Kinh Khủng Tu Tiên Lộ

Chương 109: Đạt thành hiệp nghị, tuân theo hiện thực

"Ta hy vọng có thể hợp tác với Tắc Hạ Học Cung, cùng nhau bán tạo ra loại pháp tài này."
"Ta ra bí phương, Tắc Hạ học cung xuất nhân lực vật lực, ta chỉ cần một thành lợi nhuận."
Phu tử nghiêm mặt, ánh mắt nhìn Lý Thanh, "Như vậy bây giờ ngươi lấy thân phận tư nhân, vẫn là lấy thân phận Thiên Hạ Tuần Hành của học viện để nói chuyện với ta."
Lý Thanh nhìn phu tử, trong lòng hơi động, "Hai thứ có gì khác nhau sao?"
"Nếu ngươi lấy thân phận cá nhân nói chuyện với ta, như vậy giá cả ngươi muốn sẽ cao hơn."
"Nhiều nhất cho ngươi ba phần, Tắc Hạ Học Cung lấy bảy phần mười."
"Tắc Hạ Học Cung xưa nay không thiếu tài nguyên, mà ngươi thì không có con đường, thiếu thế lực che chở, cũng thiếu tài nguyên, cho nên chỉ có thể cho ngươi ba phần."
"Hơn nữa từ nay về sau, ngươi không thể tiết lộ cho người thứ hai, nếu không ngươi sẽ phải bị Tắc Hạ Học Cung truy sát."
"Nếu như ngươi lấy thân phận Thiên Hạ Tuần Hành Tắc Hạ Học Cung để nói chuyện với ta."
"Đó chính là phân chia lợi ích bên trong học cung."
"Trong học cung tự có chế độ quy kết, một phần lợi nhuận phù hợp quy củ, nhưng ngươi cũng phải ký hiệp ước."
"Bí phương chỉ có thể để học cung sử dụng, hoặc là gia tộc ngươi sử dụng."
"Bất quá một khi ngươi từ bỏ thân phận Tuần Hành, như vậy phần lợi ích này ngươi cũng có thể đạt được ba phần, hết thảy dựa theo quy củ."
Lý Thanh nghe nói như thế trong lòng cả kinh, ánh mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ, Tắc Hạ Học Cung còn bá đạo hơn tưởng tượng của hắn.
Chẳng qua bọn họ có tiền, có người, có con đường, không phục ngươi cũng phải kìm nén.
Dù sao là ngươi tìm bọn họ hợp tác, thứ ngươi cần chính là con đường ổn định an toàn, sẽ không bị bất kỳ kẻ nào để mắt tới, có thể ngăn cản mọi thứ cho ngươi.
"Ta đương nhiên dùng thân phận Thiên Hạ Tuần Hành để nói chuyện này."
Phu tử khẽ gật đầu: "Là pháp tài ra sao, ta phải xem giá trị của nó."
"Có đáng để học cung chế tác hay không."
Lý Thanh cười nhạt một tiếng, tiện tay lấy ra Ngũ Khí Thanh Đồng đã sao chép xong.
Phu tử cười tiếp nhận, sau khi mở ra, ánh mắt hơi đảo qua, sau một lát nói.
"Pháp tài tinh phẩm, Ngũ Khí Thanh Đồng luyện chế ra có tác dụng gia trì đối với tinh khí huyết đạo, rất thích hợp với tu sĩ Nho gia."
"Món pháp tài này rất tốt, một lượng trên thị trường đoán chừng có thể đổi đến hai viên tinh khí thạch cấp chú."
"Pháp tài này có giá trị chế tác."
Lý Thanh bỗng nhiên nói: "Ta có thể xin học viện dự chi Tinh Khí Thạch cấp chú hay không."
"Dự chi? Ngươi muốn bao nhiêu?" Ánh mắt phu tử nhìn hắn kỳ quái.
"Ta cần 1000 mai."
"Một nghìn sao? Số lượng hơi nhiều, đại khái tương đương năm trăm cân Ngũ Khí Thanh Đồng thành phẩm."
"Ít nhất phải ba tháng mới có thể làm xong, ngươi muốn dự chi ba tháng?"
"Không sai, những tinh khí thạch này ta có chút việc gấp cần dùng."
"Được, ta sẽ cho người đưa tới."
"Đa tạ phu tử." Lý Thanh thật lòng cảm tạ.
Ánh mắt phu tử rơi vào trên người của hắn, trên mặt lộ ra một tia tươi cười như có như không.
Chỉ vào bí phương Ngũ Khí Thanh Đồng ở một bên, "Ngươi không sợ ta sau khi xem xong sẽ nuốt riêng sao?"
Lý Thanh nghe nói như thế lập tức cười một tiếng, "Thiên hạ chư tử bách gia lấy Tắc Hạ học cung làm gương mẫu, chính là nói hai chữ quy củ, cũng là đạo lý bách gia."
"Nếu như ngay cả một kiện bí phương pháp tài tinh phẩm đều có thể cưỡng chiếm, vậy ta tự nhận không may, xem như ta mắt mù."
"Đến lúc đó ta chỉ có thể đi tìm Long Vương tới giúp ta tìm lời giải thích thôi."
Lý Thanh nửa nghiêm túc, nửa đùa nửa thật nói.
Phu tử nghe vậy gật gật đầu, "Ngươi nhìn thấu triệt, Tắc Hạ Học Cung chính là nói hai chữ quy củ."
