Đấu Phá Thương Khung

Chương 141: Sinh tử thì tốc: Diễm phân phệ lãng thước

Một khẩu nuốt sạch sẽ tử tinh nguyên rơi vãi trên bãi đá, Tiêu Viêm khẽ lau bùn đất còn dính lại trên mép, quay đầu nhìn bộ dáng đang trợn mắt há hốc mồm của Dược Lão, khẽ hừ một cái: "Để lãng phí thì thật đáng tiếc!"

"Đích xác …Rất đáng tiếc "Không nói gì gật gật đầu, Dược Lão có chút dở khóc dở cười, sau đó thúc giục nói: "Đi thôi, nhanh chóng triệt tẩu thôi! Nếu không con vật nhỏ kia quay lai thì …"

"Ân " Nghe Dược Lão nhắc nhở, Tiêu Viêm vội vàng gật đầu, ánh mắt lại lần nữa lưu luyến nhìn dịch thể còn sót lại trên bãi đá, sau đó xoay người hướng thông đạo bên ngoài chạy đi

"Đấu khí phong thuộc tính Vân Chi lưu lại trong cơ thể lúc này đã hoàn toàn mở ra, Tiêu Viêm, tốc độ trở nên cực kỳ mau lẹ, hai chân vũ động, có cảm giác mơ hồ như đang bay trên mặt đất

Sau khi thoát ra ngoài thông đạo, Tiêu Viêm, cước bộ không có chút nào ngơi nghỉ, hướng sơn động bên ngoài chạy như điên lao đi

Song ngay khi hắn vừa bước ra khỏi thông đạo không lâu, thì một tiếng sư tử gầm phẫn nộ vang lên, tức thì, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương thình lình xuất hiện ngay trước tầm mắt của Tiêu Viêm, thú đồng dữ tợn nhìn Tiêu Viêm

Thấy tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên xuất hiện, Tiêu Viêm sắc mặt hơi đổi, tốc độ chạy trốn vội vàng kìm hãm lại, bàn chân chà xát trên mặt đất, sau hơn mười thước mới ổn định trở lại được, thân hình ổn định lại được, thì khoảng cách giữa Tiêu Viêm và tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương chỉ có vẻn vẹn mấy chục thước

Vể mặt buồn phiền, nhìn thông đạo hơn phân nửa đã bị chiếm cứ, Tiêu Viêm cười khổ nói: "Này thuốc xổ, như thế nào không có công hiệu mạnh với tiểu súc sinh này?"

"
Xin lỗi,ta quên không nói, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương cùng với bạn sinh tử tinh nguyên do đồng thời cùng được sinh ra, cho nên nó có thể cảm ứng được hết thảy tình trạng của bạn sinh tử tinh nguyên, lúc trước khi ngươi đem bạn sinh tử tinh nguyên đánh vỡ, ta nghĩ lúc ấy đã kinh động đến nó" Tiêu Viêm đương khổ não, trong giới chỉ, thanh âm Dược Lão có chút áy náy vang lên

Khóe miệng co quắt, Tiêu Viêm hít sâu vào một hơi, lập tức cũng không có thời gian lý tới Dược Lão, khẽ ngẩng đầu, tầm mắt hoàn toàn chăm chú nhìn tên gia hảo cự phách trước mặt

Thú đồng căm tức nhìn Tiêu Viêm, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương nhãn đồng hiện lên nét đạm tử trên thân thể của nó so với phụ thân cũng có rất nhiều tử tinh, cũng đã bắt đầu tỏa ra quang mang màu tím, bất quá cũng may hiện tại là ở bên trong sơn động, không có sự trợ giúp của ánh nắng mặt trời, nó cũng không thành công triệu hồi ra tử hỏa, nói cách khác, nếu không Tiêu Viêm có lẽ cũng không có nửa cơ hội để đào thoát

"Rống rống!"Tiến lên trước từng bước.Chưởng trảo ẩn chứa lực lượng cự đại, dĩ nhiên trực tiếp làm cho sơn động hơi hơi lung lay.Vài khối đá vụn trên vách núi đã rơi xuống nay bên cạnh chân Tiêu Viêm

Nuốt một miếng nước bọt, Tiêu Viêm bàn tay nắm lấy huyền trọng xích, dùng sức, thu vào trong trong nạp giới.Quay mắt nhìn tên ma thú có tổng lực chiến đấu thuộc hàng đỉnh phong trong cảnh giới tam giai, Tiêu Viêm cũng không dám che dấu thực lực bởi đây là thời khắc sinh tử quan đầu

Huyền trọng xích thoát ly khỏi cơ thể, Tiêu Viêm thân thể trở nên nhẹ nhàng rất nhiều, đấu khí lưu chuyển trong cơ thể cũng càng thêm hung mãnh, thoát khỏi trói buộc, Tiêu Viêm cả thân người đều tản ra vô tận lực lượng

Hơi hơi cử động, Tiêu Viêm rút cuộc cũng chậm rãi bình tĩnh trở lại, bắt đàu tìm kiếm cơ hội để chạy trốn

Chưởng trảo bào động trên mặt đát, lợi trảo sắc nhọn, tạo nên một cái khe nhỏ trên mặt đất cứng rắn, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lần nữa đạp từng bước tiến tới.Cái đuôi cự đại đột ngột nện lên mặt đất, một khối cự thạch lập tức bị đập bể thành bốn năm mảnh.Mượn lực lượng từ chiếc đuôi, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương đột nhiên bắn ra ngoài hơn mười thước, sau đó giận dữ kêu "phác sát "

Nhìn cái bóng cự đại lưu lại trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn tiểu Tử Tinh Dực Vương giống như một ngọn núi thái sơn phóng tới, Tiêu Viêm bắp chân khẽ động, bàn tay đột ngột giơ lên, hướng đỉnh thông đạo, một hấp lực cuồng dũng từ lòng bàn tay đột ngột bạo xuất ra, Tiêu Viêm thân thể cũng theo đó mà phi thẳng lên, cuối cùng giống như bích hổ du tường, chạy trốn trên vách đá

Công kích của tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương thất bại, Tiêu Viêm nắm chặt cơ hội, hấp lực không ngừng phóng ra, thân thể hắn cũng liên tục đổi hướng trên vách đá, điên cuồng hướng sơn động bên ngoài bò đi

Vừa mới bò đi một khoảng cách, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương quay đầu nhìn thấy Tiêu Viêm đang bám trên đỉnh sơn động đào tẩu, cái miệng rộng mở ra, đầu lâu ngửa ra sau, sau đó đột nhiên phun ra một cỗ hỏa diễm tử sắc, nhanh chóng hướng Tiêu Viêm bắn

"Ta kháo!"Cảm nhận độ nóng của tử hỏa, Tiêu Viêm bàn tay buông lỏng, thân thể lộn xuống, mũi chân vừa mới điểm xuống mặt đất liền giống như tên rời cung, điên cuồng bắn thẳng ra ngoài cửa sơn động

Nhìn tên đạo tặc lấy đi bạn sinh chi vật tẩu thoát, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lần nữa phẫn nộ rống vang, hai cánh sau lưng đột nhiên rung lên, dĩ nhiên tại trong sơn động hiển lộ ra, chưởng trảo bò trên mặt đất, thân thể bay lên không trung nửa thước, sau đó hướng Tiêu Viêm đang chạy trốn điên cuồng đuổi theo

Trong sơn động, một người một thú, một chạy một đuổi, đang điên cuồng đuổi nhau

Khoảng cách lại lẫn nữa được kéo giãn, một cỗ kình phí từ phía sau bắn tới, Tiêu Viêm vội vàng khom người, một khối cự thạch bay sượt qua đầu, cuối cùng nặng nền va vào vách đá, âm thanh ầm ầm vang lên khắp nơi, thạch bích trong sơn động, cũng xuất hiện vài khe nứt

Thấy tảng đá ẩn chứa lực lượng kinh hồn, Tiêu Viêm hút vào một ngụm lương khí, bước chân càng điên cuồng chạy đi

Bất quá dù Tiêu Viêm tốc độ có mau hơn nữa thì cũng không cắt đuôi được tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương dang lơ lửng phi hành, sau vài phút đồng hồ giành co truy đuổi, Tiêu Viêm rốt cục cũng cảm nhận được áp lực gió càng ngày càng đậm, hiển nhiên, tên kia đang dần dần đuổi kịp

Buộc phải mạo hiểm, bàn tay Tiêu Viêm không ngừng rãi dược phấn lấy từ trong nạp giới ra, sau đó cũng chẳng quản gì cả, liều mạng vứt ra phía sau

"Bang bang phanh…"Bình ngọc bị nghiền nát, khiến cho trong thông đạo tràn ngập đủ loại màu sắc dược phấn, bất quá đối với tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương cũng không tạo thành chướng ngại gì lớn lao

Lần nữa lại kéo dài được khoảng cách, Tiêu Viêm đột nhiên phát hiện có chút quỷ dị, thân thể chính mình ngày càng nóng, một cỗ sóng nhiệt, từ kinh mạch phát ra, sau đó không ngừng tiến vào xương cốt cùng huyết nhục

"Chuyện gì xảy ra? "Biến hóa thình lình trong cơ thể, khiến cho Tiêu Viêm sửng sốt một hồi, bất quá trong thời khắc này, hắn cũng không suy nghĩ được nhiều, cỗ sóng nhiệt trong cơ thể thuần túy là năng lương tinh thuần, khiến cho tốc độ Tiêu Viêm đột nhiên tăng vọt, đồng thời khiến cho hắn tạm thời thoát ly khỏi mồm sư tử

"
Đúng rồi, vừa mới lúc nãy nuốt vào trong bụng tử tinh nguyên? " Chạy trốn một lúc, Tiêu Viêm trong lòng chợt động,đột nhiên hiểu ra vấn đề

"
Năng lượng thật là tốt nha …" Sợ hãi than, sắc mặt Tiêu Viêm lại lần nữa biến đổi, nguyên lai cỗ sóng nhiệt trong lúc chạy trốn, càng ngày càng nhiều lên, vừa mới bắt đầu hắn còn miễn cưỡng dựa vào thân thể thôn phệ, tới khi thân thể vượt qua giới hạn, cỗ sóng nhiệt vẫn như cũ không ngừng gia tăng, cuối cùng, da dẻ của Tiêu Viêm cũng bắt đầu nổi lên màu tím

"
Mẹ kiếp, chỉ mới nuốt vào vài giọt thôi mà, năng lượng sao lại nhiều như vậy? Con mẹ nó nhiều đến nỗi không có chỗ để a? " Thân thể càng ngày càng nóng, khiến cho Tiêu Viêm hoảng sợ, vội vàng quát mắng

"
A!" Y phục trên thân thể từ từ khô ráo, Tiêu Viêm khuôn mặt hiện lên sắc hồng, miệng thở không ngừng, nhiệt khí thoát ra từ miệng, nhìn qua có chút kinh khủng

"
Rống!" Đương đuổi theo Tiêu Viêm, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương nhìn tử khí bốc lên từ thân thể hắn, thú đồng càng hiện lên nét giận dữ, đồ vật này vốn dĩ thuộc về mình, lại bị tên đáng chết kia đoạt đi

Nghĩ thế, tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương rống lên một tiếng, chưởng trảo hung hăng đạp lên mặt đất, hai cánh trên lưng, tử hoa bạo trướng, tốc độ chợt bạo tăng.Đầu lâu cự đại, thẳng phía sau đâm vào lưng Tiêu Viêm, xem tình cảnh này, nếu bị đánh trúng, sợ rằng thân thể sẽ tan nát

Kình phí cuồng mãnh từ phái sau truyền tới, Tiêu Viêm cũng đã phát hiện ra, hắn đột nhiên xoay người, song chưởng ngạng kháng.Tử khí cùng đạm hoàng đấu khí.Thanh sắc đấu khí đồng thời cũng tuôn ra

Ba loại năng lượng này, hội tụ trên cánh tay Tiêu Viêm, cuối cùng hắn chửi tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương thầm một tiếng rồi oanh kích

"Thình thịch!"Âm thanh cự đại oanh minh, bên trong sơn động, một ít lạc thạch chấn động rơi xuống

"
Phốc xuy!"cánh tay truyền đến lực lượng cự đại, khiến cho thân thể Tiêu Viêm, trong nháy mắt bị đào bắn ra, một khẩu máu tươi cuồng phun ra, ướp nhẹp y phục

Tiêu Viêm mặc dù cực kỳ chật vật, nhưng vài loại năng lượng đột nhiên bộc phát cũng khiến cho tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương hung mãnh lẫm nhiên như vậy cũng bị oanh tạc trên không trung vài vòng, cuối cùng nặng nề rơi vào vách đá, từng đạo khe nứt, âm trầm lan tràn ra

Thân hình lui nhanh, nhờ sự trợ giúp của nham thạch, rốt cục cũng ngừng lại được, Tiêu Viêm không kịp xóa đi vết máu tại khóe miệng, ngẩng đầu nhìn tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương lại hung hãn lao tới,vội vàng xoay người bỏ trốn

Liều mạnh ngạng kháng, sóng nhiệt tử sắc trong cơ thể Tiêu Viêm, sau khi được phát tiết, rốt cục cũng bình ổn trở lại, đồ vật cổ quái này phát ra năng lượng khổng lồ như vậy Tiêu Viêm cũng không nghĩ tới, hắn hiện tại càng điên cuồng bỏ chạy bởi ánh mắt hắn đã nhìn thấy động khẩu bên ngoài

"Rống!"Một cỗ sóng nhiệt phía sau truyền tới, đem y phục Tiêu Viêm đốt cháy thành một mảnh tro bụi, luồng hỏa diễm này đã lưu lại sau lưng Tiêu Viêm một đoàn vết sẹo

Cắn răng cố nén đau đớn, Tiêu Viêm đôi mắt đỏ ngầu, liều mạng chạy trốn. lúc này dừng bước, ắt hẳn tử là cái chắc

Đông khẩu càng ngày càng gần, Tiêu Viêm thậm chí có thể nghe thấy tiếng thú gầm bên ngoài, bàn chân lần nữa đạp mạnh, thân thể bắn đi, rốt cục cũng bắn ra khỏi sơn động

Lao ra khỏi sơn động, ánh nắng mãnh liệt của mặt trời khiến đôi mắt Tiêu Viêm hơi hơi đau nhói, tại giữa không trung mạnh mẽ xoay người lại, khuôn mặt hiện lên nét kinh ngạc, nguyên lại chỗ hắn đáp xuống lại là chỗ của hai đầu tam giai ma thú, cái miệng khổng lồ của chúng dữ tợn nhe ra

Đứng gần nhìn cái miệng rộng của hai đầu ma thú, Tiêu Viêm trong lòng thoáng tuyệt vọng, toàn thân hắn bây giờ vô lực, cơ bản không còn nửa điểm lực lượng để thay đổi cục diện

Ngay khi hắn nhắm mắt chết, thì hai đạo kiếm cương dày đặc, đột nhiên từ phía chân trời bạo bắn xuống, hai đầu ma thú hung ác nhất thời bị bổ đoạn ngang, Tiêu Viêm hoa mắt lên, thân thể chui vào một chỗ mềm mại phun hương

Mông lung mở mắt ra, Tiêu Viêm nhìn thấy vẻ mặt lo âu trên dung nhan tiếu mỹ
Bạn cần đăng nhập để bình luận