Đấu Phá Thương Khung

Chương 860: Tử Nghiên bạo tẩu

Nguồn: TruyenYY

Ánh mắt lạnh lùng nhìn Phương Ngôn đang nhanh chóng mất đi sinh cơ, Tiêu Viêm thở nhẹ ra một hơi, bàn tay khẽ động, nạp giới trên ngón tay người kia tự động tách ra, cuối cùng rơi vào trong tay Tiêu Viêm.

Bởi vì Phương Ngôn đã chết, linh hồn ấn ký bên trong nạp giới cũng tiêu tán theo khiến linh hồn lực lượng của Tiêu Viêm không hề trở ngại tiến vào bên trong, một làn khói nhẹ bốc lên. Lát sau một quyển trục dáng tựa ngọn lửa xuất hiện ở bàn tay hắn, trên quyển trục là ba chữ cái to "Lộng diễm quyết" hết sức chói mắt.

Nhìn thấy "Lộng diễm quyết" lọt vào trong tay mình, Tiêu Viêm lúc này mới thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, tiện tay đem thi thể Phương Ngôn nọ đang dần dần lạnh như băng vứt xuống mặt đất, sau đó đem quyển trục thu vào Nạp Giới bên trong.

Trải qua trận chiến lúc trước, Tiêu Viêm đối với cái gọi là "Lộng diễm quyết" này, hứng thú càng phát ra nồng đậm. Công pháp này mặc dù có tên gọi cũng không ghê gớm gì, thậm chí là còn có chút bình thường, ngay như Tiêu Viêm trước kia cũng còn thấy một vài công pháp có tên nghe oai hơn nhiều, bất quá bằng như thật sự muốn nói về tác dụng chân chính thì lại vẫn là "Lộng diễm quyết" này của Ma Viêm Cốc tốt hơn hẳn, hỏa diễm nó tạo ra tuy rằng so ra kém dị hỏa chân chính nhưng so với ngọn lửa tầm thường thì mạnh hơn nhiều lắm.

Đương nhiên, khiến Tiêu Viêm đánh giá cao nhất cũng không phải hỏa diễm mà nó tạo ra, mà chính là năng lực khống chế ngọn lửa mà "Lộng diễm quyết" giao cho người tu luyện. Trải qua đại chiến lúc trước cùng ba người Phương Ngôn, Tiêu Viêm rất rõ ràng linh hồn lực lượng của ba người này cũng không phải là quá mức cường đại, nhưng bọn họ lại có thể đem "Hoá sinh hỏa" khống chế đến trình độ ngưng tụ thành "Tinh không hỏa hoàng", cái này rõ ràng là công dụng của "Lộng diễm quyết". Bởi vậy công pháp này nếu đổi là Tiêu Viêm tu luyện thì sau này trình độ khống chế ngọn lửa của hắn e rằng sẽ tăng lên thật lớn.

Bằng tốc độ nhanh nhất đem ba người Phương Ngôn giải quyết xong, ánh mắt Tiêu Viêm vừa muốn chuyển hướng đến những cuộc chiến khác trên bầu trời thì một tiếng vọng trầm thấp trên không trung vang lên, đem tầm mắt Tiêu Viêm thu hút lại.

"Thình thịch!"

Tiếng năng lượng nổ truyền đến từ cuộc chiến của Tử Nghiên, giờ phút này dưới sự liên thủ công kích của Mạc Nhai cùng Tề Sơn nàng cũng thoáng có chút vẻ chật vật, tuy nàng có lực lượng khủng bố nhưng Mạc Nhai nọ tựa hồ tu luyện một loại đấu kỹ tá lực đả lực đặc biệt chuyên dùng để đối phó lực lượng thuần túy, mỗi một lần lực lượng bị tá đi đều khiến cho Tử Nghiên có một loại uất ức tựa như nắm tay đánh vào không khí, mà lão già Tề Sơn giảo hoạt lại không ngừng thừa cơ phát động công kích. Bởi vậy nhất thời nàng cơ hồ rơi vào hạ phong, nếu không phải là hai người kia kiêng kị lực lượng khủng khiếp của nàng mà nói e rằng nàng sớm đã bị thua.

"Thình thịch!"

Hai quyền của Tử Nghiên lại lần nữa cùng Mạc Nhai oanh kích cùng nhau, nhưng mà đối phương thân hình quỷ dị uốn éo, nắm tay đó của Tử Nghiên là bị phân chia kỳ dị mà ra. Tề Sơn chợt một bên nhìn thấy mà xông vào. Bả vai hung hăng va chạm ở phía trên thân thể Tử Nghiên, đột nhiên bùng nổ lực lượng, đem người sau chấn đắc cấp tốc lui về phía sau.

Loạng choạng một lúc trên không, Tử Nghiên mới chậm rãi ổn định lại thân hình, bàn tay nhỏ bé quẹt đi vết máu trên khóe miệng, ánh tím nhàn nhạt trong đôi mắt tựa bảo thạch như ẩn như hiện.

"Không cần tiếp tay, bọn chúng giao cứ cho ta là được, ngươi đi giúp những người khác trước đi đã. "

Ổn định thân hình, Tử Nghiên đột nhiên quay đầu hướng về Tiêu Viêm đang bay tới nhẹ giọng nói, giờ phút này trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã không còn nét tươi cười như mọi khi mà hiện ra sự bướng bỉnh vốn ẩn sâu trong con người nàng.

Nghe được lời Tử Nghiên, Tiêu Viêm ngẩn ra, ánh mắt tỉ mỉ đảo qua gương mặt cô gái này, bây giờ nàng tựa hồ không còn là cô gái nhỏ non nớt ngày thường mà ngược lại càng giống như một đầu thú vương bị chọc giận đang định liều mạng để duy trì tôn nghiêm của bản thân.

"Ân!" Lần này, đối với lời Tử Nghiên nói. Tiêu Viêm không có cự tuyệt, khẽ gật đầu, chậm rãi lui về phía sau, hắn hiểu rõ trong cơ thể cô gái nhỏ này có che dấu một cỗ năng lượng đáng sợ. Luồng năng lượng kia nếu là được kích phát ra thì mặc dù là Đấu Tông cường giả, Tử Nghiên cũng có thể cùng đánh một trận! Mà khi nghe được lời Tử Nghiên, Mạc Nhai cùng Tề Sơn lúc này mới phát hiện Tiêu Viêm đã đem ba vị trưởng lão Ma Viêm Cốc đánh chết khiến bọn hắn biến sắc tức thì, đó chính là một gã chỉ còn nửa bước là bước vào Đấu Tông cùng với hai gã cường giả tiếp cận Đấu Hoàng đỉnh cấp a. Lấy thực lực bốn sao Đấu Hoàng của Tiêu Viêm làm thế nào làm được loại chuyện này cơ chứ?

Kinh hãi, Mạc Nhai cùng Tề Sơn ánh mắt nhìn nhau đều có mang theo nỗi khiếp sợ, hoàn hảo trước đó bọn họ không có nhận chống lại gia hỏa khủng bố này.

"Mau đem cô gái nhỏ này bắt làm con tin bức Tiêu Viêm giao ra Bồ Đề hóa thể tiên cùng Phá tông đan. " Tròng mắt vừa đảo, trong mắt Mạc Nhai xẹt qua một chút âm lãnh nói khẽ với Tề Sơn.

Nghe vậy, Tề Sơn ngẩn ra, chợt khẽ gật đầu. Cử động này mặc dù có chút đê tiện, bất quá giờ không phải là lúc trông nom mấy thứ này, hơn nữa cô gái nhỏ tóc tím trước mắt cũng không phải dễ đối phó như trong tưởng tượng, cỗ lực lượng kinh khủng kia cũng đã vài lần thiếu chút nữa đưa bọn họ vào chỗ chết.

Khi ý niệm bất lương trong đầu hai người Mạc Nhai được đưa ra thì Tử Nghiên cách đó không xa ngoài thân thể lại là bắt đầu dần dần tràn ngập ra một cỗ hào quang nồng đậm màu tím kỳ dị, dưới luồng hào quang màu tím này nhuộm đẫm, đôi mắt to vốn trong veo như nước cũng dần trở nên giống như một loại ngọc bích, ánh sáng rực rỡ động lòng người.

"Xuy -!"

Theo tử quang tràn ngập, quần áo trên thân thể nhỏ xinh của Tử Nghiên đột nhiên bị nát vụn ra, xuất hiện một vài cái khe. Thân thể dưới ánh mắt kinh ngạc Tiêu Viêm nhanh chóng trở nên cao gầy.

Tóc dài màu tím cũng dài dần, cuối cùng khi đến tận quá eo mới chậm rãi ngừng lại, mà giờ phút này xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm đã không còn là một cô gái nhỏ lúc trước. Dáng người cao gầy, vòng eo mảnh khảnh, bộ ngực sữa no đủ (sao nó biết ngực có sữa nhể), tóc dài màu tím phủ xuống quá eo, giờ phút này Tử Nghiên trực tiếp từ một Lolita nhỏ xinh biến hóa thành một cái đại mỹ nhân oai hùng hiên ngang, tràn ngập mị lực thành thục kỳ dị. Đương nhiên hình thái như vậy Tiêu Viêm không phải lần đầu tiên chứng kiến, lúc trước khi nàng tiến hóa ở trong sơn cốc nhỏ chuyện này cũng đã xuất hiện qua một lần, hơn nữa lần đó nàng còn là ở trạng thái Eva hoàn toàn, đương nhiên Tiêu Viêm không thể không thừa nhận, giờ phút này cảnh quần áo vụn tan, cảnh xuân ẩn ẩn hiện hiện Tử Nghiên lại vẫn làm cho hắn có cảm giác trào máu mũi.

Hoàn thành biến hóa, ánh mắt tràn ngập ánh tím đặc biệt của Tử Nghiên lại lần nữa chậm rãi hướng về 2 kẻ đối diện, cái miệng nhỏ nhắn hơi nhếch lên làm ra một đường cong nhỏ tỏa ra mị lực kinh người, hai cánh đấu khí sau lưng đột nhiên vẫy một cái, thân hình tựa như tia chớp xuất hiện trước Mạc Nhai, chân thon dài mà tràn đầy tính mềm dẻo chẳng hề hoa mỹ mà trực tiếp bổ hướng đầu đối thủ. Cú đá hàm chứa lực lượng khủng bố, trực tiếp đem không khí phía trước toàn bộ đánh bay đi, không khí vô hình nổ vang một tiếng rồi bắn tóe ra bốn phía.

Cảm thụ được lực lượng đáng sợ của Tử Nghiên bỗng nhiên tăng vọt không chỉ vài lần, sắc mặt Mạc Nhai lập tức trở nên cực kỳ khó coi, hai tay vội vàng bày ra một cái tư thế kỳ dị chặn trước người, sau đó nhanh chóng đón đỡ.

Nhưng mà lúc này đây va chạm lại khiến Mạc Nhai có cảm giác khác xa lúc trước, khi chân dài của Tử Nghiên tiếp xúc tay hắn thì luồng lực lượng đáng sợ kia trực tiếp bằng phương thức dã man nhất đem lực đạo dùng để tá lực của hắn hoàn toàn phá hủy, mà mất đi luồng lực đạo để tá lực nọ hiển nhiên khiến toàn bộ lực lượng đáng sợ của cú đá trút xuống trên thân thể hắn.

"Phù phù!"

Chân dài Tử Nghiên đụng vào bàn tay Mặc Nhai, trong khoảnh khắc một đợt tiếng xương vỡ giòn vang lên trong nháy mắt truyền ra, mà khuôn mặt Mạc Nhai nọ cũng vặn vẹo thành một bộ dáng dữ tợn.

"Khánh xuy!"

Một cỗ lực lớn không thể kháng cự vọt tới đem một ngụm máu tươi trực tiếp từ mồm Mạc Nhai phun ra, mà thân thể hắn cũng giống như một quả đạn pháo hướng về mặt đất oanh tạc thẳng xuống, cuối cùng hung hăng nổ giòn giã tiến sâu xuống mặt đất. Lực lượng va chạm tạo thành sức ép không khí đem một mảng rừng rậm toàn bộ phát quang, từng vết nứt cỡ cánh tay thô chắc giống như rắn vỡ tổ lan tràn ra khắp phía.

Bên ngoài, Tiêu Viêm nhìn thấy Tử Nghiên một cước đem Mạc Nhai đánh cho chật vật như chó hoang cũng là thở nhẹ ra một hơi, hướng về cô nàng kia vốn đã biến thành một đại mỹ nhân thành thục giơ ngón tay cái lên, cũng rốt cục có thể không cần phân tâm vì nàng mà xoay chuyển ánh mắt, chuyển hướng về phía khác hai nơi chiến đấu mấu chốt.

Hàn Phong, Mạc Thiên Hành cùng Tô Thiên đại trưởng lão, Tiểu Y Tiên chiến đấu trong lúc này động tĩnh nhưng thật ra quá lớn. Hai bên giơ tay nhấc chân cũng khiến từng đợt từng đợt sóng năng lượng khủng bố thổi quét ra khiến cho không gian không ngừng chấn động. Gợn sóng năng lượng lan đến đâu là khiến kẻ khác hoàn toàn không dám tiến vào, sợ cảnh trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

Ánh mắt ở hai trận chiến này đảo qua, lông mày Tiêu Viêm cũng hơi hơi nhíu lại, Mạc Thiên Hành cùng Tiểu Y Tiên thực lực thật ra chênh lệch không có mấy, đều nằm ở khoảng bốn sao Đấu Tông, bất quá bằng một thân độc công quỷ dị, nhìn qua thật ra Tiểu Y Tiên hiện chiếm thượng phong. Đối với cuộc chiến này Tiêu Viêm thật ra không quá lo lắng, tuy nói song phương đều là bốn sao Đấu Hoàng, nhưng Tiêu Viêm lại biết rõ, Tiểu Y Tiên còn có ách nan độc thể một cái sát chiêu này, thứ này nếu là giải phong ấn dùng tới thì đánh chết Mạc Thiên Hành hẳn cũng không phải là chuyện quá mức khó khăn. Còn tại một bên kia của Tô Thiên đại trưởng lão lại là thoáng có chút không quá thoải mái.

Thực lực của đại trưởng lão thật muốn luận mà nói thì còn muốn thấp hơn Tiểu Y Tiên cùng Mạc Thiên Hành một bậc, năm đó hắn kỳ thật chỉ ước chừng ở hai sao Đấu Tông tả hữu, mấy năm nay cũng là có tinh tiến nhưng cũng chỉ có thể dừng lại ở trình tự ba sao đỉnh cấp Đấu Tông, nguyên bản bằng thực lực như vậy đối phó Hàn Phong trước kia không có nửa điểm vấn đề, nhưng hiện tại lại là chuyện khác.

Hàn Phong trải qua một hồi kiếp nạn sinh tử, không chỉ có chưa vứt bỏ tánh mạng, ngược lại thực lực trực tiếp tăng vọt đến trình độ đủ để cùng loại cường giả Đấu Tông nhãn hiệu lâu đời như Mạc Thiên Hành này địch nổi, hơn nữa Hàn Phong linh hồn lực lượng so với tầm thường Đấu Tông mạnh hơn không ít, cái này càng khiến hắn sức có chiến đấu tăng lên. Bởi vậy khi cùng hắn giao chiến, Tô Thiên đại trưởng lão thật ra hơi có vẻ hạ phong, bất quá cũng là chưa có xuất hiện tình hình nguy hiểm quá mức, tuy nói Hàn Phong mạnh hơn hắn nhưng để đem hắn hoàn toàn đánh bại mà nói, không trả ra cái giá đáng kể là chuyện nhất định không có khả năng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đấu Tông cường giả, nếu không phải chân chính triển khai sinh tử chiến đấu thì một khi chiến đấu là có thể liên tục diễn ra trong thời gian dài, hơn nữa Hàn Phong với Tô Thiên chênh lệch không lớn. Bởi vậy lần này cũng nhất định sẽ là đánh lâu dài, đương nhiên đây là ở trường hợp không có ngoại nhân tham dự mà nói.

"Người nầy, hẳn Hồn điện cho hắn không ít trợ giúp a. Bất quá cũng không rõ hắn hiện tại có ăn nổi một cái Phật Nộ Hỏa Liên không nữa?" Ánh mắt hơi có vẻ lạnh như băng nhìn Hàn Phong hung hăng đem Tô Thiên đẩy vào hạ phong, Tiêu Viêm thì thào lẩm bẩm, khóe miệng lặng yên gợi lên một nụ cười âm trầm.

Chương 861: Quát lui.

Nguồn: TruyenYY
Bạn cần đăng nhập để bình luận