"Không có quy củ tất phạm đại giới, không quy củ chắc chắn sẽ rơi vào dị hóa."
"Đáng tiếc vẫn luôn có người không hiểu a."
Phu tử tựa hồ nghĩ tới điều gì, thoáng cảm khái nói.
Lý Thanh trong lòng hơi động: "Suy đoán của ta quả thật là chính xác."
"Được rồi, ta sẽ bàn giao việc này, ngươi đi về trước đi."
Lý Thanh khẽ gật đầu, xoay người rời khỏi nơi này.
Nhìn bóng lưng Lý Thanh biến mất, trên mặt phu tử lộ ra một tia suy tư.
"Người này là kẻ không có vận mệnh, bất cứ nhân quả thiên cơ thần thông nào cũng không thể liên luỵ trên người hắn."
"Bây giờ đã vào Tắc Hạ Học Cung ta đảm nhiệm Thiên Hạ Tuần Hành, có lẽ không phải chuyện xấu."
"Hắn có thể ảnh hưởng tới vận mệnh của rất nhiều người, thậm chí có thể che chở cho những người chắc chắn phải chết."
"Có thể cân nhắc thông qua tình nghĩa và lợi ích, cột hắn lên Tắc Hạ Học Cung."
"Còn một năm nữa chính là hậu kỳ thay đổi của vương triều, vị Khôn Thái Đế kia cũng không phải người nhắm mắt chờ chết."
"Chỉ là đáng tiếc, sau lưng là rất nhiều đạo thống thôi động, mặc dù hắn hùng tài vĩ lược, nhưng đại thế cuồn cuộn không thể ngăn cản."
"Điều ta có thể làm cũng chỉ là tận lực bảo vệ nguyên khí cửu châu."
"Còn có quần tinh giáng thế, đại kiếp buông xuống, toàn bộ thế giới đều sẽ bị cuốn vào trong đó."
"Có lẽ lại là một hồi tai nạn khổng lồ như 3000 năm trước."
Thở ra một ngụm trọc khí thật sâu, trong mắt phu tử hiện lên u buồn.
...
Tâm tình của Lý Thanh rất tốt, giao dịch thành công.
Học sinh trong học cung không ít, lúc này vừa vặn là lúc tan học, một đám người tốp năm tốp ba đi ra khỏi học cung.
Phần lớn là về nhà, có một số là ra bên ngoài chống dạo chơi, đến lúc tối sẽ trở về học cung ngủ lại.
Trong học cung cũng có ký túc xá cho học sinh ở, chẳng qua nằm ở cuối học viện.
Lý Thanh đi tới đi lui, trong lòng khẽ động, hắn chú ý tới một người đang âm thầm theo dõi mình.
Bất động thanh sắc, lặng yên phát động Lục Thức Thông Sát Vạn Đạo.
Thính giác, mùi, giác quan nhanh chóng tăng cường gấp trăm lần, tin tức phạm vi mười mét quanh đây hội tụ trong đầu của hắn.
Một bóng người rõ ràng xuất hiện trong lòng hắn, đó là một học sinh gương mặt bình thường.
Gương mặt bình thường, mắt, mũi, miệng cũng phổ thông, ném vào đám người không ai để ý.
Trên người hắn tràn ngập một cỗ thư quyển khí nhàn nhạt, ánh mắt lập loè, có loại cảm giác quỷ kế đa đoan.
Người này tên là Tiền Kim Xuyên, là bạn học Tung Hoành gia của Chu Hưng Long.
"Ngày hôm qua có người vào phòng ta, chẳng lẽ chính là người này?"
"Ha ha."
Một bóng đen từ trong cái bóng của hắn chui ra, lặng yên không một tiếng động dọc theo bóng râm chui vào trong bóng dáng của Tiền Kim Xuyên.
Tiền Kim Xuyên hoàn toàn không phát hiện được gì, hắn chỉ đi xa xa theo mấy người, làm bộ như đi ra phía ngoài, nhưng kì thực vẫn luôn quan sát Lý Thanh.
Lý Thanh trở về gian phòng của mình, ánh mắt hơi lấp lóe, sợi tơ màu đen hắn lưu lại lần nữa đứt gãy.
"Quả nhiên, lại tới nữa rồi."
"Xem ra vẫn chưa hết hy vọng."
"Tung Hoành học phái, thật sự là phiền toái." Lý Thanh nhíu mày.
"Chờ đi, chờ ta hoàn thành Tráng Thể đỉnh phong, bước vào cảnh giới Nhân Kiếp rồi sẽ nghĩ cách giải quyết các ngươi."
Một lúc lâu sau, thanh âm của Trịnh lão ở ngoài cửa vang lên.
"Lý Tuần Hành có ở đây không? Viện trưởng bảo ta tới đưa đồ cho ngươi."
Ánh mắt Lý Thanh sáng lên, kích động đứng bật dậy, muốn mở cửa.
Bất quá, hắn bỗng nhiên dừng bước, lần nữa thi triển pháp thuật của mình.
Trong lòng lạnh buốt, bên ngoài không một bóng người.
Dị nhiễm vậy mà tuân theo sự tình hiện thực, sáng tạo ra tin tức lừa gạt.
"Mẹ kiếp, thật sự là âm hồn bất tán."
Bạn cần đăng nhập để bình luận