.
Một ngày, hai ngày, ba ngày, Long Hạo Thần vẫn không có chút động tĩnh, vẫn đang đối đầu với Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa. May mà đối kháng với nhau chỉ là hơi thở và ý niệm chứ không là linh lực, nếu không thì dựa theo truyền thuyết về Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, tu vi của Long Hạo Thần tuy không thấp nhưng ở trước mặt nó không có bất cứ cơ may chống cự.
Cảm giác của Long Hạo Thần lại là trạng thái khác. Ba ngày này đối với hắn không hề uổng phí, trong không gian ảo cảnh, hắn chỉ cảm thấy dường như linh hồn mình không ngưng thăng hoa từ sự đối kháng này. Ánh sáng ám kim cũng không ngừng hòa tan, kết hợp với sắc vàng từ bản thân hắn.
Loại cảm giác này thật kỳ diệu. Tựa như nắm đó hắn thức tỉnh Thần Quyến Giả, cảm giác quang minh thăng hoa đó, chỉ là không có cảm giác liên hệ với Quang Minh Nữ Thần như trước kia.
Long Hạo Thần biết, có lẽ không thể có được Thần Ấn vương tọa thừa nhận, nhưng linh hồn mình được đến tiến hóa, cách tu luyện chưa từng có ai nghiên cứu ra lực lượng linh hồn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận