Đấu Phá Thương Khung

Chương 1119: Cảnh giới linh hồn

Loại biến hóa này cũng không rõ ràng lắm nhưng vẫn khiến đám người Diệp Trọng có cảm giác kỳ dị. Tiêu Viêm hiện tại so với Tiêu Viêm trước khi bế quan càng thêm sắc bén.

Tiểu Y Tiên và Thiên Hỏa tôn giả bên cạnh đó cũng thoáng giật mình vì một màn này. Tiểu Y Tiên còn tốt nhưng vẻ mặt Thiên Hỏa tôn giả lại đăm chiêu suy nghĩ.

Tiêu Viêm ra khỏi Luyện đan thất, nhìn thấy nhiều người như vậy cũng hơi kinh ngạc, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

- Diệp Trọng trưởng lão, không cần phải long trọng như thế này chứ?

- Ha ha…

Nghe vậy, Diệp Trọng thoạt tỉnh táo lại, cười cười. Lúc này mới phất tay bảo tộc nhân rời đi, tự thân tiến lại gần, cười nói:

- Tiêu Viêm tiên sinh, ngày mai chúng ta sẽ khởi hành đi Thánh Đan thành. Ngài chuẩn bị xong hết chưa?

Tiêu Viêm gật đầu. Không nghĩ tới thời gian mình bế quan lại nhanh như vậy, nháy mắt đã trôi qua gần một tháng.

- Tiêu Viêm tiên sinh, ngài hẳn không có chuyện gì chứ?

Diệp Trọng nhìn Tiêu Viêm, ở khoảng cách gần như vậy, lão cảm nhận được áp lực nhàn nhạt. Loại áp lực nằm sâu trong linh hồn, làm người ta khó có thể kháng cự. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đối với vấn đề của Diệp Trọng, Tiêu Viêm nghi hoặc cau mày nói:

- Ta có thể có chuyện gì?

Nhìn bộ dáng hắn, hình như cũng không rõ ràng lắm những biến ảo nhỏ của mình.

Nhìn thấy Tiêu Viêm mù mờ hỏi lại như vậy, Diệp Trọng ngạc nhiên, thầm nghĩ chẳng lẽ là do ảo giác?

- Không phải là ảo giác đâu, linh hồn lực của hắn trong thời gian bế quan ngắn có tăng lên một chút!

Ánh mắt Thiên Hỏa tôn giả rốt cuộc từ trên người Tiêu Viêm dời đi, cười nói.

- Linh hồn lực?

Nghe vậy, Tiêu Viêm sửng sốt. Chợt vân vê cằm, trầm ngâm nói:

- Nói đến chuyện này, bản thân ta đột nhiên cảm thấy luyện đan so với trước kia dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa, đối với khả năng thao khống hỏa diễm cũng thêm tinh diệu. Bất quá linh hồn lực này không phải chỉ lúc tăng giai mới tăng mạnh hơn hay sao? Thực lực của ta hiện tại chỉ ở Tứ tinh Đấu Tông a, chẳng qua là so với lúc đầu vừa mới tấn nhập chỉ vững chắc hơn một chút thôi mà!

Thiên Hỏa tôn giả có chút kỳ quái liếc nhìn Tiêu Viêm, một lát sau nhíu mày, nói:

- Xem ra, lão sư kia của ngươi không có đem chuyện liên quan đến linh hồn lực lượng nói cho ngươi biết. Nhưng cũng bình thường, đối với loại linh hồn huyền diệu khó giải thích này, người bình thường chỉ có thể tuần tự nhi tiến (tiến từng bước một), không thể điều khiển nó được. Cho dù là trước kia, ngươi cũng chỉ hiểu được cách sử dụng linh hồn lực lượng mà thôi, cũng không phải đã hiểu rõ hoàn toàn.

Nghe được những lời này của Thiên Hỏa tôn giả, Tiêu Viêm cùng Diệp Trọng lâm vào trầm ngâm. Người trước thì hoàn toàn mờ mịt, người sau thì khẽ nhíu mày. Lý luận này lão tựa hồ đã gặp qua trong một vài quyển sách cổ của gia tộc.

- Linh hồn lực không có cấp bậc cao thấp nhưng lại có phân chia cảnh giới!

Thiên Hỏa tôn giả cười nói:

- Đương nhiên, thuyết pháp này hiện tại các ngươi căn bản hầu như không thể nghe được. Bởi vì những chuyện về linh hồn cảnh giới, dù là những cường giả chỉ e cả đời cũng không với tới được. Có biết vì sao nhiều Luyện dược sư cả đời chỉ dừng lại ở Thất phẩm không? Chính là vì do cảnh giới linh hồn.

- Cảnh giới linh hồn?

Tiêu Viêm chau mày. Đối với thứ này hắn chưa từng nghe nói qua. Bất quá, linh hồn chính là căn nguyên của sinh linh, không có linh hồn thì không có gì cả. Linh hồn bất diệt sẽ có thêm một đường sinh cơ. Đối với thứ huyền ảo này, bất luận kẻ nào cũng phải kính sợ.

Mà, Tiêu Viêm chỉ biết lực lượng linh hồn của bản thân không kém nhưng lại không hiểu rõ về nó lắm. Hơn nữa năm đó khi Dược lão còn đi cùng hắn, Tiêu Viêm chẳng qua chỉ là Luyện dược sư Ngũ phẩm, căn bản không có tư cách biết đến cái gì gọi là cảnh giới linh hồn. Mà cũng chính vì hắn không còn Dược lão ở bên chỉ dạy nên những tin tức liên quan đến Luyện dược sư hắn hoàn toàn không biết. Cái gọi là cảnh giới linh hồn, cũng là một trong số những thứ hắn không biết.

- Hiện tại mà nói, có lẽ ngoại trừ một vài người đạt đến Bát phẩm Luyện dược Tông sư biết đến ra, chỉ sợ cũng chỉ có thể tìm ra ở những sách cổ có liên quan thôi!

Thiên Hỏa tôn giả chậm rãi nói. Nếu không phải hắn không phải là người của thời đại này, chỉ sợ cũng không thể giải đáp cho Tiêu Viêm hiểu về phương diện này.

- Cảnh giới linh hồn, phân bốn tầng: Phàm cảnh, Tiên cảnh, Thiên cảnh, Đế cảnh. Đại đa số mọi người, thậm chí là Bát phẩm Luyện dược sư trở xuống phần lớn cảnh giới linh hồn đều dừng lại ở Phàm cảnh. Bất quá, linh hồn lực bên mạnh bên yếu mà thôi. Mà trước kia, ngươi cũng là dừng bước ở Phàm cảnh, chẳng qua mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường.

- Một vài Luyện dược sư Thất phẩm nếu gặp cơ duyên xảo hợp, có lẽ có thể mơ hồ chạm đến Tiên cảnh. Nếu linh hồn lực lượng đạt đến cấp độ này, sẽ có được một loại hiệu quả, đó chính là Phú Linh, giúp đan dược có được linh tính. Ngươi nên biết, phần lớn đan dược Bát phẩm đều có được linh tính nên mới có thể đạt tới cấp tám. Luyện dược sư bình thường, mặc kệ thuật luyện chế giỏi đến đâu, nếu không có năng lực làm cho đan dược được có được linh tính thì đan dược này vĩnh viễn không đạt tới Bát phẩm.

- Thiên cảnh, ngươi hẳn sẽ nhanh rõ ràng! Nếu là Cửu phẩm đan dược thì sẽ có linh trí không khác bao nhiêu so với người thường. Chuyện này chính là tương đương với việc sáng tạo một kiếp linh. Kiếp linh này không chỉ phải trao cho nó linh tính, mà còn phải khiến nó có được lực lượng của thiên địa. Mà nếu muốn làm được điều này, linh hồn lực cần phải đạt tới cấp độ Thiên cảnh. Trên đại lục hiện tại rất hiếm người có thể làm được.

- Về phần Đế cảnh, đây chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, ngay cả ta cũng chỉ được nghe nói qua mà thôi, cũng chính là vua của các loại đan dược. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết một điều, cảnh giới này cùng đan dược Đế phẩm có quan hệ. Mà đế phẩm đan dược cùng Đấu Đế trong truyền thuyết có liên quan.

- Nhưng cảnh giới này, không biết có bao nhiêu người muốn nhưng cũng chưa từng đạt được…

Nói đến câu cuối, thanh âm Thiên Hỏa tôn giả có chút tiếc nuối, còn đám người Tiêu Viêm thì không thể nào tiếp tục cảm nhận được giọng nói tiếc nuối của lão. Tất cả mọi người đều bị những lời nói này của ông ta làm cho mê muội.

Những thứ gọi là cảnh giới linh hồn, ngoại trừ Diệp Trọng có thể mơ hồ nhớ lại, cho dù là Tiểu Y Tiên cũng thấy mơ hồ. Nàng mới tiến vào Đấu Tôn không bao lâu, luận kiến thức thì căn bản không thể so sánh với lão quái vật như Thiên Hỏa tôn giả được.

- Chuyện này ta tựa hồ đã từng thấy qua ở một ít sách cổ nhưng cũng không cặn kẽ bằng lão tiên sinh. Ban đầu, khi ta đọc được những dòng này cũng cho rằng là dối trá nên không để ý tới.

Một lúc lâu sau, Diệp Trọng rốt cuộc khôi phục lại tinh thần, có chút ảo não nói:

- Tổ tiên ta là một Luyện dược sư Bát phẩm, thế nhưng lại không có một chút tin tức liên quan đến cảnh giới linh hồn này.

- Linh hồn vốn là tồn tại huyền ảo. Một ít Luyện dược sư mặc dù nhờ cơ duyên may mắn đột phá, chỉ sợ cũng không hiểu được.

Thiên Hỏa tôn giả liếc nhìn Tiêu Viêm, nói:

- Trước kia, ngươi cũng chưa có tư cách tiếp xúc đến loại này, vốn ta tưởng sư phụ ngươi đã nói qua với ngươi. Nhưng mà nhìn bộ dáng hiện tại của ngươi, hiển nhiên là ta đã suy nghĩ quá nhiều!

Tiêu Viêm cười khổ, nói:

- Lúc trước khi sư phụ lọt vào trong tay Hồn Điện thì vãn bối mới chỉ là Luyện dược sư Ngũ phẩm, làm sao có thể tiếp xúc với tin tức bậc này.

- Hiện tại, cảnh giới linh hồn của ngươi hẳn do cơ duyên xảo hợp đã chạm đến Tiên cảnh. Về phần khi nào có thể tiến vào Tiên cảnh thì phải nhìn phúc duyên của ngươi thôi. Ở thời viễn cổ có một phương pháp tu luyện linh hồn đặc thù, xưng là Hồn kỹ. Bất quá, hiện tại rõ ràng đã thất truyền. Bởi vì ngay cả ta cũng chưa từng thấy qua cái gọi là Hồn kỹ ấy!

Thiên Hỏa tôn giả cười nói.

- Linh hồn cũng có thể tu luyện?

Nghe vậy, Tiêu Viêm nhất thời hoảng sợ, thất thanh nói với vẻ bất khả tư nghị. Trên đại lục Đấu Khí hiện giờ, linh hồn chỉ có thể tăng khi thực lực tăng lên, hoặc là nhờ vào một ít thiên tài địa bảo đặc thù. Về phần tự mình tu luyện mà có thể tăng lên thì hắn chưa từng nghe nói qua.

- Ta nói, tất cả chỉ có ở thời viễn cổ!

Thiên Hỏa tôn giả đảo cặp mắt trắng dã, nói.

Thấy thế, Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu. Tu luyện linh hồn, quả thật khó có thể tin nổi. Về phần cái gọi là Tiên cảnh, hắn cũng không có cảm giác gì quá lớn. Trong khoảng thời gian bế quan khổ tu luyện đan điên cuồng này, trong đầu hắn cơ hồ vẫn luôn ở trạng thái mông lung khiến cho vài lần có cơ hội luyện chế thành công đan dược Thất phẩm cao cấp, nhưng ở thời điểm cuối cùng lại thất bại. Bất quá hiện tại nghĩ lại mà nói, hắn cũng thoáng cảm thấy được. Có điều, lúc luyện chế Thất phẩm cao cấp đan dược thì hắn cảm giác rõ hơn so với trước kia, có vẻ càng lúc càng thuận tay.

- Xem ra, ngày sau phải tìm cơ hội nghiên cứu kỹ lưỡng một chút! Muốn bước vào Bát phẩm, cái gọi là Tiên cảnh này phải tìm hiểu thôi!

Tiêu Viêm lại trầm ngâm một hồi nữa. Lời nói của Thiên Hỏa tôn giả không thể nghi ngờ đã mở ra cho hắn một chân trời mới. Tới hiện tại, hắn mới hiểu được, nguyên lai linh hồn lại có quan hệ đến việc thăng cấp của Luyện dược sư Thất phẩm.

"Khó trách, Thất phẩm Luyện dược sư không ít nhưng Bát phẩm Luyện dược sư lại hiếm như vậy! Thì ra họ đều không biết gì về cái gọi là cảnh giới linh hồn nhỉ?"

"Bất quá, nếu có thể có được Hồn kỹ ấy thì mọi chuyện chẳng phải quá tốt sao. Có thứ này mới có thể thuận lợi thăng cấp cảnh giới linh hồn. Đáng tiếc là nó lại thất truyền!"

Nghĩ đến đây trong lòng Tiêu Viêm tràn đầy tiếc nuối. Hồn kỹ không còn mới có thể dẫn đến việc những Luyện dược sư tấn giai lên Bát phẩm vô cùng khó khăn, tất cả phải nhờ vào cơ duyên.

"Không biết Đan Tháp có hồn kỹ không nhỉ? Có thể trở thành Thánh địa trong lòng tất cả Luyện dược sư vậy nơi này cũng không phải bình thường a? Ai, hi vọng lần đi Thánh Đan thành này, có thể lấy được chút ít tin tức về Hồn kỹ. Loại mạc danh kỳ diệu này, ai biết lúc được một lúc nào đó lại xuất hiện chứ?!"

Thở dài một tiếng, Tiêu Viêm lập tức quyết định. Chuyến này đến Thánh Đan thành, cái gọi là Hồn kỹ cũng cực kỳ trọng yếu a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận